Thông tin tài liệu:
1 Tôi đang học lớp mười hai. Năm học “siêu kinh khủng” vì phải ôn thi đại học. Mặt mũi bọn bạn tôi lúc nào cùng xanh lè xanh lét vì đua nhau bơi trong những xấp đề cương dày cộm vào ban đêm để rồi ban ngày đến lớp ngồi ngáp dù trên tay vẫn là những xấp đề cương ấy. Lan Phương, bạn tôi là một điển hình.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Người trong giang hồ Người trong giang hồ1 Tôi đang học lớp mười hai. Năm học “siêu kinh khủng” vì phải ôn thi đại học.Mặt mũi bọn bạn tôi lúc nào cùng xanh lè xanh lét vì đua nhau bơi trong nhữngxấp đề cương dày cộm vào ban đêm để rồi ban ngày đến lớp ngồi ngáp dù trên tayvẫn là những xấp đề cương ấy. Lan Phương, bạn tôi là một điển hình.Thời gian biểu của nó chỉ cần liếc qua tôi cũng thuộc, bởi đơn giản nó không làmgì ngoài việc học. Tiếc thay, dù chơi với một đứa ham học như thế, tôi vẫn khôngtìm được chút nào “cảm hứng” để học. Tôi thường tự cho phép mình chơi bằngcách nhủ lòng “Để mai tính”. Tất nhiên nghĩa của từ “ngày mai” trong từ điển củatôi là một ngày mai xa xôi lắm, chứ không phải kiểu mà Lan Phương hay tá hỏanói: “Ngày mai kiểm tra một tiết rồi đó mày”. Dù đó có là kiểm tra ba hay bốn tiết,tôi vẫn không màng. Hôm nay tôi sẽ (vẫn) lên Facebook chơi. Và Facebook chínhlà nơi tôi đã gặp hai sư phụ của mình.Một ngày đẹp trời tôi và Lan Phương cùng ngồi học bài. Nói là cùng học nhưng nóthì đúng là đang học, tôi thì vẫn đang cầm điện thoại để lướt Facebook. Đâu đótrong những cái tên chen chúc trong cái màn hình điện thoại nhỏ xíu, sững người vìbắt gặp một cái tên khá ngộ nghĩnh: Chu Tử Liễu. Như một thói quen, tôi liền mởphần thông tin ra coi. Chu Tử Liễu, giới tính sờ sờ chữ nam và gương mặt trongảnh thì không có chút “nữ tính” nào cả. Tôi quay qua hỏi Lan Phương:- Thời này người ta còn đặt con trai tên Liễu hả mày?Lan Phương đang mắc kẹt trong mấy bài hình học không gian, bị làm phiền nó liềnquắc mắt nhìn tôi:- Lo học bài đi, ngồi đó lo chuyện tầm phào.Tôi im im lo tiếp chuyện tầm phào của mình, tự hứa là sẽ không làm phiền nó nữa.Nhưng chưa đầy một phút sau, tôi liền làm phiền nó tiếp:- Ê, hóa ra cái anh này học ở trường mà mày muốn thi vào đấy.- Thiệt không? - Đôi mắt của Lan Phương tự nhiên sáng rỡ như một phản ứngngưỡng mộ thường thấy của một đứa đang tha thiết muốn được vào đại học.- Thiệt.- Đâu coi. Ừ đúng rồi.- Vậy tao kết bạn với ảnh hén.Lan Phương tự dưng khá dễ dãi với “những chuyện tầm phào”. Nó gật đầu cái rụp:“Ừ kết bạn đi”.2. Sau nhiều lần thấy anh chàng cứ đổi qua đổi lại mấy tấm hình kiếm hiệp để làmảnh đại diện, tôi mới ngờ ngợ đoán ra Chu Tử Liễu chẳng qua là cái biệt danh kiếmhiệp. Hừ, hiệp khách, giang hồ. Tôi không ưa chúng lắm. Đơn giản là vì tôi thíchđọc truyện, coi phim tình cảm hơn. Hồi còn nhỏ, mấy đứa bạn nào (dại dột) rủ tôichơi trò Võ lâm truyền kỳ đều bị tôi mắng vào mặt. Tôi nữ tính thế này, cái tênFacebook của tôi thôi cũng nữ tính - Kat Coffee’s House - làm thế nào tôi hợp vớimấy thứ võ công uýnh nhau này nọ được. Trừ vụ kiếm hiệp, Chu Tử Liễu hóa racũng khá dễ thương thân thiện. Tôi chỉ là kết bạn cho vui. Vậy mà mỗi lần tôi buồnrồi ghi một vài dòng trạng thái cực kỳ tâm trạng, anh này đều nhảy vào an ủi tôi.Việc làm bạn với một ai đó đôi lúc chỉ đơn giản như việc ăn một viên kẹo.Và càng ngày tôi càng thích nói chuyện với họ Chu nhiều hơn. Thấy tôi như vậy,Lan Phương rất tò mò. Nó cũng ráng tạo một cái Facebook để xem tôi và Liễuđang làm gì trong đó. Tên Facebook của nó là… Vo Tròn. Cái ngày mà tôi thấy cáitên Vo Tròn đi cùng với cái ảnh đại diện là ảnh Lan Phương đang cười toe toéttrong danh sách kết bạn, tôi bất ngờ đến muốn té khỏi ghế. Chẳng hiểu vì sao nó lạilấy tên là Vo Tròn, nhưng thôi cái tên cũng dễ thương. Từ đó tôi toàn kêu nó là VoTròn.Vo Tròn vậy mà giỏi hơn tôi. Coi bộ dạng đeo kính giống y chang mọt sách của nónhưng ít ra cũng coi được vài bộ phim Hong Kong để làm vốn. Từ khi Vo Tròngia nhập Facebook, Chu Tử Liễu còn thích nó hơn cả tôi vì Liễu nói câu nào liênquan đến “giang hồ” hay về trường đại học của anh, Vo Tròn cũng đều hiểu rõ hơntôi. Bởi Vo Tròn gần như đã “bước một chân” vào trường này, còn tôi vẫn loayhoay chưa biết nên đi đâu về đâu?3. Thấy hai người hợp nhau là vậy, tôi cũng ủng hộ Vo Tròn có đàn anh tâm sự lẫntư vấn học hành. Nhưng Vo Tròn lại ít lên Facebook quá, nói gì thì nói nó vẫn cốhọc từng giây từng phút. Hiếm lắm nó mới có thời gian ghé qua Facebook nóichuyện với tôi và Chu Tử Liễu. Chờ mãi không thấy hai người ấy có hành động gìgọi là “đánh lẻ”, nên tôi đành “đánh liều” tạo cơ hội cho đôi bên gặp mặt hànhuyên. Thế là có ngay một cuộc hẹn.Cuộc hẹn diễn tiến khá tự nhiên tại một quán karaoke xinh xinh giá cả vừa túi sinhviên. Lúc đầu, chúng tôi chào hỏi nhau lúng ta lúng túng nhìn nhau ngoài cổng.Đứng trước Chu Tử Liễu, hay nói khác hơn, đứng bên cạnh anh chàng này và côbạn thân yêu đang “mắc cỡ”, tôi tự nhiên ít nói hẳn. May cho tôi là phong cách củaChu Tử Liễu cũng không mang màu sắc hiệp khách giang hồ lắm. Dù tóc hơi dàidài tí có vẻ lãng tử, nhưng ăn mặc gọn gàng. Hơn nữa, với cái áo màu thiên thanhnhìn cũng trẻ trung đúng kiểu… Vo Tròn thích. Sau khi ngắm nghía một hồi, tôitrêu:- Anh ơi, em tưởng Chu Tử Liễu phải để tóc dài lơ phơ vài cọng bạc và phải córâu cơ. Tôi nói xong, ...