Hình như trong trái tim anh có một tình cảm mới mẻ, nguyên lành và tinh khôi đang nảy mầm. Đôi khi, Tường thấy ngột ngạt kinh khủng. Và chênh vênh... Rất nhiều lúc, Tường tự hỏi không biết mình đang đi tìm điều gì mà cứ quẩn quanh mệt nhoài thế này. Bạn bè nhìn thấy ở anh sự thành đạt, cuộc sống tự-do-có-khuôn-phép mà bố mẹ rất tôn trọng. Hai mươi lăm tuổi, liệu như thế có là đủ đầy? Sau khi chia tay Quyên, anh cũng chẳng còn thói quen ra ngoài tối thứ bảy. Vẫn biết...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Như Là Tình YêuNhư Là Tình Yêu Sưu Tầm Như Là Tình Yêu Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 27-October-2012Hình như trong trái tim anh có một tình cảm mới mẻ, nguyên lành và tinh khôi đang nảy mầm.Đôi khi, Tường thấy ngột ngạt kinh khủng. Và chênh vênh... Rất nhiều lúc, Tường tự hỏi khôngbiết mình đang đi tìm điều gì mà cứ quẩn quanh mệt nhoài thế này.Bạn bè nhìn thấy ở anh sự thành đạt, cuộc sống tự-do-có-khuôn-phép mà bố mẹ rất tôn trọng.Hai mươi lăm tuổi, liệu như thế có là đủ đầy?Sau khi chia tay Quyên, anh cũng chẳng còn thói quen ra ngoài tối thứ bảy. Vẫn biết chẳng cógì vĩnh viễn, nỗi buồn rồi cũng qua, vết thương rồi cũng lành. Nhưng nỗi thất vọng ám ảnhkhông thôi khiến anh quên mất mình còn một chặng đường dài phía trước...Lúc chia tay. Quyên chỉ nói một câu mà đủ sức dứt anh ra khỏi quãng thời gian ba năm yêunhau: “Tình yêu mà! Em thật sự không giải thích được. Anh ấy có thể không tốt bằng anh.Nhưng chắc chắn em biết rằng đó không phải là một cơn say nắng....Anh ngồi chết lặng nhìn cô. Lúc ấy, dường như cô không còn là cô gái bé nhỏ, yếu đuối nữa. Côvụt trở nên khác hẳn, mạnh mẽ và quyết liệt như thể đang cố gắng bảo vệ cho người thứ ba kia.Đó mới là điều làm anh đau đớn. Anh để cô ra đi, thật nhẹ nhàng...Tường trở nên thờ ơ với chuyện hẹn hò. Hay nói đúng hơn là anh thấy mệt mỏi. Thật sự, anhvẫn chưa thôi nhớ đến Quyên... Anh cố gắng thu xếp lại mọi thứ có thể gợi nhớ đến cô, cấtchúng vào một góc.Một ngày mùa thu hanh hao. Gió nhẹ, nắng dịu. Dường như người đi trên phố cũng chậm hơnmọi ngày. Không có những gắng gỏi, chen lấn. Không có những cau có, bực dọc...Hết giờ làm, bỗng nhiên Tường muốn lòng vòng đâu đó một chút. Về nhà giờ này cũng chẳnglàm được gì, mà trời thì đang đẹp... Lướt xe qua một trạm xe buýt, bỗng có điều gì đó khiến anhphải ngoái đầu nhìn lại.Phía kia là Quyên. Là Quyên với cái dáng bé nhỏ đã bao lần khiến anh chỉ muốn ôm vào lòng.Quyên, vai đeo ba lô, đứng tựa gốc cây. Hai tay đút vào túi áo khoác. Mắt nhìn xuống mũi giàyđang di di trên đất. Rõ ràng là dáng đứng của Quyên mỗi khi chờ anh trước cổng trường.Tường khựng lại một vài giây rồi quyết định vòng xe lại. Anh khẽ gọi: Quyên!. Cô gái ngướcTrang 1/5 http://motsach.infoNhư Là Tình Yêu Sưu Tầmlên, miệng còn lẩm nhẩm hát theo chiếc iPod đeo trước ngực. Sau cặp kính cận là đôi mắt trongveo. Gỡ chiếc tai nghe, cô nhoẻn miệng cười:- Gì vậy anh?Một tích tắc, máu trong người Tường như đông cứng lại. Rồi cảm giác thất vọng xâm chiếm lấyanh. Không phải Quyên. Cô gái này nhìn trẻ con hơn nhiều. Nhưng vầng trán với những sợi tóctơ mảnh dẻ lòa xòa, cả dáng đứng di di mũi giày xuống đất, giống Quyên vô cùng.Nén tiếng thở dài, anh lắc đầu:- Xin lỗi, anh nhầm!Đưa tay vén đám tóc tơ, cô gái mỉm cười:- Không sao đâu ạ, chuyện thường ấy mà!Bỗng nhiên Tường thấy rã rời, hứng thú đi dạo tiêu tan đâu hết. Lúc này anh mới chợt nhớ ra,Quyên không bao giờ đi xe buýt. Cô rất sợ mùi xe buýt. Anh không nghĩ rằng Quyên còntrong anh nhiều đến vậy. Tường về thẳng nhà trong sự mệt mỏi, chán chường.Hôm nay, phòng Tường nhận một sinh viên thực tập. Anh được giao nhiệm vụ hướng dẫn. Vậymà trận bóng đá nửa đêm làm anh đến muộn.Tường ào vào phòng, miệng rối rít xin lỗi. Chị trưởng phòng đã quen với cảnh làm việc a-ma-tơcủa đám trai trẻ. Lườm Tường, chị chỉ tay về phía bàn anh:- Ra mắt “nhân viên mới” nhé! Đây là người đẹp trai nhất phòng chúng ta đấy!Ngay tức thì, đám con trai trong phòng nhao nhao lên. Tường cười xòa rồi đưa mắt về bànmình.“Nhân viên mới” cũng kịp đứng dậy. Ngỡ ngàng, Tường nhận ra cô gái ở trạm xe buýt hômtrước. Cô chẳng có vẻ gì là nhận ra anh. Chị trưởng phòng vỗ vỗ vai Tường:- Làm gì ngẩn ra thế? Chị bàn giao cô ấy cho em đấy nhé. Hướng dẫn cho tốt đấy!Hơi bất ngờ và bối rối, Tường gật đầu chào. Cô gái đẩy gọng kính, nhoẻn cười rất tự tin:- Em tên Khanh!Khanh thông minh. Làm việc với cô, Tường thấy rất thoải mái. Anh thật sự ngạc nhiên bởinhững ý tưởng trẻ trung của cô.Trong tay Khanh, những bản decor, bố cục xơ cứng trở nên linh hoạt, đầy phá cách. Nhìn cáchKhanh làm việc, Tường quên mất là mình đang hướng dẫn. Anh nhận ra từ lâu, mình đã bỏquên sự sáng tạo.Khanh cư xử rất dễ thương. Cô luôn quan tâm đến mọi người theo cách riêng của mình.Với Tường, sự quan tâm có vẻ đặc biệt hơn đôi chút. Có lẽ vì hai anh em có nhiều dịp tiếp xúcvới nhau hơn.Trang 2/5 http://motsach.infoNhư Là Tình Yêu ...