Danh mục

Như đóa tường vi - Kì 1

Số trang: 44      Loại file: pdf      Dung lượng: 302.72 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 18,000 VND Tải xuống file đầy đủ (44 trang) 0
Xem trước 5 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vi là một cô gái đã phải chịu quá nhiều đau khổ từ khi còn nhỏ. Lần này, may mắn đến với cô, nhưng liệu nó có tồn tại được lâu dài? Cuộc đời bất hạnhTường Vi là một cô gái xinh xắn và ngoan ngoãn, sinh ra trong một gia đình tương đối khá giả. Lẽ ra Vi phải có được một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc, nhưng điều đó chưa bao giờ thành hiện thực khi bố Vi đã ra đi trong một tai nạn giao thông khi Vi mới chưa đầy 7 tuổi. Nhưng điều...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Như đóa tường vi - Kì 1Như đóa tường vi - Kì 1Vi là một cô gái đã phải chịu quá nhiều đau khổ từ khi còn nhỏ. Lần này, maymắn đến với cô, nhưng liệu nó có tồn tại được lâu dài?Cuộc đời bất hạnhTường Vi là một cô gái xinh xắn và ngoan ngoãn, sinh ra trong một gia đình tươngđối khá giả. Lẽ ra Vi phải có được một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc, nhưng điềuđó chưa bao giờ thành hiện thực khi bố Vi đã ra đi trong một tai nạn giao thông khiVi mới chưa đầy 7 tuổi. Nhưng điều đó chỉ là một phần, khi gia đình bên nội nhàVi là một gia đình tương đối nề nếp nhưng xưa cũ và mọi người trong gia đình -đặc biệt là bà nội Vi - có tư tưởng rất lạc hậu. Bố Vi là con trai duy nhất trong giađình, lại là gia đình trưởng họ. Khi bố Vi vẫn còn, bà nội vẫn có thành kiến với mẹVi luôn, mẹ Vi từ khi về nhà chồng chưa có ngày nào yên ổn và vui vẻ trọn vẹn cả.Và cho tới bây giờ, khi bố Vi đã ra đi mãi mãi, mọi người trong gia đình đều đauxót vô hạn và có lẽ, bà nội là người đau xót hơn cả: Phải chịu cảnh kẻ tóc bạc tiễnngười tóc xanh, mà đó lại là đứa con trai độc nhất của gia đình, thử hỏi rằng:Liệu có một người mẹ nào lại không đau xót. Nhưng có lẽ bà đã quá ích kỉ khikhông nghĩ được rằng: mẹ Vi cũng đau xót không kém. Bố Vi mất không lâu, bànội đi xem bói và sau khi trở về, bà thường rêu rao với mọi người rằng: bố Vi mấtlà tại mẹ Vi có số sát phu và đó cũng là cái cớ để bà giày vò mẹ Vi nhiều hơn, nàolà: Nhà tôi đúng là vô phúc mới rước chị về làm dâu, hay Con tôi nó tài giỏinhư vậy, sao lại đi lấy một người như chị, để rồi rước họa vào thân?... Dĩ nhiên,đứa cháu gái như Vi cũng không được quý mến gì cả. Quá tủi thân trước những lờicủa bà nội, mẹ đành dẫn Vi về ở với ông bà ngoại ở tận Yên Bái. Tại đây, mẹ Vimở lại hiệu may mà trước kia đã đóng cửa khi đi lấy chồng. Mẹ Vi làm khéo nênđông khách và thường nhận được hợp đồng của khá nhiều công ty. Thời gian trôiqua, nỗi khổ mất chồng trong lòng mẹ Vi dần nguôi ngoai, mẹ chưa bao giờ nghĩtới chuyện đi bước nữa mà lúc nào cũng chỉ muốn chăm lo cho Vi được đầy đủ.Cho tới một ngày…Đợt ấy, mẹ Vi nhận được một hợp đồng khá lớn của một công ty bảo hiểm. Ngườiđến đặt hàng là một người đàn ông tự giới thiệu mình là nhân viên của công ty. Saunhững lần trò chuyện, mẹ Vi và người đàn ông đó đem lòng quý mến nhau. Và mọichuyện đều thuận theo tự nhiên, được sự ủng hộ của gia đình, mẹ Vi theo người đóvề và chú ấy đồng ý để mẹ dẫn cả Vi về để cùng chung sống. Vợ của chú Bảo cũngđã mất cách đây 7 năm rồi. Sở dĩ vì chú ấy đồng ý để mẹ dẫn Vi về là vì bản thânchú ấy không có con và hơn thế là nếu chú có đồng ý như vậy thì mẹ Vi mới lấychú, vì với mẹ, Vi mới là quan trọng nhất. Sau khi lấy nhau không lâu, Vi theo mẹvà chú Bảo lên Hà Nội sống. Hai năm cùng chung sống, Vi chưa bao giờ cảm thấythiếu thốn thứ gì, từ tình cảm tới vật chất. Chú Bảo thực sự đã cho Vi tất cả nhữnggì mà một người cha có thể cho con cái, nhưng có lẽ chú ấy mãi mãi không bao giờcó thể thay thế vị trí của bố trong lòng Vi. Vì thế, Vi chưa từng gọi chú là “bố” màvẫn chỉ gọi là “chú” thôi.Vi những tưởng mình đã quá đỗi hạnh phúc khi có một người cha dượng tốt khôngkém người cha ruột của mình, nhưng dường như hạnh phúc chẳng bao giờ mỉmcười với Vi. Hôm ấy ở quê có đám ma bà Mẫn - là cô ruột của mẹ Vi nên mẹ phảivề gấp để kịp tham dự đám tang. Mẹ nhắn lại cho Vi là phải tới sáng hôm sau mớivề được. Tối ấy, khi đã nấu cơm xong, Vi nhấc điện thoại và gọi cho chú Bảo, chúấy nhấc máy, Vi thấy ồn ào lắm, bèn hỏi:- Chú Bảo ơi, con nấu cơm rồi, chú về ăn đi.- Hôm nay chú bận tới dự buổi họp lớp, con cứ ăn cơm đi, ăn xong thì học bài rồiđi ngủ. Chắc là chú sẽ về muộn.- Vâng. - Vi cúp máy, vào ăn cơm rồi lên học bài. Lúc Vi học bài xong thì đã 10giờ, Vi đành đóng cửa và đi ngủ. Đang nửa đêm, Vi bỗng sập thức, Vi thấy ngườimình nặng trĩu và bên mình nồng nặc mùi rượu. Vi cố rướn mình để vặn to ngọnđèn ngủ ở đầu giường và nhận ra chú Bảo đang ôm chặt mình. Vi biết chú ấy đangsay rượu và lo có chuyện chẳng lành xảy ra nên cố gắng hết sức để chú Bảo buôngmình ra, nhưng chẳng có ích gì cả. Sức vóc đàn ông, lại có chút hơi men trongngười, Bảo như một con thú dữ khiến Vi kinh hãi. Và chuyện gì đến cuối cùngcũng đến, Vi đã bị chính cha dượng của mình bức hại. Hôm sau, mẹ về và thấy Vidường như không còn sức sống của một con người nữa. Thấy con gái như vậy, mẹVi gạn hỏi mãi nhưng Vi không nói gì cả và mặc nhiên không rơi một giọt nướcmắt nào, điều đó càng khiến mẹ Vi lo sợ hơn. Cả buổi sáng hôm ấy, Vi không nóimột lời, không ăn một thứ gì mà chỉ nằm rũ trên giường như người sắp chết. Đếntrưa hôm ấy, chú Bảo về đến nhà, bước vào bàn ăn đã dọn sẵn, nhìn chú Bảo nhưmột phạm nhân đợi lời tuyên án tử hình. Chú Bảo ngồi vào bàn, nhưng không ăn,thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn mẹ Vi. Mẹ Vi vội hỏi:- Anh sao thế, cả con Vi nữa?- Xin lỗi... - Chú bảo vừa nói vừa rơi nước mắt. ...

Tài liệu được xem nhiều: