Danh mục

Nhành Cây Lạ

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 112.33 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mỗi lần bác Tư ra vườn, nhìn thấy nhành cây từ nhà kế bên xuyên qua tường rào, lòng bác cảm thấy bực bội khó chịu! - Tại sao tao bảo triệt hạ nhánh cây nầy, chúng mầy không làm được? Bác Tư càu nhàu bầy trẻ. Thật ra không phải con cháu bác Tư không muốn chặt, nhưng khổ nổi, lọai cây gì mà vừa dẻo, vừa dai; nhất là loại cây quý, nhánh lá xanh tươi, đẹp lắm, tương tự như cây đa mà không phải đa, trong vườn nhà bác Tư cũng có giống tương tự, trồng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhành Cây Lạ Nhành Cây LạMỗi lần bác Tư ra vườn, nhìn thấy nhành cây từ nhà kế bên xuyên qua tường rào, lòngbác cảm thấy bực bội khó chịu!- Tại sao tao bảo triệt hạ nhánh cây nầy, chúng mầy không làm được? Bác Tư càu nhàubầy trẻ.Thật ra không phải con cháu bác Tư không muốn chặt, nhưng khổ nổi, lọai cây gì mà vừadẻo, vừa dai; nhất là loại cây quý, nhánh lá xanh tươi, đẹp lắm, tương tự như cây đa màkhông phải đa, trong vườn nhà bác Tư cũng có giống tương tự, trồng trong cái chậu tođùng để làm kiểng, nó phát triển chậm và không tươi tốt như cây nhà kế cận.Bác Tư và bác Sáu là bà con đầu ông đầu bà, giòng họ bà con ở chung một xóm; từ thuởông tằng cố tổ khai sơn lập nghiệp phương Nam, con cháu sanh sản bầy đàn, tụ tập thànhmột ấp. Nhiều đời cháu chắt nủa quen nửa lạ, chúng được ông bà cho biết tất cả là bà con,nhưng giai hệ thế nào chả ai rõ. Những lúc chòm xóm tối lửa tắt đèn có nhau, bác Tư vàbác Sáu quý nhau như anh em ruột. Bác Tư nhường miếng đất của mình cho bác Sáu về ởkế cận cho vui. Bác Sáu từng cư ngụ nước ngòai, hiện cũng có con ở nước ngòai, thỉnhthỏang nhận được thuốc men, bánh kẹo, thường chia sớt cho bác Tư; lũ nhỏ của bác Tưthích nhất chocolate, thằng bé lên ba, cứ chạy qua nhà bác Sáu ngữa tay nói bập bẹ haichữ: chọt lét. Bác Sáu lấy tay cù lét vào nách cháu, nó lắc đầu, chạy về cầm miếng giấybạc nó đã liếm sạch chocolate, đưa cho bác Sáu, bác vẫn làm như không hiểu:cháu cho ông miếng giấy nầy để vấn thuốc phải không?Nó lắc đầu quầy quậy, chỉ miếng giấy bạc rồi đưa vào miệng; bác Sáu lại đùa:con muốn ăn giấy thế cơm?Nó dẫm chân tức tối, bác Sáu đành dỗ cháu:Ông hết rồi, chừng nào có, ông sẽ cho cháu.Bác Tư còn cho thằng cháu vô công rỗi nghề qua ở giúp bác SáuCứ thế, gia đình bác Tư qua lại nhà bác Sáu như chung một mái ấm. Một hôm bác Tư cầnmột số tiền lo việc riêng, giữa lúc bác Sáu chưa sẵn tiền, bèn tìm lời thối thoát, bác Tưngỡ bác Sáu chê mình nghèo, sợ không trả nỗi, sanh hờn giận.- Chúng mầy không được qua nhà ông Sáu nữa nghen; Họ giàu có nên khi dể mình. BácTư đâm ra hằn học với con cháuLũ trẻ cũng chả hiểu tại sao hai bên hòa thuận, nay ông mình lại gắt gỏng. Bà Tư cũngbiết tánh chồng, không bận tâm tìm hiểu nguyên nhân.***Bác Tư ngồi bật dậy khỏi ghế sofa, vói tay lật từng tờ lịch. Block lịch từ đầu đến cuốinăm, không bao giờ xé bỏ. Một dãy lịch block những năm qua, bám bụi, bác vẫn còn treotrên góc tường đầu giường nằm.- Ồ, đây rồi, Ất Dậu, con gà hử! bác bấm tay, lẩm nhẩm: năm năm rồi, lẹ quá.Bác Tư lật tới tờ lịch đánh dấu ngày bác Sáu xây nhà trên đất mình. Những tờ lịch mỏngnhư tờ giấy quyến vấn thuốc rê, bác Tư ghi rõ từng buổi tiệc tùng, ma chay, ngày giờ sinhđẻ con cháu; ngày vay nợ, bán ruộng, ngày hai ông bà cãi vã để bác Tư gái khăn gói vềnhà mẹ mình…Cái tính tỉ mỉ chi li đến độ bác Tư gái nhận tiền của chồng cho, lúc hưng phấn, cũng ghivào. Nhà sản xuất lịch, biết được bác Tư, chắc họ hả dạ vì không uổng công sản xuất.Block lịch như thế trở thành chứng nhân và chứng tích của thời gian cho mọi việc xẩy ratrong gia đình bác Tư. Còn cái cây quý hiếm từ lúc bác Sáu đem từ nước ngòai về trồng,có lần bác Tư ngỏ ý muốn chiết nhánh lấy giống, bác Sáu hẹn khi trổ cành. Giờ đây cànhđã chui sang nhà bác Tư, chưa kịp chiết thì tình cảm đã bị sứt mẻ; cái cây lạ mà quen đó,đã xuống giống được hơn ba năm, bác Tư thắc mắc, giống gì mà phát triển tươi tốt nhanhthế. Hoa trổ đẹp nhưng không mỏng manh như cây họ thảo, màu trắng tinh khiết như hoabưởi; chúng nhú nụ tròn trỉnh bụ bẫm, nhưng chưa kết trái.Những cây cảnh bác Tư trồng trong chậu, phân bón dồi dào, thế mà nó cứ chai lỳ khôngphát tiết, thân cây bị sâu bọ gặm nhấm xù xì; hoa kiểng mà nào ra kiểng, cứ như hoa giảkhông bằng! Bác thèm cái cây lạ của bác Sáu lắm, nhiều lúc muốn thương lượng với bácSáu, mang hẳn về trồng bên đất nhà mình, nhưng ngượng miệng, không dám tỏ lời.- Mẹ mầy tính sao cái nhánh cây chọt ngang qua nhà mình? Bác Tư buồn rầu, bực bội,gắt gỏng hỏi bác Tư gái- Ông tính sao thì tính, làm sao đừng mất tình làng nghĩa xóm là được. Bác gái trả lờinhát gừng; Biết tính nóng nảy của chồng, bác gái không muốn tham gia ý kiến; Ông nênnhớ, bác Sáu nhà mình không phải đơn độc như mình, họ có bề thế với xóm giềng, họ xãgiao rộng trong xã hội, gia đình họ là trí thức; con cháu họ có địa vị trong và ngòainước…Bác gái chỉ gợi ý để chồng suy nghĩ kỷ trước tánh khí nhỏ nhen của chồng. Bác Tư kéomột hơi thuốc lào, ngã vật xuống ghế sofa; Mỗi lần cần suy tính việc gì, bác thườngmượn điếu cầy hổ trợ tinh thần; Những tiếng sùng sục của nước trong ống tre, làn khóimỏng manh từ ống điếu, vật vờ trong căn nhà ẩm tối, con thằng lằn quen hơi, bò đến thừahưởng mùi nicotine quen thuộc. Giọng lè nhè, bác nói:Giàu có, địa vị, uy tín thì đã sao nào! luồn cúi mới được như thế; ta đây đếch cần, thànghèo mà thanh thản; ta sẽ cho chúng nó biết tay…Bác Tư gái vẫn im lặng. Thằng Cu Cỏn được ông ...

Tài liệu được xem nhiều: