Danh mục

nhà kinh doanh qua mạng phần 1

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 194.67 KB      Lượt xem: 24      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

CHƢƠNG 1. ĐÃ QUA RỒI NHỮNG NGÀY THÁNG SỐNG MÒN Tôi không bao giờ quên được buổi chiều ngày hôm đó - cái ngày định mệnh đưa tôi đến gặp Nhà kinh doanh qua mạng vĩ đại nhất thế giới. Và cái buổi chiều khó quên này đã làm thay đổi một cách cơ bản cuộc đời tôi. Có lẽ tôi nên bắt đầu bằng câu chuyện của tôi về những tháng ngày trước cái buổi
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
nhà kinh doanh qua mạng phần 1 CHƢƠNG 1. ĐÃ QUA RỒI NHỮNG NGÀY THÁNG SỐNG MÒN Tôi không bao giờ quên được buổi chiều ngày hôm đó - cái ngày định mệnhđưa tôi đến gặp Nhà kinh doanh qua mạng vĩ đại nhất thế giới. Và cái buổi chiều khóquên này đã làm thay đổi một cách cơ bản cuộc đời tôi. Có lẽ tôi nên bắt đầu bằng câu chuyện của tôi về những tháng ngày trước cáibuổi chiều định mệnh đó. Tôi đã từng trải qua 4 tháng lận đận trong một công ty kinh doanh qua mạng,và kết quả công việc cũng chẳng lấy gì làm sang sủa cho lắm. Sản p hẩm của công tynày có thể nói là rất tuyệt, và hầu như tất cả những ai đã từng được tôi giới thiệunhững sản phẩm này đều không thể phủ nhận điều này. Tuy nhiên, trong cuộc sốngcủa riêng tôi, hình như chưa có một ai nói cho tôi rằng tôi phải làm những gì để có thểthành công trên con đường sự nghiệp. Tôi chỉ là cái thằng kinh doanh quèn làm bánthời gian ba mươi tiếng đồng hồ một tuần cho công ty này, chủ yếu là tranh thủ vàobuổi chiều và những ngày thứ bảy, chủ nhật với mức thu nhập thật nực cười - khoảngchừng 50 cho đến hai trăm dollars một tháng. Có lúc tôi đã nhẩm tính rằng, kinh doanh theo kiể u này, một tiếng đồng hồ tôichưa kiếm được 1,56 dollars, đó là chưa trừ tiền thuế! Tôi bỏ cả thói quen chăm sóc con cái. Vợ tôi thì trở nên thất vọng rõ rệt, càngngày tôi càng có cảm giác rằng cô ấy đang bỏ rơi và xa cách tôi, cứ như là cô ấy đangsống trên bán đảo Alaska không bằng! Và tôi thấm thía rằng kinh doanh qua mạngkhông hợp với khả năng của tôi, không phải là đất sống của tôi. Và tôi đã quyết định rằng, những gì đang chờ tôi phía trước, ấy sẽ quyết địnhsố phận của tôi, và đó cũng sẽ là quyết định cuối cùng. Trong khách sạn, nơi diễn ra cuộc gặp định mệnh của tôi, có khá nhiều người.Ở phía gian trước của khách sạn có một đám đông ồn ào đang tụ tập quanh một ai đó. Đám đông tụ tập quanh nhân vật nào thế chị? Tôi hỏi một người phụ nữ - quen đứng cạnh À, đó là Nhà kinh doanh qua mạng vĩ đại nhất thế giới. Anh có muốn làm - quen với người đó không? Người phụ nữ trả lời Có, dĩ nhiên là tôi muốn... - Bước đến gần đám đông, tôi nhận ra rằng thủ lĩnh của họ là một người đàn ông hấp dẫn ngoại tứ tuần, ăn mặc lịch sự nền nã. Và cứ theo cảm nhận từ diện mạo bên ngoài, đó là một người đàn ông thành đạt. Bộ complê sang trọng được may tại xứ sở sương mù với những chiếc khuy áo bọc vải, chiếc cà vạt màu to bản, phía trên túi áo ngực nhô ra một góc chiếc khăn có màu đỏ sậm, phía dưới nút khuy áo cổ tay là chiếc đồng hồ vàng hiệu Rolex Oyster. Tôi để ý thấy trên cổ tay áo có dòng chữ kết cùng màu với chiếc sơ mi. “Người đàn ông này quả là lịch sự tao nhã với một phong cách cổ điển đúng nghĩa” - tôi thầm nghĩ. Đúng lúc đám đông có vẻ giãn bớt ra, người phụ nữ quen kéo tôi xích lại gần người đàn ông lịch lãm đó. Ông ta chăm chú nghe người phụ nữ nói, và ánh mắt của ông ta đã dừng lại ở nơi tôi. Ông ta đặt nhẹ tay lên vai người phụ nữ ra vẻ xin lỗi và quay sang bắt tay tôi. Ông bắt đầu bắt chuyện với tôi bằng một cái giọng vô cùng ấm áp: - Chào anh, rất hân hạnh được gặp anh – Ông ta xưng danh và hỏi tên tôi. Tôi nghĩ rằng, có gì khó khăn đâu khi tôi giới thiệu về bản thân mình trước ông ta. Nhưng thật là vô duyên khi chính vào lúc này tôi lại trở nên ấp a ấp úng, nói chẳng tròn vành. Cả vài chục năm nay đã bao g iờ tôi rơi vào cái cảnh trớ trêu này đâu! Nhà kinh doanh qua mạng bắt tay tôi thật chặt và hỏi rằng công việc tôi thế nào. Tôi không nhớ rõ là tôi đã trả lời ông ta ra sao, hình như là một câu đầu cửa miệng “Cám ơn ông, vẫn tốt”. “Thật vậy sao?” Ông ta hỏi lại với cái vẻ không được tin tôi cho lắm. Tôi đã không kịp định thần lại để đề phòng những hớ hênh của mình khi tiếp chuyện người lạ. Và hình như, tôi đã dốc hết bầu tâm sự của mình với người đàn ông lịch lãm kia. Tôi có cảm giác rằn, trong cuộc đời mòn mỏi của mình, có lẽ chưa bao giờ có một người nào chăm chú nghe tôi nói đến như thế. Hình như tôi đã kể cho ông ta nghe về công ăn việc làm và cuộc sống của tôi, không giấu diếm một chút gì, kể cả cái quyết định cuối cùng của mình rằng tôi không phải là người thích hợp cho việc kinh doanh mạng. Ông ta mỉm cười và hỏi tôi: - Anh có thể bỏ ra chút thời gian rỗi để gặp tôi không? Trong tiềm thức của tôi, thay vì nói từ “không” và xin lỗi ông ta, tôi lại để cho cái miệng của mình nói những lời ngược lại: Ồ, thật là tuyệt, nếu như được hân hạnh nói chuyện vớ i ông! - Ông ta đáp lại câu trả lời của tôi bằng một nụ cười. Sau khi cám ơn tôi, ônghẹn lịch gặp tôi và quay lại người phụ nữ lúc đầu, ông ta vừa đi vừa nói chuyện vớingười phụ nữ nọ. Ông ta rảo bước xuống hàng ghế đầu tiên bên phải của sân khấu.Còn tôi, tôi chọn một chỗ ngồi ...

Tài liệu được xem nhiều: