Thông tin tài liệu:
Đứng ngắm nhìn cô con gái còn đang ngủ say trên giường một hồi người phụ nữ thở dài lắc đầu rồi tiêp tục cầm cây chổi quét nhà. Cây chổi đưa qua đưa lại rất nhẹ nhàng giữa nền nhà nhằm không ảnh hưởng đến giấc ngủ cô gái. Lần nào cũng vậy cứ mỗi khi hai vợ chồng cãi nhau là cô gái lại bỏ về nhà mẹ ruột, lại khóc tức tưởi và lại thốt lên câu: “Con chịu hết nổi rồi. Con nhất định sẽ ly dị!” Ly dị, cái từ mà bây giờ người ta...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHẪN NHẪNĐứng ngắm nhìn cô con gái còn đang ngủ say trên giường một hồi ngườiphụ nữ thở dài lắc đầu rồi tiêp tục cầm cây chổi quét nhà. Cây chổi đưa quađưa lại rất nhẹ nhàng giữa nền nhà nhằm không ảnh hưởng đến giấc ngủ côgái. Lần nào cũng vậy cứ mỗi khi hai vợ chồng cãi nhau là cô gái lại bỏ vềnhà mẹ ruột, lại khóc tức tưởi và lại thốt lên câu: “Con chịu hết nổi rồi. Connhất định sẽ ly dị!” Ly dị, cái từ mà bây giờ người ta vẫn nói ra dễ dàng nhấtlà những người trẻ. Có người chỉ mới hôm qua còn ngập tràn trong đám cướixa hoa, ngày mai đùng một cái dắt nhau ra tòa ly dị. Ngẫm nghĩ đúng là cuộcsống của thời đại tên lửa, nay yêu mai bỏ là lẽ thường tình. Người phụ nữvừa quét nhà vừa lẫm bẩm trong miệng như vậy. Cây chổi vẫn cứ nhẹ nhànglướt trên nền nhà, nơi quét đi mọi bụi bặm trong căn phòng ấy, bất chợt nódừng lại ở ngay chân bàn làm việc, bởi hình như có một vật gì đó đang sángchoá lên. Người phụ nữ vội cúi xuống nhặt lên. Chiếc nhẫn kim cương trịgiá 10 triệu đồng, người phụ nữ xót xa nhìn đứa con gái đang vùi mình tronggiấc ngủ, một giấc ngủ mệt mỏi sau một đêm thức trắng ấm ức khóc và gõcho xong tờ giấy xin ly dị đang để ngay ngắn trên bàn làm việc. Bà nhẹnhàng đặt chiếc nhẫn kim cương lên trên tờ đơn ly dị, bước ra khóa tráiphòng rất khẽ. Nơi góc nhỏ trên bàn thờ người chồng là một ngăn học nhỏ,nơi cất giữ những vật kỷ niệm nhỏ của gia đình và cũng là nơi bà đã cất giữlại ba tờ đơn ly dị do chính tay cô con gái đã viết trong những lúc tức giậnchồng. Người phụ nữ ấy vẫn nhớ như in ngày cô con gái chuẩn bị lấy chồng,thì cả con gái lẫn con rể sau hơn một tuần đi chọn nhẫn cưới đã hí hững vềkhoe với mẹ là đã tìm được cặp nhẫn đôi trị giá 20 triệu. Cặp nhẫn cưới bằngbạch kim được gắn viên kim cương lấp lánh có khắc tên hai người và nó đẹpđến mức khiến người phụ nữ phải giấu đi bàn tay phải của mình ngay lậptức. Nghĩ cũng phải thôi khi cả con gái lẫn con rể của bà đều là những doanhnhân trẻ thành đạt, họ vừa trẻ vừa kiếm ra tiền, vừa có địa vị thì đâu thể chọnmột chiếc nhẫn tầm thường được. Mỗi thời con người ta đều hưởng thụ vậtchất khác nhau. Khi ngày xưa có người ta phải ngoài 30 tuổi mới nghĩ đếnchuyện xây nhà ở riêng, mua phương tiện đi lại còn thế hệ bây giờ tụi nókhông cần dựng vợ gả chồng vẫn có thể mua chung cư, mua xe hơi nhưthường. Vì bản chất của sự sống là sự vươn lên và biến chuyển khôngngừng! Giờ đây chỉ cần một tháng lương của cô con gái là bằng cả năm trờibà làm khi bằng tuổi nó lúc này. Cái thời mà cả nước nghèo đến mức ngườita chỉ dám tổ chức đám cưới tại một hội trường nhỏ, mời dăm ba người bạnbè họ hàng đến ăn bánh kẹo chia vui cùng hai bên gia đình, thậm chí, cô dâucũng chẳng có lấy một bộ áo dài mà mang trong ngày lễ trọng đại ấy. Cònbây giờ người ta tổ chức tiệc cưới ở khách sạn năm sao hay resort. Đôi khibà thấy mình lẩn thẫn khi suốt ngày đi so sánh cuộc sống bây giờ với ngàyxưa, cái thời mà cái gì cũng quy bằng tem phiếu. Những dòng ký ức nhưnhững dòng suối nhỏ cứ chảy về trong trí nhớ của người phụ nữ. Nhớ vềngày đám cưới của mình, khi đó cả hai bên họ hàng đều nghèo đến mức nhàtrai đến rước dâu chỉ đem theo một cặp rượu trắng có dán hai chữ song hỷđỏ chói, một ít trà thuốc cau trầu cùng một cái hộp gỗ nhỏ, bên trong đựngmột cặp nhẫn được làm bằng inox mà thôi. Thế nhưng để có thể làm nênchiếc nhẫn cưới đó chồng bà đã phải mất cả tháng trời cật lực, kỳ công gòhàn rất tỉ mỉ mới làm nên cặp nhẫn có khắc tên hai vợ chồng. Ngày mớicưới, cuộc sống vợ chồng gặp bao khó khăn với chuyện mưu sinh nênthường xuyên cãi lộn. Có lần không chịu nổi đã bỏ về nhà cha mẹ đẻ, tuynhiên, trước khi đi đã bị bố chồng phát hiện. Ngay lập tức ông gọi hai vợchồng bắt lên đứng trước bàn thờ gia tiên, ông không hề quát mắng con dâuhay con trai mà chỉ nhẹ nhàng nói một câu: “Các con à, từ giờ mỗi lần tụibây giận nhau thì ngay lập tức nhìn xuống cái nhẫn mình đang đeo trên tayấy. Bởi chiếc nhẫn cưới ngoài ý nghĩa trượng trưng mình đã có gia đình ranó còn mang hàm ý vợ chồng thì phải luôn biết nhẫn nhịn nhau mà sống chohòa thuận, vì con người không ai tránh khỏi những hiểu lầm trong cuộc sốngvà điều quan trọng luôn biết nhẫn nhịn để yêu thương nhau.” Nghe xong câunói của người cha kể từ đó họ không bao giờ cãi nhau thậm chí, đến lúcngười chồng mất đi thì người phụ nữ vẫn ở vậy và trên tay phải vẫn đeochiếc nhẫn inox đã bị khuyết một miếng. Còn bây giờ cuộc sống đảo ngược,người ta luôn lấy thước đo bằng cấp, địa vị, tiền tài ra mà so sánh. Sốngtrong một môi trường mà cái tôi quá lớn đến mức không còn biết nhẫn nhịnlà gì. Ai cũng muốn nắm quyền khi có lần con gái bà đã bảo: “Lương conđiều hành hai công ty cả trăm ngàn đô một tháng, con cũng có hai bằng đạihọc, một bằng thạc sỹ ở Mỹ về, vậy lấy cớ gì con phải nấu cơm cho chồngcon ăn được.” Bà đã giật thóp tim khi nghe câu nói đó khi xã hội bây giờnam nữ đều có quyền bình đẳng như nhau, nhưng đôi khi người ta bình đẳngquá với các ...