Thông tin tài liệu:
..Thân tặng P.Thâm – Huỳnh Hưng; Ngô Mỹ Hương Các Bạn Đệ 4/4 Lê qúy Đôn và tất cả những người một thời xa xưa đã "mài đũng quần" ở Nha Trang Không còn nhớ rõ nguyên cớ nào tôi đến Lê Qúy Đôn, ngôi trường bán công này cũng không xa nhà tôi lắm vì chỉ cần đứng trước mái hiên nhà trong ánh nắng chói chang của "miền quê hương cát trắng" là tôi đã nhìn được mé hông trường qua bãi phế thải quân xa , nơi tôi từng tập lái chiếc xe jeep nhà binh của...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nha Trang Người Về Cho Tôi Nhắn Với Nha Trang Người Về Cho Tôi Nhắn Với..Thân tặng P.Thâm – Huỳnh Hưng; Ngô Mỹ HươngCác Bạn Đệ 4/4 Lê qúy Đônvà tất cả những người một thời xa xưa đã mài đũng quần ở Nha TrangKhông còn nhớ rõ nguyên cớ nào tôi đến Lê Qúy Đôn, ngôi trường bán công này cũngkhông xa nhà tôi lắm vì chỉ cần đứng trước mái hiên nhà trong ánh nắng chói chang củamiền quê hương cát trắng là tôi đã nhìn được mé hông trường qua bãi phế thải quân xa ,nơi tôi từng tập lái chiếc xe jeep nhà binh của cậu (ba) tôi - chỉ huy trưởng quân xa sưđoàn 5 BB, lúc này đã được dọn dẹp đó đây lưa thưa những cây hoa - một loại sâm cát -chỉ mọc ở những vùng cát Nha Trang, vùng đất này sau đó là trường Nữ Trung học VõTánh.Ngôi trường bán công Lê Qúy Đôn nằm trải dài với mái lợp fribo xi măng thật giản dịnhưng sạch sẽ, lưa thưa mấy gốc bàng mới lớn chỉ vừa vượt khỏi bức tường xây mặt tiền.Năm này là năm Đệ Tứ, một năm quan trọng với kết quả cho cuối năm là tấm bằngTrung-Hoc Đệ Nhất cấp nhưng cũng là năm tôi có đầy ắp những kỷ niệm.Cũng có thể Cậu tôi đã ghi tên tôi hơi trễ nên tôi đã bị thả dù vào ngay lớp Đệ Tứ 4cùng với khoảng một chục vị đực rựa khác’ trong khoảng gần ba chục vị nữ nhi áotrắng. Ngoài chuyện chúng tôi là thiểu số , còn một đặc điểm khác : bọn con trai bịngồi ngay tại những băng ghế đầu tiên của hai dãy ghế nằm chính giữa lớp học, điều nàycó lẽ cũng nằm trong kế hoạch an ninh của văn phòng quản trị nhà trường và các thầycũng dễ dàng theo dõi hoạt động của bọn con trai nhằm bài trừ nạn nghịch ngợm và lườibiếng vẫn thường xẩy ra đối với những thành phần thích ngồi những hàng ghế chót củamột lớp học.Tôi còn nhớ rất rõ, cho dù năm tháng cũng đã chồng chất thật nhiều, ngày đầu tiên tựutrường bọn con trai chúng tôi riu ríu như một bầy gà sợ cáo, cáo ở đây là chư vị nữ nhiđại đa số, cũng rất có thể nhờ thế tình đồng đội của bọn con trai chúng tôi rất khắnkhít , cũng may tôi ngồi ngay bàn đầu tiên nên gáy tôi ít lạnh như các anh Thái QuangHoàn hoặc anh Trần Văn Giầu hay anh Điểm tuy thế sự hồi hộp cũng vẫn ít nhiều trongtôi.Ngồi cùng bàn với tôi là Hoà đẹp trai nhỏ nhẹ nhà có một cửa hàng ở đường Độc Lập,Khang thấp bé hay nói chuyện con một người chủ tiệm giầy gần bệnh viện của bác sĩ ĐàoHuy Kình , Quang thì đi hơi hai hàng với chiếc cập táp da cũ lúc nào cũng dầy cộm và làtác giả công trình trộn hồ , tự thiết kế và xây ngôi nhà gia đình anh ở do chính cha anh đôn thúc tập luyện (cũng chính vì việc đôn thúc tập luyện này mà Quang đã phải đếnxin tỵ nạn chính trị với Mợ (Mẹ) tôi và ở với tôi một thời gian, thời gian thật êm đềmvới mỗi buổi chiều hai đứa chúng tôi đạp xe đến nhà một người bạn gái của chúng tôi ởgần rạp ciné Tân Quang (nếu tôi không nhớ lầm tên) để được cô bạn cho vào nhà ngồinói chuyện bâng quơ cho đến tối mịt mới quay về nhà trong bóng đèn chập choạng dướibóng những cây bàng và một mùi hương nào đó cho đến nay tôi vẫn luôn nghĩ là hươngdạ lan (có thể tôi đã nghĩ lầm nhưng cũng không là điều quan trọng vì mùi hương vẫnbám theo tôi cho tới ngày nay).Cũng tại Đệ Tứ 4 Lê Qúy Đôn mà tôi đã thật sự biết làm thơ, những bài thơ non dại, vớiâm vận phải thật đúng theo lời dạy bảo của Thầy Việt Văn, môn học tôi ưa chuộng nhấtvà ông Thầy cũng là người mà tôi nhớ rõ rệt nhất : VÕ HỒNG . Tôi cũng không nhớ nổimôn Việt Văn tôi có được điểm cao hay không chỉ nhớ đại khái môn đó điểm cuả tôi trộihơn hẳn các môn khác đặc biệt là môn Toán của thầy Hồng Khắc Thanh với những consố, những công thức, những hình thể… bắt buộc tôi không thể mơ mộng cũng giống nhưnhững bài Vạn Vật của thầy Từ Bộ Chiêm hay Lý Hoá của thầy Nguyễn An hoặc nhữngbài Pháp Văn của thầy Lê Văn Quang với những chia 8000 động từ rắc rối học hoài màvẫn cứ ...quên tuy nhiên những bài tiếng Pháp của thầy Quang cùng chiếc xe Peugeot 203của thầy cũng đã làm tôi mơ ước đến một chân trời nơi có cô Brigitte Bardot và ThápEffeil của Thủ Đô Ánh Sáng.Yêu Văn, Thơ và tôi được thầy Võ Hồng giao cho làm tờ Bích Báo để thỉnh thoảng đượcđến nhà thầy ; nghe thầy chỉ bảo về Thơ dưới dàn hoa , hình như là hoa thiên lý( về sau này tôi mới biết được rằng chính dưới dàn hoa này thầy tôi đã viết HOA BƯƠMBƯỚM mà tôi được đọc ở Sài gòn và cũng được khoe với bạn bè THẦY CỦA TÔI).Học Thầy Hồng tôi đã mê Kiều , đã yêu Nguyễn Khuyến, đã thương Cao Bá Quát và ướcmơ : Bình Dương Bồ Bản vô Nghiêu Thuấn/ Mục Dã minh điền hữu Võ Thang ...Được thầy giao làm tờ Bích Báo, hí hửng ôm tờ giấy trắng thật lớn và hộp mầu về nhà…để cặm cụi cùng với những cô bạn vẽ vẽ, tẩy tẩy dưới sự ‘’ kiểm duyệt cuả cô Anh hơihơi khó tính, nằm dài dưới đất chép bài vở, dĩ nhiên trong đó có những bài thơ của tôihay tới nỗi chính tôi cũng ...không còn nhớ được hơn 2 câu ! .Hình ảnh không quên của những buổi chiều tan học, trên đường từ trường về nhà tôi, mộtđàn trai gái đạp xe cạnh nhau bàn luận bài vở, những tà áo trắng của các cô bạn nhẹ tungtheo gió chiều rượi mát trong cơ ...