Danh mục

Nhật ký của mẹ

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 128.48 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sinh ra làm phụ nữ, em không có quyền lựa chọn người mình yêu thương. Cha mẹ bao năm gánh gồng không đủ trả ơn những người ân nhân và nuôi lớn 4 nàng công chúa đang tuổi đến trường. Chỉ thế thôi em cũng không đành lòng theo anh bỏ lại đàn em thơ nheo nhóc, bỏ lại mẹ cha với công dưỡng dục sinh thành. Ngày… tháng… năm… Sinh ra làm phụ nữ, em không có quyền lựa chọn người mình yêu thương. Cha mẹ bao năm gánh gồng không đủ trả ơn những người ân nhân và...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhật ký của mẹ Nhật ký của mẹSinh ra làm phụ nữ, em không có quyền lựa chọn người mình yêu thương.Cha mẹ bao năm gánh gồng không đủ trả ơn những người ân nhân và nuôilớn 4 nàng công chúa đang tuổi đến trường. Chỉ thế thôi em cũng khôngđành lòng theo anh bỏ lại đàn em thơ nheo nhóc, bỏ lại mẹ cha với côngdưỡng dục sinh thành.Ngày… tháng… năm…Sinh ra làm phụ nữ, em không có quyền lựa chọn người mình yêu thương.Cha mẹ bao năm gánh gồng không đủ trả ơn những người ân nhân và nuôilớn 4 nàng công chúa đang tuổi đến trường. Chỉ thế thôi em cũng khôngđành lòng theo anh bỏ lại đàn em thơ nheo nhóc, bỏ lại mẹ cha với côngdưỡng dục sinh thành.Phải rồi, là em yêu anh, yêu đến từng hơi thở, yêu cách anh ngắm nhìn emâu yếm. Nhưng trong đời mấy khi chữ duyên sánh cùng chữ phận. Anh rồisẽ tìm được một cô gái khác, tốt hơn em, yêu anh hơn em và ít ra thì cô ấycó thể làm được những điều mà em không thể cho anh. Một ngày nào đó, khianh thành công, người phụ nữ bên anh mỉm cười hạnh phúc sẽ không phảiem là một cô gái khác. Em hứa, sẽ chúc phúc cho anh và người ấy, sẽ mỉmcười vì cô ấy hơn em. Ngay bây giờ, em không thể đợi chờ cái ngày ấy, bởiem… đã đến lúc phải rời xa tình yêu của anh. Đã đến lúc em phải cập bếncùng người khác: ân nhân. Đó không phải là người em yêu nhất nhưng emchắc anh ấy sẽ làm em hạnh phúc. Chúc phúc cho em, anh nhé!Ngày… tháng… năm…- Sao anh đi vội thế?- Sao nước mắt em lại rơi?- Lấy được người chồng tốt, đáng lẽ… em phải vui chứ? Sao tim em lại đau?Em không biết nữa… Những câu hỏi ấy cứ quay cuồng trong đầu em nhưnhững vòng luân hồi không có lời giải đáp. Em sợ tình yêu trong em sẽ làmem chết ngộp. Em tôn thờ anh ấy, nhưng đó chưa phải là người em yêu, anhấy yêu em…Em sẽ làm người vợ như thế nào?Chỉ đơn giản là một mụ đàn bà gớm ghiếc,quanh năm thơ thẩn xó bếp, sáng sáng thức giấc và vẽ lên gương mặt tấmmặt nạ có hình nụ cười màu hồng đào rất giả… Chỉ là mộtdáng hình tiềutụy, đêm đêm nấp vào bờ vai ấm nóng của anh ấy rồi nén chặt những nỗinhớ vụng trộm trong tiếng nấc khe khẽ đến nhói lòng. Anh ở đâu?Ngày… tháng… năm…Anh ấy vẫn thế… Hôn lên vầng trán em mỗi khi trở về và cười xòa vui vẻ.Đôi mắt ấy, đôi mắt chồng em, em chỉ thấy trong đó lòng bao dung vànhững yêu thương màu hồng. Chắc là anh ấy không biết trong trái tim emcòn có anh…Em hận mình sao mãi chẳng quên anh. Em hận mình sao lại dối lừa ngườitốt. Anh ấy đã cho em tất cả: tình yêu, mái ấm và thậm chí còn vun đắp chocả những người em thương yêu, mẹ cha và 3 cô em gái giờ đã đỡ vất vả đinhiều. Tại sao em vẫn nuôi trong mình những cố chấp về một tình yêu đánglẽ phải lãng quên…Ngày… tháng… năm…Hôm nay anh đã khóc. Lần đầu tiên trong đời tôi được thấy nước mắt đànông. Hóa ra, nó cũng trong như giọt nước mắt tôi đã đánh rơi trong buổi lễkết hôn của gần 1 năm về trước. Anh khóc vì tôi, vì gia đình bé nhỏ này, anhsợ công việc mất đi thì người phụ nữ lẳng lơ trong tư tưởng là tôi sẽ phải oằnmình với những nỗi lo không tên, không tuổi. Hóa ra là anh đã lo tất cả thaytôi. Vậy mà…Giờ thì tôi hiểu mình nên làm gì. Tôi bắt đầu biết thương anh…Ngày… tháng… năm…Công việc của anh cuối cùng cũng được giải quyết. Tôi không còn phải đếmnhững trằn trọc mỗi đêm anh trút vào hơi thở, không phải canh me đợi cửaanh về giữa đêm trường khuya khuắt. Nhưng sẽ phải kéo dài nỗi nhớ anh ravì những ngày anh công tác xa nhà. Bữa cơm hôm nay, tôi sẽ nấu thật ngonvà sẽ xếp giùm anh vào vali vài bộ quần áo đã là phẳng. Từ lúc nào, tôi thấymình biết mỉm cười khi tự tay mình thùa khuy áo cho anh?- Bi à! Ngoan nhé! Papa đang về, mẹ phải nấu cơm!Ngày… tháng… năm…- Cảm ơn anh đã về khi em sắp vào cơn chuyển dạ. Nếu không kịp nắm chặtbàn tay ấy, em không chắc mình sẽ vượt qua… Con chúng ta rồi sẽ thôngminh như anh, là người đàn ông tốt như anh và mong là nhóc sẽ yêu em nhưanh!- Bi! Con xinh trai lắm, con biết không? Nụ cười con cũng thật hiền, bé concủa mẹ!- Cuối cùng thì em vẫn phải viết cho anh… Nếu có ngày ta còn duyên gặplại, ta hãy mỉm cười là bạn của nhau!***- Trần Nguyên An, con đang làm gì đó?- Mẹ! mẹ!…- Sao con lấm lét như trộm vào hôi của vậy?- Tha cho con nó đi bà, nhìn nó toát mồ hôi hột rồi kìa…- Cha con anh chỉ được cái bênh nhau thôi!- Vì anh là chồng em và đó là con chúng ta mà!…Tôi đã thấy mẹ mỉm cười sau những câu bông đùa của cha. Tôi không biết vìsao cha yêu mẹ đến thế, nhưng ngắm nhìn nụ cười ấy tôi cũng lờ mờ đoán ravài lí do. Nếu hôm nay không đọc trộm nhật kí của mẹ, tôi sợ mình sẽ chẳngbiết yêu thương. ...

Tài liệu được xem nhiều: