Danh mục

Như Những Ngày Xưa

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 162.51 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tuấn , cậu bé kháu khỉnh lanh lợi tuổi đã mười hai mà như một ông lão vì tính tình khôn ngoan nên mọi người trong xóm gọi cậu bé là " ông cụ non " mỗi khi nghe người ta gọi ba từ ấy Tuấn phát cáu hay về mách lại với cha mẹ , đầu nghênh nghênh hay nhảy múa và ca hát có khi bạn bè trang lứa gọi cậu bé là " Cu Hề " thằng bé là con của ông chủ hãng nước đá lớn nhất vùng lũ trẻ nhỏ sợ nhất là Tuấn vì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Như Những Ngày Xưa Như Những Ngày XưaTuấn , cậu bé kháu khỉnh lanh lợi tuổi đã mười hai mà như một ông lão vì tính tình khônngoan nên mọi người trong xóm gọi cậu bé là ông cụ non mỗi khi nghe người ta gọiba từ ấy Tuấn phát cáu hay về mách lại với cha mẹ , đầu nghênh nghênh hay nhảy múa vàca hát có khi bạn bè trang lứa gọi cậu bé là Cu Hề thằng bé là con của ông chủ hãngnước đá lớn nhất vùng lũ trẻ nhỏ sợ nhất là Tuấn vì con nhà khá giả , to con , hay khoekhang với bạn bè là biết võ thuật nên đám trẻ ai cũng nể thậm chí có đứa còn theo Tuấnlàm đệ tử . Người lớn trong xóm ai cũng lắc đầu thở dài khi gặp Tuấn vì thường hay rủbạn bè phá phách khắp làng , có khi mọi người mắng vốn với ông chủ hãng nước đánhững lần như vậy ông hay đánh đòn thằng nhỏ , bù lại với sự nghịch ngợm là Tuấn rấtthông minh học giỏi , vâng lời cha mẹ , ở trường hay được giáo viên khen về tinh thầnhọc tập , Tuấn thích bơi lội , đá banh , và thích cả đi ra đồng thả diều ông chủ hãng nướcđá mua tặng chiếc xe đạp nhỏ mà trong đám bạn không ai có Tuấn lại không thèm .Năm tháng cứ trôi dần nơi làng quê như thế Tuấn giờ rất khôi ngô và tuấn tú dường nhưcái biệt danh lúc nhỏ cũng không còn khi anh lớn lên , học đại học Tuấn ít hay đi về nơilàng quê xưa ở quê những đứa bạn của tuổi thơ sống như thế nào anh cũng chẳng biết ,chỉ biết rằng mình đang đi học chạy theo để bắt giữ tương lai nhiều khi anh tự hỏi- Mình quá may mắn phải không ? Được đi học , còn những đứa bạn tuổi thơ có đứa đượcđứa không .Với tuổi hai mươi bốn có cái nhìn rất xa xăm , ông chủ hãng nước đá ở quê rất tự hào vềTuấn , là con trai duy nhất nên cho anh vào học ở Sài Gòn ông cũng chẳng nở , ở địaphương ông giờ tiến triển rất nhiều cuộc sống thẳng tiến đi lên đồng tiền ngày càng có giátrị cao không giống như ngày xưa mà một tháng việc kinh doanh hãng nước đá của ôngthu nhập chẳng được bao nhiêu , vốn là một ông chủ nhiều năm trong nghề nên sự tínhtoán rất tỉ mĩ thậm chí còn hơn cả vợ chiều nay ông phải ra xưỡng để sản xuất cho kịptheo đơn đặt hàng , khi đi ông dặn vợ- Khi nào thằng Tuấn nó gọi điện thoại về cho bà xin tiền học hay gì đó , thì nói nó điệncho tôi , tôi cũng có chuyện muốn nói với nó , mà không có lúc nào tôi điện cho nó màliên lạc được cảBà chủ hãng nước đá nheo mắt trả lời- Ừ ông đi đi , nhớ về ăn cơm nhaTuấn mới học năm đầu mà ông bà đã tốn không ít tiền cho cậu ăn học ở đất lạ quê ngườiđồng tiền dưới quê ông bà làm ra chỉ đủ để Tuấn lo chuyện học vấn , Bà chủ nhìn theochiếc xe mất hút của Ông chủ rồi bước vào trong nhà gọi điện cho Tuấn , Tuấn nhậnđược cuộc gọi của mẹ thì vui mừng vì anh định gọi về lại sợ cha la , những lúc như vậyanh chỉ lén gọi cho mẹ để xin tiền- Alô con Tuấn đâyvới tiếng nhạc rình rang chát chúa , mẹ anh không nghe được gì- Con ở đâu mà nhạc lớn quá vậyTuấn nói qua lời thoại- Dạ con đang đi ăm đám cưới của bạnBà chủ vẫn không nghe được gì nên đề nghị- Con ra ngoài mẹ nói chuyện coiTuấn chạy hút ra ngoài để tránh đi tiếng nhạc ồn ào của vũ trường mà Tuấn đã nói dối vớimẹ là trong đám cưới- Nè ! cha con hồi nãy kêu con gọi cho ổng kìa , chẳng thấy khi nào con gọi cho ổng cả ,một câu hỏi thăm sức khỏe cũng không có , ổng gọi cho con thì chẳng liên lạc đượcTuấn nói như né tránh- Con nói chuyện không hợp với cha đâu ! Cha khó tánh quá mà , mẹ à tiền tháng vừa rồihết rồi mẹ gởi thêm cho con năm triệu nữa nha , nhớ đừng cho cha biếtmẹ anh tái mặt- Cái gì , mới đây mà hết rồi hả , con nên biết nhà mình sản xuất nước đá chứ không phảisản xuất tiềnTuấn phát cáu- Mẹ không gởi là con đói đómẹ anh trả lời- Mẹ thấy những sinh viên khác ngoài học ra họ còn đi làm thêm để kiếm tiền học , conthì chỉ biết rút tiền nhà thôi- Thôi được rồi , lần này mẹ gởi , lần sau mẹ sẽ đến Thành Phố xem con học gì mà lúcnào điện lên cũng nghe tiếng nhạc , tiếng vỗ tay , la hét cụng ly , hỏi con thì con nóinhững người ở gần trọ , mẹ không biết có tin không nữaTuấn ngơ ngác sợ cha mẹ biết được sự thật ăn chơi xoa đọa ở đất Sài Gòn nên nói gọn đểkết thúc cuộc gọi- Mẹ không tin thì thôi , vậy nhaTiếng tắt máy trong cuộc trò chuyện làm bà chủ phải thở dài và nghĩ ngẫm sâu xa về contrai mình , mà từ lâu bà lén chồng gởi tiền cho Tuấn , thật ra ở Sài Gòn Tuấn lợi dụngđồng tiền ở quê gởi lên ăn chơi phát tán , thâu đêm , cờ bạc , gái gú , rượu chè , mà giađình không hề hay biết , ông chủ đã nhiều lần muốn lên Thành Phố xem lối sống và sựhọc hành của Tuấn như thế nào mà vẫn không có thời gian , nhớ trước khi tốt nghiệp ởquê Tuấn vẫn là một đứa con ngoan được bạn bè và cha mẹ tin tưởng nhưng từ khi bướcchân lên học ở Sài Gòn dường như Tuấn của ngày xưa không còn nữa , một cái nhìn khácthường khinh khi nào đó đang nhìn về Tuấn , tiếng còi xe vang trước sân bà chủ ra mởcửa thì thấy ông chủ về- Ủa xong chưa mà ông về sớm vậy ?ông chủ hãng nước đá phát cáu vì hợp đồng bị hủy- Xong cái gì mà xong , hợp đồng bị hủy bỏ rồi ...

Tài liệu được xem nhiều: