Danh mục

Nhân đức

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 99.59 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Có người hay nói nịnh. Một hôm, đến thăm quan huyện, vừa vào dinh, đã khen rối rít: - Quan lớn nhân đức thật. Thú dữ cũng phải lánh đi nơi khác. Hôm qua, vừa bước chân vào địa hạt ta tận mắt tôi thấy cọp kéo nhau từng bầy đi sang huyện bên cạnh. Quan nghe, cũng chối tai, nhưng vẫn cười gượng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhân đứcNhân đứcCó người hay nói nịnh. Một hôm, đến thăm quan huyện, vừa vào dinh, đã khen rốirít:- Quan lớn nhân đức thật. Thú dữ cũng phải lánh đi nơi khác. Hôm qua, vừa bướcchân vào địa hạt ta tận mắt tôi thấy cọp kéo nhau từng bầy đi sang huyện bên cạnh.Quan nghe, cũng chối tai, nhưng vẫn cười gượng. Một lúc, dân tới báo đêm quacọp bắt mất ba mạng người, xin quan đưa lính về bắn trừ đi, kẻo nó ăn hết thiên hạ.Quan huyện quay lại hỏi khách:- Sao ngài bảo trông thấy cọp bỏ đi cả rồi !Người kia bí quá, nói liều:- Chắc quan huyện bên cạnh cũng nhân đức chẳng kém gì quan lớn, nên nó khôngcó chỗ trú chân, đành phải quay trở lại huyện nhà. Thối quá, thối thậtHai anh đại nịnh ngồi hầu chuyện cụ lớn. Bất thần, cụ đánh một cái trung tiện. Mộtanh giả vờ lắng nghe, rồi nói:- Y hi ! Quản huyền chi âm (Ôi ! Nghe như tiếng đàn, tiếng sáo).Một anh hếch mũi lên ngửi, rồi nói:- Phảng phất ngọc lan chi vị (Thoang thoảng như mùi hoa ngọc lan).Cụ lớn có ý buồn, bảo:- Ta nghe nói trung tiện là uế khí, nó ra ngoài mùi nó thối mới phải, chứ nó thơmthì ta e rồi không thọ được bao lâu nữa.Một anh nghe nói vậy, vội đưa tay lên như bắt hơi, hít đi hít lại, rồi bẩm:- Bẩm, bây giờ đã có mùi thối ạ.Anh kia cũng vờ vịt khịt luôn hai ba cái, nói tiếp:- Bẩm bây giờ thì thối thật, thối quá ! Thối kinh khủng ! Con vịt hai chânCó anh lính hay nịnh quan, hễ trông thấy cái gì khác thường một tí là vơ lấy tánluôn.Một hôm, quan đang ngồi ở công đường, anh ta đứng hầu bên cạnh, trông thấy convịt đứng ngủ, co một chân lên. Anh ta liền bẩm:- Bẩm quan lớn, con vịt...Không ngờ con vịt thức dậy, buông nốt chân kia xuống.Quan quay lại hỏi:- Con vịt làm sao ?Anh ta luống cuống không biết nói sao, đáp liều :- Bẩm, con vịt... hai chân ạ !Quan nghe câu nói vớ vẩn mới mắng :- Vịt chẳng hai chân thì mấy chân ?

Tài liệu được xem nhiều: