Trải qua nhiều năm, người Việt Nam từ chốn cung đình cho đến các làng mạc nông nghiệp nghèo nhất, ai ai cũng yêu mến chú Tễu và coi Tễu là con rối quan trọng nhất.
Tễu được làm to hơn tất cả các con rối khác, mặc dù nếu dựa vào cách để tóc trái đào thì Tễu mới chỉ khoảng bảy, tám tuổi. Chú Tễu thân hình tròn trĩnh, da trắng hồng và lúc nào cũng tươi cười. Chú đóng khố để lộ bộ ngực và bụng phệ. Tay chú vung vẩy, cái đầu quay nghiêng quay ngửa khi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhân vật Tễu trong múa rối nước
Nhân v t T u trong múa r i nư c
Tr i qua nhi u năm, ngư i Vi t Nam t ch n cung ình cho
n các làng m c nông nghi p nghèo nh t, ai ai cũng yêu m n
chú T u và coi T u là con r i quan tr ng nh t.
T u là linh h n c a r i nư c, là c u n i gi a ngư i bi u di n và
ngư i xem.
T u ư c làm to hơn t t c các con r i khác, m c dù n u d a vào
cách tóc trái ào thì T u m i ch kho ng b y, tám tu i. Chú T u thân
hình tròn trĩnh, da tr ng h ng và lúc nào cũng tươi cư i. Chú óng kh
l b ng c và b ng ph . Tay chú vung v y, cái u quay nghiêng quay
ng a khi chú trêu ch c khán gi .
Trong ch Nôm, “t u” có nghĩa là “ti ng cư i”. T u là nhân v t táo
báo, luôn luôn di u c t, ch nh o. Trong các v di n, T u là ngư i m
màn, ngư i bình lu n, ngư i k chuy n, và là ngư i ch trích quan l i tham
nhũng.
1 s phư ng r i, chú T u là ngư i ph t c ho c châm pháo. M t
s ngư i coi T u là tên mõ làng hay giúp các c già, có ngư i nghĩ T u
là ngư i i m l n, m trâu, m bò, ngư i khác l i nói T u có cô v xinh
x n và h p d n.
T t c các phư ng r i u dùng T u làm nhân v t m màn, tuy
r ng n i dung gi i thi u c a m i phư ng khác nhau. Gi ng như trong nhà
hát Hy L p, T u b t u bu i bi u di n b ng cách khu y ng khán gi : “
Bà con ơi nhanh chân vào ch i nào! Bà con mu n xem gì nào?”.
Bài hát m màn tiêu bi u nh t c a T u
Nguy n Văn Tư c, thu c phư ng r i Chàng, xã Chàng Sơn, huy n
Th ch Th t, t nh Hà Tây là con trai c a c u trư ng phư ng r i nư c. Ông
s h u m t b sách g m b n quy n b ng ch Hán v phư ng Chàng, do
cha ông truy n l i.
B sách này v n do m t ông giáo làng, cũng là ngư i vi t k ch b n
c a phư ng r i vi t cách ây ã 100 năm. Sách ghi chép các lu t l i
v i ngư i trong phư ng r i, các tích truy n, các v di n, các bài hát và c
các bài giáo u c a T u:
“Xin kính chúc các v khán gi và m i ngư i an khang, h nh phúc.
Gi ã n lúc b t u câu chuy n, m t câu chuy n t ngày x a ngày
xưa, ã lâu l m r i. C xanh c ã ph t! Lính ã x p thành hai hàng
ngay ng n ch s n hai bên c nh ám ng a ang nh y d ng lên, àn voi
ng s ng s ng như núi. Nh ng h ng sung ch còn i châm ngòi l a là
g m lên ti ng r ng h y di t.
Nhưng i ã! Nhìn kìa! Trên không trung b y tiên n ang múa
lư n tưng b ng. Bên dư i có m t ti u phu, m t nông dân, m t th d t và
m y ngư i ánh cá. Trong xư ng úc ng m t ngư i àn ông ang úc
chuông và tư ng. Nh ng nhà sư và ám ngư i m o ang th p hương
kh n vái. Nh ng ngôi chùa và ình tuy t p. Hãy nhìn m t nư c cho th t
kĩ! Nhìn con lân, con rùa, con phư ng! Nhìn con chu t, con r ng, con r n!
Ai n y tr già u nóng lòng ch i. L i c a thánh th n ư c theo
dõi t ng ch . Các nhà thơ nói r ng:
“ ông con, có a v trong xã h i là nhà có phúc, có l c”
“Có tài, có may m n s th lâu”
“Anh ch em ơi, n i tr ng phách lên nào!”