Danh mục

Người phụ nữ bố yêu

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 211.14 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Người con gái khi yêu thường yêu thật tâm thật dạ và cô ấy cũng thế, tình cảm của cô ấy đã là một kỉ niệm khó phai trong lòng của bố Hạ dù hai người chẳng thế đến được với nhau.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Người phụ nữ bố yêuNgười phụ nữ bố yêuNgười con gái khi yêu thường yêu thật tâm thật dạ và cô ấy cũng thế,tình cảm của cô ấy đã là một kỉ niệm khó phai trong lòng của bố Hạ dùhai người chẳng thế đến được với nhau. Hạ chưa yêu ai, nhưng nếu cóyêu thì cũng phải cố gắng cho kì được để mà lấy được người ấy. ***Ở phòng khách nhà Hạ có treo một chữ Phúc thêu bằng tay rất đẹp. ChữPhúc màu vàng nổi trên nền đỏ thẫm - màu đặc trưng của tranh thư pháp,đóng trong khung kính hình vuông đặt ở đối diện bàn uống nước.Từ khi Hạ sinh ra đến giờ nó vẫn ở đấy và không bị dịch chuyển đi bất cứđâu khác. Đó là ý của bố. Tuy bố không nói gì nhưng Hạ đoán rằng chắc nólà kỉ vật quan trọng trong đời bố.Và cứ thế theo thời gian chữ Phúc ở đấy và chứng kiến tất cả mọi việc trongnhà, từ lúc bố mẹ Hạ lấy nhau rồi sinh ra Hạ cho đến khi Hạ lớn lên rồi trởthành một cô thiếu nữ như bây giờ.Cái cách mà bố Hạ thể hiện tình cảm với kỉ vật của đời mình cũng thật lạ.Chẳng bao giờ bố kể cho Hạ hay bất cứ ai nghe về chủ nhân của bức tranhthêu ấy. Bố vẫn cứ mải miết những bước chân thật nhanh khi đi qua nó,cũng chẳng bao giờ ngắm nhìn nó mỗi ngày. Chỉ khi nào bố gặp chuyện gìđó ở cơ quan hay mẹ Hạ nặng nhẹ điều gì đấy thì bố mới chùng bước lại đểmà ngắm mà chuyện trò với nó.Thường thì chẳng ai biết được cái cách chuyện trò của bố chỉ trừ Hạ vì trongđầu cô lúc nào cũng muốn tìm câu hỏi về bức tranh. Những lúc ấy Hạ thấybố đứng lặng trước nó hồi lâu rồi lại nhìn xa xăm vô phương hướng, lại tẩnmẩn đôi tay chùi đi chùi lại lớp bụi bẩn trên mặt kính. Hạ hiểu đó là nhữnglúc bố thấy cô đơn nhất.Người ta bảo cảm xúc thật của người đàn ông sẽ chỉ sống thật trước ngườiquan trọng nhất với họ. Không phải mẹ Hạ thì người đó là ai đây? Lòng Hạchạnh lại có cái gì đó hơi nhói ở tim. Hạ nghĩ đến mẹ..., những suy nghĩ cứchồng chéo lên nhau. Hạ chợt linh cảm rằng đó là một người đàn bà... ***Mẹ đi làm về không buồn ghé qua xem Hạ nấu nướng thế nào. Nặng nhọc vàmệt mỏi đi lên phòng. Bố về ngay sau đó vội vàng chạy lên theo. Hôm naybố đi đón mẹ. Hạ thấy lòng hơi bất an. Hạ chạy lên. Cánh cửa phòng đónglại khô khốc.Hạ nghe thấy tiếng bố nói nhẹ nhưng giọng gằn lại: Em sao vậy, cô ấy chỉlà đi công tác ghé thăm gia đình ta thôi...chuyện đã trôi qua lâu rồi mà.Mẹ không nói gì. Hạ nghe tiếng thở dài. Bố nói thêm vào: Em chưa hiểu gìvề cô ấy cả, đừng cư xử như thế. Anh giờ là chồng em, là cha của con Hạ....Nhưng cô ta đã không lấy chồng anh có hiểu không? Là phụ nữ chưa chồngđấy....Chưa có chồng thì sao đó là cuộc sống của cô ấy, là sự lựa chọn của cô ấycơ mà...Nếu em đã nói vậy thì thôi, em nên nhớ anh chưa làm gì có lỗi vớigia đình này.Nói dứt lời bố Hạ lao ra khỏi phòng, nhanh đến nỗi bố không nhìn thấy Hạđứng nép một bên cửa. Bỏ lại mẹ Hạ với đôi tay buông thõng trên ghế, đôimắt mẹ rơm rớm lệ. Hạ hiểu ra điều gì đó....Có ai đó đã từng nói mối tình đầu như đi trên cát đi thật nhẹ mà lún thật sâu.Tối hôm ấy bố vẫn về nhà ăn cơm với 2 mẹ con, nhưng chỉ ăn thôi mà chẳngnói gì. Mẹ cũng vậy. Không khí gia đình thật căng thẳng. Hạ như nghe đượccả tiếng thở của chính mình.Bỗng mẹ Hạ nói Ngày mai em nghỉ làm ở cơ quan. Anh cứ đưa cô ấy vềdùng cơm với gia đình. Mọi việc đã có em và con lo .Bố Hạ cười nói: Cô ấy đi ra bắc luôn rồi em ạ, không ghé qua nhà mình nữalẽ ra tối nay cô ấy ghé.Nói đoạn bố buông đũa đứng dậy, cái bóng cao gầy của bố đổ dài dưới ánhđiện, chập chờn và cô đơn...Tối hôm ấy bố Hạ buồn lắm, chưa bao giờ Hạ thấy bố buồn đến vậy. Bốdường như tránh những cái nhìn của mẹ, lặng lẽ ra ban công tầng 4. Hạ phacho bố một cốc trà gừng rồi đem lên.Khi Hạ còn đang lưỡng lự không biết nên đi xuống ngay hay ngồi lại thì bốgọi ngồi lại. Đó cũng là lúc mà những câu hỏi trong đầu Hạ được trả lời,nhưng thay vì là những cảm xúc bất an Hạ thấy lòng mình nghẹn ngào hơncả...Chủ nhân của bức tranh thêu ấy là cô Nga - mối tình đầu của bố Hạ. Haingười đã quen và yêu nhau trong những năm tháng học đại học. Mối tìnhsinh viên với biết bao cung bậc cảm xúc, biết bao lần tan rồi hợp, hợp lạitan... Cô ấy đã yêu bố Hạ nhiều lắm. Hạ cũng không biết có phải vì thế màmãi đến tận bây giờ cô ấy không lấy chồng. Hạ hi vọng là không phải, vìnhư thế thì bố Hạ chẳng phải đã nợ cô ấy rồi hay sao.Người con gái khi yêu thường yêu thật tâm thật dạ và cô ấy cũng thế, tìnhcảm của cô ấy đã là một kỉ niệm khó phai trong lòng của bố Hạ dù hai ngườichẳng thế đến được với nhau. Hạ chưa yêu ai, nhưng nếu có yêu thì cũngphải cố gắng cho kì được để mà lấy được người ấy. Hạ không muốn như thếđể tuột mất tình yêu tốt đẹp của đời mình, để giờ này ngồi đây bố Hạ khôngphải nói ra một câu đau lòng như thế: Cô ấy có dám liên lạc gì nhiều với bốđâu, chỉ là lần này ra công tác có ý muốn ghé thăm nhà, thăm con mà bốcũng chẳng mời được cô ấy một bữa cơm con ạ ...Hạ đặt tay lên vai bố. Gió ở đâu bỗng ùa về, cuốn theo ...

Tài liệu được xem nhiều: