Danh mục

Nhật ký: Chị yêu em (P.cuối)

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 154.08 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Phải! Đời không ai biết được chữ ngờ. Tôi không ngờ rằng người con gái tôi đã yêu hết mình, đã trao cho em tất cả lại có thể lừa dối tôi? Nhưng cũng chính em đã khiến tôi phải đau đớn suốt quãng đời còn lại, vì tôi chỉ yêu em và trong tâm trí lúc nào cũng nhớ về em… Chúng tôi ước mơ sẽ được cùng nhau đi du lịch vòng quanh thế giới. Khi kết thúc chuyến đi ấy sẽ là một đám cưới bí mật của em và tôi. Cứ nghĩ đến giây phút được...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhật ký: Chị yêu em (P.cuối)Nhật ký: Chị yêu em (P.cuối)Phải! Đời không ai biết được chữ ngờ. Tôi không ngờ rằng người con gái tôi đãyêu hết mình, đã trao cho em tất cả lại có thể lừa dối tôi? Nhưng cũng chính em đãkhiến tôi phải đau đớn suốt quãng đời còn lại, vì tôi chỉ yêu em và trong tâm trí lúcnào cũng nhớ về em…Chúng tôi ước mơ sẽ được cùng nhau đi du lịch vòng quanh thế giới. Khi kết thúcchuyến đi ấy sẽ là một đám cưới bí mật của em và tôi. Cứ nghĩ đến giây phút đượccó em bên mình mãi mãi, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Nhưng bây giờ cả tôi vàem đang phải tích cực làm việc để có đủ khả năng tài chính thực hiện ước mơ ấy.Miệt mài với công việc nên tôi bỗng chốc quên mất sự quan tâm hàng ngày với em.Đến khi về nhà, tôi cũng chỉ ôm hôn em qua quýt rồi vội vàng lao vào bàn làmviệc. Trong một tháng chúng tôi không có sự gần gũi nhau, em cũng tự mình đimua sắm, tự mình dọn dẹp nấu nướng, làm mọi việc trong yên lặng vì không muốnlàm ảnh hưởng đến tôi.Dạo này em hay vắng nhà, thậm chí có hôm còn đi qua đêm. Ban đầu tôi cũngkhông thắc mắc gì nhưng trực giác mách bảo tôi rằng em đang giấu tôi chuyện gìđó. Một tháng, rồi hai tháng trông em hốc hác hẳn đi. Tôi hỏi em thì em viện cớcông việc quá nhiều, vì em mới nhận làm thêm ngoài giờ, vì em cũng chỉ muốnmau chóng thực hiện được ước mơ của cả hai. Vậy là sự việc tiếp diễn thêm haitháng nữa, cho đến khi tôi quyết định theo dõi em…Đó một buổi chiều thứ bảy, sau khi nhắn tin cho tôi là bận đi phỏng vấn nhân vậtnên sẽ về nhà muộn. Lúc ấy cũng gần đến giờ tan sở nên tôi vờ gặp đối tác bênngoài để nghỉ sớm và theo dõi em. Trên suốt quãng đường đi tôi chỉ cầu mongnhững điều em nói với là thật… Nhưng không, sự thật không phải như vậy.Ngay khi em dừng chân trước cửa khách sạn thì một gã bước ra từ chiếc Rolls-Royce nhanh chóng tiến đến, choàng tay ôm lấy em. Lúc đó, tôi bất thần khôngnghĩ được gì, chẳng biết phải làm thế nào vì không dám tin vào những gì vừa nhìnthấy. Em giống tôi đúng không? Em là les mà, vậy thì tại sao…? Rốt cuộc em là gìcủa hắn? Tôi ghen. Phải, tôi đang ghen, đang tức giận, muốn chạy tới tát thật mạnhvào mặt em, thét vào mặt em. Nhưng tôi không làm vậy vì tôi muốn xem hết mànkịch này, muốn biết em định dở trò gì với tôi.Bất chợt tôi lại nhớ đến những câu chuyện được đăng trên báo chí, đó là nhiều côgái cặp bồ với les chỉ với mục đích là đào mỏ rồi cao chạy xa bay, để lại chúng tôi– những người les muốn giữ kín bí mật chẳng thể làm gì được. Chắc số tiền tôi đưacho em giữ cũng sẽ về tay em trong nay mai. Và cả khoản tiền tiết kiệm bao nămtrời của tôi nữa chứ? Tại sao tôi lại có thể dễ dàng tin em như vậy?Gạt bỏ những suy nghĩ như đang muốn làm nổ tung đầu mình, lúc này tôi đang dõitheo em và gã đại gia kia. Hai người đi vào khách sạn, cười chào như có vẻ thânthiết với nhân viên lễ tân rồi đi lên phòng. Tôi nhanh chóng liếc nhìn biển số phòngcủa họ rồi cũng vờ là khách đến đặt phòng bên cạnh phòng của hai người. Phải rồi,tôi phải “bắt tận tay day tận trán”, chí ít cũng phải tát vào mặt cô ấy vài cái thìmới hả dạ được.Tôi luôn dặn lòng mình, đừng cố tìm em làm gì nữa? (Ảnh minh họa)Và tôi đã làm như vậy! Khi cả hai vừa bước vào phòng chưa kịp đóng cửa lại, tôiđã lao vào đẩy cửa và tát túi bụi vào mặt cô ấy, la hét om sòm khiến cho gã tìnhnhân kia không kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra. Cô ấy cũng chẳng chống cự lại, cứđể cho tôi đánh cho đến khi có người đến can ngăn.Sợ mọi người sẽ nhận ra mình, tôi nhanh chóng chỉnh sửa lại quần áo và bước rakhỏi khách sạn, không quên ném vào mặt cô ấy và gã kia một cái nhìn khinh bỉcùng những lời miệt thị.Sau hôm đó, cô ấy nghỉ việc, đồ đạc trong nhà tôi cô ấy cũng tự động đến chuyểnđi, không nói gì và cũng không gặp tôi thêm lần nào. Phải, chẳng lẽ cô ấy lại dámgặp tôi thêm lần nữa sao?Một tuần, rồi hai, ba tuần không gặp cô ấy, tôi cảm thấy rất nhớ. Không phải nhớ“cô ấy” mà tôi nhớ “em” – người con gái tôi đã yêu. Tôi thấy mình thật hèn hạ vàyếu đuối. Tại sao tôi vẫn có thể nhớ đến một người đã lừa dối mình như vậy. Có lẽvì tôi vẫn là một phụ nữ, sự yếu đuối đã ăn sâu trong tâm hồn mình… Nhưng dẫucó ra sao thì tôi sẽ không bao giờ gặp lại em, tôi tự hứa với lòng mình như vậy. Tấtcả mọi chuyện sẽ chôn sâu vào quá khứ.Tôi trở lại với tôi của ngày xưa, thuở còn là một phụ nữ lạnh lùng, nghiêm nghị,trở lại với thói quen mua sắm, biết tự chăm sóc cho mình, biết hưởng thụ. Phải rồi,tôi là như thế, tôi mang hình ảnh của một phụ nữ thành đạt.Thời gian dần trôi qua, vậy là tôi đã không gặp em nửa năm rồi. Em đi đâu, làm gìvới tôi giờ là dấu hỏi lớn. Tôi thắc mắc về sự biến mất không dấu vết gì của em.Nhưng tôi luôn dặn lòng mình đừng có tìm em nữa, đừng làm thêm việc ngu ngốcgì nữa. Nhưng thực sự tôi rất nhớ em, nhớ rất nhiều…Ngày lễ tình nhân, nếu còn ở bên nhau, chúng tôi đã cùng nhau thực hiện ước mơcủa mình, sẽ cùng đi du lịch và sẽ cưới nhau phải không em? Tôi đi lang thangkhắp những nơi tôi và em ...

Tài liệu được xem nhiều: