Danh mục

Nhật ký: Chị yêu em (p.2)

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 135.38 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Một chuyến đi định mệnh, chuyến đi giúp tôi nhận ra con người thật của mình, khiến tôi rẽ sang hướng khác của cuộc đời mà tôi không hề ngờ tới. Tôi như phải đối mặt với hai cú sốc lớn: Tôi là les và em cũng giống tôi! Tôi bị em làm cho rối bời và mụ mị mất rồi. Nhưng dẫu thế nào tôi vẫn muốn níu lấy em. Trong thời khắc này, em là điểm tựa, vị cứu tinh của cuộc đời tôi, là người duy nhất biết được bí mật của tôi… Ngay khi chuyến công...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhật ký: Chị yêu em (p.2)Nhật ký: Chị yêu em (p.2)Một chuyến đi định mệnh, chuyến đi giúp tôi nhận ra con người thật của mình,khiến tôi rẽ sang hướng khác của cuộc đời mà tôi không hề ngờ tới. Tôi như phảiđối mặt với hai cú sốc lớn: Tôi là les và em cũng giống tôi!Tôi bị em làm cho rối bời và mụ mị mất rồi. Nhưng dẫu thế nào tôi vẫn muốn níulấy em. Trong thời khắc này, em là điểm tựa, vị cứu tinh của cuộc đời tôi, là ngườiduy nhất biết được bí mật của tôi…Ngay khi chuyến công tác kết thúc, tôi trở lại với guồng quay của công việc.Nhưng dù có bận đến đâu tôi và em vẫn dành thời gian bên nhau vào mỗi ngàycuối tuần. Giống như một cặp tình nhânthật sự, chúng tôi đưa nhau đi khắp nơi,nhìn ngắm phố phường, chọn những món đồ em thích. Thật kỳ lạ là tôi chỉ muốnquan tâm em, muốn làm em vui và quên mất cả thói quen của mình, quên rằngmình cũng là phụ nữ. Bởi trước đây, chính tôi cũng thèm khát được yêu chiều đósao? Nhưng với em, tôi thấy mình giống một người đàn ông hơn.Tình yêu của chúng tôi lớn dần lên nhưng chưa một lần hai đứa đi quá giới hạn. Tôisợ rằng khi điều ấy xảy ra cũng giống như đàn ông và phụ nữ sẽ bị ràng buộc vớinhau dù muốn hay không. Tôi chỉ mong em được thoải mái khi bên cạnh tôi màkhông phải lo sợ điều gì. Nhưng càng về sau, những mối lo ngại lại đến với tôinhiều hơn. Trong cơ quan đã bắt đầu nhỏ to và thêm thắt những câu chuyện về tôivà em. Không biết Hoài Thu sẽ cảm thấy như thế nào khi chính tôi còn thấy runsợ? Làm cái nghề này nên tôi quá hiểu “miệng lưỡi thế gian”, quá hiểu “dưluận” là như thế nào. Nhưng hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của tôi, em vẫn vôtư và chuyện trò với mọi người tự nhiên, như chẳng có việc gì tác động đến emcả…Những chuyện xảy ra trên cơ quan khiến tôi càng muốn gần em hơn. Tôi muốn cókhông gian thật sự riêng tư, muốn có một nơi để chúng tôi có thể thoải mái traocho nhau những cử chỉ yêu thương mà không bị giật mình khi thoáng thấy bóngmột người quen nào đó. Và nơi chúng tôi chọn để làm điều ấy giống như nơi chúngtôi bắt đầu, đó là khách sạn.Càng ngày, tôi càng quấn lấy em không muốn rời xa… (Ảnh minh họa)Nhưng mỗi lần mở cánh cửa phòng bước vào là tôi tưởng mình đang bước vào mộtthế giới khác, chính xác hơn là tôi nhìn thấy một con người khác của mình. Tôikhông thể tỉnh táo mà kiểm soát được hành động của mình nữa. Tôi lao vào ômchầm lấy em, ngấu nghiến em giống như người đàn ông đang khao khát làm tìnhvới một người phụ nữ vậy. Những lúc như thế em cũng đáp lại thật nồng nhiệt.Chính em là người dạy tôi trở thành một les thực sự, em luôn biết cách làm tôi cảmthấy thỏa mãn. Nhưng xong mỗi lần như vậy tôi như kẻ mất hồn, bất thần rồi lại sợhãi, xấu hổ khi nghĩ lại những chuyện vừa qua…Tôi có cảm giác kinh tởm chính mình. Tôi trở nên ngại ngùng khi đứng trước mọingười, thấy e sợ khi nghĩ rằng họ đang nói về chuyện của mình, họ biết chuyện đórồi, chỉ là họ ra vẻ bình thường trước mặt tôi. Tôi không còn được tự tin như trướcnữa mà dần biến thành một kẻ nhút nhát, luôn muốn ẩn mình vào một vỏ bọc,muốn dựa dẫm vào em nhiều hơn. Và… em đã để tôi làm điều đó.Không biết từ lúc nào em đã trở thành người quản gia của tôi. Em nói với gia đìnhlà muốn sống tự lập và chuyển đến sống cùng căn hộ với tôi, tất cả mọi chi tiêusinh hoạt đều do em tự quyết. Bao nhiêu tiền tiết kiệm, tiền lương, tiền thưởng tôiđưa hết cho em, muốn chi tiêu gì lại ngửa tay xin em. Trước em tôi chẳng có nổimột chút lòng tự trọng, em nói gì tôi nghe theo hết, chưa một lần từ chối. Tôi chỉmong cuộc sống cứ thế này trôi qua để tôi được ở bên em. Đừng thay đổi điều gì,vì chắc tôi cũng chẳng còn ý chí để đối mặt với một cú sốc nào nữa. Vì sâu thẳmtrong tâm hồn, tôi vẫn giật mình sợ hãi khi nghĩ đến việc mình là les.Nhưng người ta vẫn nói “đời không biết được chữ ngờ”. Tôi không thể ngờ, đời lạibạc với tôi như vậy, không thể ngờ em lại là kẻ dối trá… ...

Tài liệu được xem nhiều: