Thông tin tài liệu:
Cậu bé có mái tóc xoăn nâu đỏ che nghiêng mặt như trái gấc phương Đông chín mũm nhẹ nhàng bước tới phía bàn. Không quen cậu. Hơi khó chịu vì lạ lùng, chưng hửng.- Sao em lại hỏi thế?Cậu bé áp sát vào khuôn mặt, tưởng như hai đỉnh mũi có thể hôn nhau được.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Người tình một đêmNgười tình một đêm- Anh có người yêu chưa? Cậu bé có mái tóc xoăn nâu đỏ che nghiêng mặt như trái gấc phương Đông chínmũm nhẹ nhàng bước tới phía bàn. Không quen cậu. Hơi khó chịu vì lạ lùng, chưnghửng.- Sao em lại hỏi thế? Cậu bé áp sát vào khuôn mặt, tưởng như hai đỉnh mũi có thể hôn nhau được.- Hãy trả lời em! Có hay chưa?- Thì… chưa. Đôi ngọc sapphire rực sáng, hút vào chiều sâu thẳm, đầy thông minh và ngâydại.- Làm người yêu em nhé! Lạ và rất lạ. Đột ngột. Vẫn chưng hửng thì lại càng khó chịu. Chỉ muốn đẩy thậtxa.- Không đùa đâu. Đi chỗ khác chơi!- Hãy làm người yêu em! Đêm nay thôi. Chỉ một đêm thôi!Nụ cười mỉm ngọt ngào, tột đỉnh khó chịu là thô thiển.- Đi chỗ khác. Tôi không phải gay! (I’m not gay) Mượn tình trả tiền. Nhẹ nhàng và bình tĩnh. Cậu bé đặt lên bàn nhiều tờ giấyxanh.- Em sẽ trả anh tiền. Em có nhiều tiền. Nếu tiền là trái tim anh (hay em), tình yêu cũng ngang giá chung. Tức giậnmuốn hất tung chiếc bàn. Không nói gì là sự khinh bỉ. Lẳng lặng trả tiền, rời quán. Đôi mắt em đượm buồn, một thảo nguyên trùng xuống. Nhưng cậu bé vẫn cười.- Em sẽ đợi anh! Bước khỏi quán ăn, trời chiều nóng nạo, đường phố ngột nghẹt. Ghét những conđường chen chúc. Ghét cả ánh đèn tù mù. Ánh sáng thành phố quái quỷ. Lại trở vềnhà trọ. Đã cố tắt máy đi nhẹ rồi mà vẫn thấy quang quác quàng quạc.- Đã ba tháng rồi. Khi nào chịu trả tiền nhà cho tôi? Ngày nào người đàn bà ấy cũng giục. Cũng muốn trả quách quạch cho xong.Nhưng ba tháng nay không nhận được một xu một cắc đồng lương nào. Tiền gửi vềquê không có, tiền nuôi sống mình cũng chẳng xong. Vừa bước vào gian nhà trọ nhưhứng một trận lụt bốn mươi độ từ cơn bão sốt nắng mùa hè đổ ụp hầm hập lên nhữnglá tôn sắt hoen rỉ, vàng úa một đời người. Khát khô cả cổ mà chán ngán trông bìnhnước lọc cạn cong còn nhìn thấy cấn. Không thể gọi nước vì đã chịu đến cả chục bìnhrồi. Khốn cùng là cái giá phải trả cho tham vọng bám trụ mưu sinh nơi thành phố. Trong cơn mệt mỏi chợt nhớ đến cậu bé lúc chiều. Chính xác hơn là nhớ tới xấpgiấy màu xanh. Chỗ đó cũng tầm vài triệu. Hết đêm nay chưa đầy mười hai tiếng đồnghồ. Làm tình nhân một đêm cho thằng nhóc gay với giá vài triệu. Còn cách nào kiếmtiền dễ hơn? Áp lực cuộc sống, tiếng gọi sinh tồn, lòng tham vô minh trong một kẻtrần tục. Tiền không mua được trái tim nhưng mua được sự giả tạo cảm xúc. Chẳngbiết cậu bé còn ở đấy không. Đã thô lỗ, đã bỏ đi. Quay lại có nhục không. Đườngcùng lại là khởi đầu cho bất chấp. Không cần nghĩ, phóng thật nhanh về quán ăn. Kìa, cậu bé vẫn ngồi đó.- Em vẫn còn ngồi đây sao?Cậu cười, xuân đong đưa đôi môi. - Trong tình yêu không nên thất hứa. Em sẽ đợi cả đêm nay nếu anh không đến.Em yêu anh một đêm mà. Ngượng nghịu và xấu hổ, chẳng biết nói gì. Chẳng lẽ đến với em một đêm chỉvì tiền. - Anh cứ cầm lấy tiền đi, đừng ngại! Hãy coi như catse để anh đóng một vaidiễn cùng em đêm nay. Sượng giọng, không dám nhìn vào đôi mắt ấy.- Vậy anh phải làm những gì?Lại cười, nhưng cười thành tiếng. - Như những người yêu nhau từng đi. Đầu tiên, em muốn được ngồi sau xe mộtchàng trai dạo quanh phố phường. Dẫn cậu bé ra xe, không quên nhắc kĩ “Đừng ôm anh đấy”. Cậu bé chỉ cười, cậuthích cười. Giao tiếp bằng nụ cười để yêu lấy mọi người. Ngọn gió đùa theo mỗi gót em đi. Em vừa lên xe là trời mát dịu, cái nóng vỡ òamang đi cả những muộn phiền, bức bách. Hương hoa sữa đêm hè theo chuyến tàu gióneo đậu tóc mây em thơm mát.- Anh, mua em cái kem bông đi!- Em thích ăn kem bông à?- Em thấy người ta yêu nhau hay làm vậy. Rẽ vào góc đường thơm phức mùi đường nóng quyện theo đôi tay nhọc nhằncủa người đàn ông lam lũ. Cậu bé đòi mua tới bốn cái, nhưng ăn còn chẳng hết mộtcái. Ba cái đem cho bọn trẻ con. Em thương bác ấy, vết nhăn hằn trên khóe môi, đôimắt sụp xuống cả bóng đêm. Chắc bác ấy chẳng phải người ở đây, từ một vùng quênghèo khó xa tít miền ngược, đã bán mặt cho đất bán lưng cho trời lo cho một gia đìnhtồn tại. Em thích tưởng tượng về cuộc đời người khác như vậy đấy. Cậu bé lại đòi chơi gắp thú bông. Đúng rồi, người ta yêu nhau hay làm vậy.Gắp hai lần chẳng trúng. Thôi cóc chơi nữa. em không muốn tốn tiền của người yêu.Anh đi làm đâu có nhiều tiền. Khát rồi, cậu bé muốn uống trà sữa. Phải, người ta yêu nhau hay làm thế. Cậuthích vị ngọt ngào của trà sữa, ngọt như tình thương vậy. Cậu còn thích ngắm nhữngviên trân châu nữa. Cậu thích những thứ long lanh, lấp lánh, huyền ảo như một giấcmơ. Cậu vẫn tin những hạt trân châu là chuỗi ngọc nàng hằng nga rớt xuống trần đểdẫn hai nửa linh hồn đến với nhau. Lần đầu uống trà sữa. Trà sữa ngọt lắm, khôngđắng như bia, không cay như rượu. Rượu, bia mài tâm hồn chai sạn còn trà sữa ...