Tham khảo tài liệu nhà kinh doanh qua mạng phần 8, kinh doanh - tiếp thị, quản trị kinh doanh phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhà kinh doanh qua mạng phần 8Khi tôi thay quần áo xong, Raychen nói với giọng khá to , dường như để cho tôinghe thấy, về cách đào tạo giáo viên ra sao. - Anh có bao giờ để ý thấy các ông thầy dạy võ dùng tay đập gãy các tấm gỗ nặng hoặc đập vỡ đống gạch như thế nào không ? - Có. - Vậy anh có biết là năng lượng của họ tập trung ở đâu không? - Ở trung tâm miếng gỗ nằm giữa - tôi trả lời đầy tự tin. - Không. Nghe thì logic đấy nhưng không phải vậy. Các ông thầy karate này tập trung năng lượng của họ ngay tấm gỗ cuối cùng. Trung tâm ở đâu, mục tiêu ở đó. Như vậy họ đã truyền năng lượng của cú đấm qua tất cả các miếng gỗ. Dĩ nhiên, ta cần phải dạy mọi người sử dụng sản phẩm và không ngừng giới thiệu sản phẩm của mình cho những người khác, nhữngngười này cần phải có hình dung về marketing plan của chúng ta và phải biết tôn trọng ngành kinh doanh này - đó là những điều quan trọng. Nhưng, điều quan trọng hơn nữa - họ phải biết đào tạo người khác để cùng nhau đi đến thành công.Mặc đồ xong, tôi bước ra khỏi phòng tắm; Raychen nói với giọng nhẹ nhàng hơn.- Đây chính là phẩm chất quan trọng nhất của nhiều leader trong ngành kinh doanhmạng. Anh có biết việc đứng vào chỗ của người nào đó là thế nào không? –Raychen hỏi- Tôi nghĩ rằng, đó có nghĩa là … tôi nhún vai lúng búng…Raychen mỉm cười và nói: - Tốt thôi. Đó chính là điều tôi muốn nói. Điều này còn có một nghĩa nữa là ta phải đứng lên để bảo vệ một ai đó, như trong các câu chuyện cổ, khi các hiệp sĩ phải đứng lên để bảo vệ quyền lợi cho một ai đó. Trong ngành kinh doanh mạng của chúng ta, con người ta phải đứng ra chịu trách nhiệm trước tất cả những ai mà họ đỡ đầu, bảo vệ họ và sự thành công của họ. Công việc sẽ đơn giản hơn nếu như ta biết cách dạy họ đào tạo những người khác.Anh thấy không, chính anh cũng đang dạy họ cách đối nhân xử thế với người khácđấy chứ. Và ông thầy dạy nhạc trong câu chuyện củ a anh cũng vậy thôi. Ông tađang khai thác và phát triển các mặt mạnh của cậu học trò. Đôi khi ta phải hànhđộng một cách dứt khoát, không được phép mềm yếu ủy m ị, chỉ lúc đó mọi thayđổi mới có kết quả.Lúc này chúng tôi mới nhớ ra rằng Nhà kinh doanh mạ ng đang đợi chúng tôi.- Anh có nói rằng anh ước ao giá như ông thầy dạy nhạc này làm việc trong ngànhkinh doanh mạng của chúng ta đúng không? – Raychen hỏi chồng.- Đúng vậy, - Nhà kinh doanh mạng trả lời. - Thế còn em?Raychen chỉ tay vào ngực chồng và âu yếm nói:Em đã tìm được con người như vậy rồi. – Raychen nói với giọng hài lòng, thỏamãn rồi hôn chụt vào má chồng. Với tay khép cửa, bà ta nói với giọng như ra lệnh:- Nào, đi dạo thôi! CHƢƠNG 14: LÀM GÌ TIẾP TỤC ĐÂY ?Khi chúng tôi ra khỏi nhà, mặt trời đã gần như biến mất sau những bạt ngàn cây cốingoằn ngoèo xa xa phía cuối chân trời.Buổi chiều thật ấm áp. Một chiếc lá non lấp loáng chập chờn trên cành cây, trong bụicây và đung đưa theo gió. Chúng tôi im lặng đi bên nhau, chỉ có tiếng chân người sộtsoạt…Tôi đang thả mình vào dòng suy tư về tất cả mọi việc mà mình đã làm, đã thấy hoặc đãnghe đến trong hai ngày ngắn ngủi ở nơi đây. Chỉ trong vòng hai ngày này, chính xác.Tôi ngắm nhìn hai người bạn mới của tôi - họ đi bên nhau, lặng lẽ, tay trong tay. Họsinh ra là để cho nhau: những con người đẹp đẽ, hấp dẫn, thành đạt và có một ảnhhưởng nhất định nào đó. Và họ cũng chỉ là người trần mắt thịt, một cặp vợ chồng bìnhthường như bao nhiêu lứa đôi bình thường khác trên thế gian này. Một c ặp vợ chồnglý tưởng!Tự nhiên trong tôi bừng lên một ao ước được ở cạnh bên Kate của tôi và các con tôi.Một thoáng suy tư chạy qua đầu tôi: hình như xưa nay tôi vẫn thường xuyên dối lừa họ- những người thân thiết dấu yêu của tôi, và chỉ lo đến cuộc sống của riêng bản thânmình. Tôi đã sống một cuộc sống ích kỷ, xa lánh cả vợ con mình, xa lánh tất cả nh ữnggì xung quanh tôi, và tôi đã tồn tại như thế.Tôi buông khẽ tiếng thở dài.- Hình như anh ta đang suy tư thì ph ải. – Raychen nói khẽ với chồng.- Đúng, anh ta đang suy tư, - ông chồng phụ họa.- Thế tại sao anh ta cứ nhìn xuống dưới chân anh ta chằm chằm vậy?- Rắn, - Nhà kinh doanh mạng trả lời. – Anh ấy bảo vệ chúng ta khỏi lũ rắn đấy.Tôi bật cười.- Những thói quen mới, những người bạn mới – Raychen nói. - Nếu như anh phát hiệnra mình đang suy tư theo cách cũ, anh hãy nhớ đến những thước phim của mình vàchọn ra một vài hoạt cảnh trong đó nhé, bất cứ đoạn nào.-Ax, - tôi thở dài, - không lẽ mọi việc chỉ đơn giản thế sao?- Đúng, thưa ngài, - Raychen kéo dài chữ “ngài” nghe có vẻ quan trọng. - Để làm đượviệc đó, anh phải mất một khoảng thời gian nhất định nào đó đấy. Anh có nhớ là anhcần bao nhiêu thời gian để một trái cân trở nên nặng hơn trái bên kia không?- Nhớ, - tôi trả lời.- Còn một việc nữa, - Nhà kinh doanh mạng cất tiếng. Anh có nghĩa vụ vớ ...