Danh mục

Nhịp Cầu Trong Tim

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 111.10 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nhà chị ở xóm chợ, còn nhà anh ở xóm dưới, sở dĩ có hai cái tên gọi như thế bởi cách nhau một con sông không quá lớn nhưng muốn sang thì phải đi đò. Anh lớn hơn chị ba tuổi, biết nhau thời cùng học chung một trường làng. Anh mồ côi cha, nhà chỉ có hai mẹ con nương tựa vào nhau. Tuy cuộc sống khó khăn, thiếu trước hụt sau nhưng bù lại, anh là đứa trẻ sáng dạ và học rất giỏi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhịp Cầu Trong Tim Nhịp Cầu Trong TimNhà chị ở xóm chợ, còn nhà anh ở xóm dưới, sở dĩ có hai cái tên gọi như thế bởi cáchnhau một con sông không quá lớn nhưng muốn sang thì phải đi đò. Anh lớn hơn chị batuổi, biết nhau thời cùng học chung một trường làng. Anh mồ côi cha, nhà chỉ có hai mẹcon nương tựa vào nhau. Tuy cuộc sống khó khăn, thiếu trước hụt sau nhưng bù lại, anhlà đứa trẻ sáng dạ và học rất giỏi. Thuở còn ngây thơ, chị đã là cái bóng của anh, bất cứ điđâu, anh cũng dẫn chị đi cùng, thậm chí, cả đi thả diều hay bắt dế, mặc cho đám bạn phảnđối.Lớn lên, anh cũng là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chị. Họ yêu nhau nhưmột điều hiển nhiên. Chị yêu anh bằng tình yêu êm đềm và đằm thắm như ánh trăngtrong đêm. Trong lần hẹn hò đầu tiên, vì chiếc xuồng của nhà anh bị hư bất ngờ, lo sợ trễgiờ và chị phải chờ lâu, anh đã bơi qua sông trong bóng tối. Điều đó khiến chị rơi nướcmắt khi nhìn anh đến nơi hẹn với bộ dạng ướt sũng. Trong lúc chị trách thì anh cười an ủichị. Anh nói một ngày nào đó, nếu có thể, anh dứt khoát sẽ xây một cây cầu trên consông này để mọi người khỏi vất vả đi đò. Nối liền hai xóm với nhau như tình yêu của anhchị. Chị mỉm cười khi nghe anh nói dù biết cái ước mơ đó thật xa vời với một ngườinghèo như anh. Nhưng không hiểu sao, chị lại vẫn tin cái ước mơ viển vông đó.Học hết cấp ba, bạn bè ngạc nhiên khi chị không đi thi đại học như những bạn cùng lớp.Học lực của chị cũng thuộc nhóm khá giỏi chứ nào kém cạnh ai và gia đình chị có điềukiện, khả năng cho chị học tiếp. Một năm sau, chị nhận lời về làm vợ anh trong sự phảnđối của ba mẹ. Họ không muốn chị lấy chồng sớm như thế .Nhất là anh, chưa có tươnglai gì. Gạt bỏ hết ngoài tai những xì xào của làng xóm, chị về làm dâu nhà anh. Bởi trongthâm tâm, chị hiểu anh không thể tiếp tục học nếu không có ai gánh vác kinh tế và lo chomẹ mình. Thế là buổi sáng, chị ra chợ bán nông sản, buổi chiều về trồng trọt ngay trênmảnh đất nhà anh. Chị lo lắng, phụng dưỡng người mẹ chồng hay đau bệnh. Còn anh vẫnmiệt mài lo học hành ở Sài Gòn, theo đuổi ngành xây dựng.Anh ra trường, không người đỡ đầu, anh đi xin việc hết nơi này tới nơi khác, ăn mì góithay cơm. Dù có tấm bằng loại ưu nhưng vất vả lắm anh mới xin vào được làm nhân viênmột công ty xây dựng. Những ngày đầu, anh cũng nếm trải không ít cay đắng, nhọc nhằn.Ở nơi đây, anh hiểu rằng không chỉ học giỏi, có chuyên môn cao là có thể thăng tiến vàvươn lên mà còn phải biết khéo léo, luồn lách. Muốn sống được, anh phải thay đổi phùhợp với hoàn cảnh. Vốn là người nhạy bén, khôn ngoan, anh nắm bắt sự việc rất nhanhnên được cấp trên chú ý. Ba năm sau, anh thăng chức nho nhỏ trong công ty. Từ khithăng chức, công việc nhiều hơn, bận rộn hơn nhưng anh vẫn tranh thủ về thăm chị vàmẹ. Nhìn chị vất vả sớm nắng chiều mưa, anh thương lắm, anh nói sẽ cố gắng để đền bù,cho chị có cuộc sống tốt hơn. Chị lại mỉm cười như cái thuở yêu nhau, chị nói như thếnày là chị hạnh phúc và vui lắm rồi.Hai năm sau, chị sinh đứa con trai đầu lòng và đặt tên là Hoài Thương, ngụ ý chỉ tìnhcảm giữa anh và chị. Anh ít về nhà hơn vì bận với những công trình .Ngược lại vị trí củaanh cũng được nâng cao lên với thời gian. Anh thường xuyên gởi tiền về cho chị nhưngnhững lần về thăm nhà càng ít đi. Chị bằng lòng với cái hạnh phúc giản dị bên cạnh mẹchồng và cậu con trai bé nhỏ của mình. Chị không quá buồn phiền về sự vắng mặt thườngxuyên của anh bởi đứa con đã lấp nhiều khoảng trống trong lòng chị. Chị tự an ủi mìnhLàm vợ đôi khi phải biết hy sinh vì tương lai, sự nghiệp của chồng.Khi bé Hoài Thương chuẩn bị đi lớp một, chị dẫn con đi Sài Gòn thăm anh. Hàng xómnơi anh ở và đồng nghiệp của anh ngạc nhiên khi biết chị là vợ anh. Họ không ngờ anh cóvợ ở quê, không dè anh lập gia đình sớm vậy và chưa bao giờ họ nghe anh nói về chị. Vớilinh cảm của người phụ nữ, chị biết anh đang có những thay đổi. Một lần giặt áo cho anh,chị thấy vết phấn son của đàn bà. Bao nhiêu năm làm vợ anh, chịu vất vả, thiệt thòinhưng chị chưa bao giờ than trách hay khóc thương thân mình. Nhưng đêm đó, chị khóclần đầu tiên ,kể từ khi về làm vợ anh. Anh cầm tay chị an ủi, nói rằng: Công việc đôi khiphải như thế, đi ngoại giao mới được lòng sếp. Anh lý giải, anh giấu diếm chuyện giađình bởi môi trường anh làm nhiều cạnh tranh, không biết ai tốt, ai xấu. Và cuối cùng,anh thề thốt, anh chỉ yêu mình chị, kiếp này có chết cũng không phụ cái nghĩa của chị.Chị lại lau nước mắt và tin lời anh như trước nay vẫn thế.Thời gian cứ trôi, chị thầm lặng với cuộc sống của mình, mẹ chồng chị lớn tuổi nên yếuhơn, con trai chị vào cấp một, học ở ngay ngôi trường ngày xưa của anh chị. Chị vẫn xuôingược với chiếc xuồng trên dòng sông đưa đón con và ra chợ vào buổi sáng như bao năm.Dù anh kêu chị ở nhà hưởng phước, bây giờ tiền bạc đâu là vấn đề suy nghĩ. Anh càng ítvề nhà hơn, anh bây giờ khác xa cậu sinh viên đen đúa anh ngày xưa. Anh trắng trẻo,hồng hào, trẻ ...

Tài liệu được xem nhiều: