Thông tin tài liệu:
Có rất đông người đang tụ họp trước cửa phòng của thầy hiệu trưởng. Tôi nhìn thấy trong số đó có học sinh của cả 3 cấp. Khi chúng tôi có mặt trong phòng thì mọi người đều đã đến đủ mặt. Tôi nhận ra một trong số đó có một chị học cấp III mà tôi đã nhìn thấy lúc nãy trong nhóm cùa anh họ tôi. Thì ra chị ấy cũng là đại diện của cấp III.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHỮNG BỨC TƯỜNG BỊ PHÁ VỠ - phần cuốiNHỮNG BỨC TƯỜNG BỊ PHÁ VỠ - phần cuốiCó rất đông người đang tụ họp trước cửa phòng của thầy hiệu trưởng. Tôi nhìnthấy trong số đó có học sinh của cả 3 cấp. Khi chúng tôi có mặt trong phòng thìmọi người đều đã đến đủ mặt. Tôi nhận ra một trong số đó có một chị học cấp IIImà tôi đã nhìn thấy lúc nãy trong nhóm cùa anh họ tôi. Thì ra chị ấy cũng là đạidiện của cấp III.- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Vào chỗ đi!Cho tới khi Thanh Trâm gắt lên từ sau lưng, tôi mới di chuyển tiếp. Bên cạnh MinhChâu quả là có hai chỗ trống. Minh Châu quay lại nhìn tôi và mỉm cười. Vậy làchuyện này không nhầm lẫn gì nữa. Tôi thật sự có tên trong buổi họp này.- Hoan nghênh những người cò tầm ảnh hưởng nhất của các cấp.Thầy hiệu trưởng vui vẻ bắt đầu cuộc họp khi đã đủ mặt.- Có mấy khuôn mặt mới tinh mà tôi chưa từng thấy. Các em có thể tự giới thiệu sơvề mình được không?Cô nhóc ngồi cuối bàn nói trước :- Em là Ngọc Lan, lớp 5/2. Đại diện cho cấp I.Nghe cách nói chuyện hình như không giống với một học sinh lớp 5 cho lắm.Những người có mặt ở đây đều là những người không bình thường, ngoại trừ tôi.- Em là Minh Châu Lớp 8A, đại diện cấp II.- Thanh Trâm lớp 8A, đại diện cấp II.Tới phiên tôi. Tôi phải nói gì đây?- Dạ...em là Minh Trúc lớp 8A.Tôi không dám tự xưng mình là đại diện cho cấp II, bởi vì tôi chẳng làm gì cho cấpII cả. Ngược lại, tôi lại là đứa ngốc nhất.- Minh Trúc là Princess của cấp II.Minh Châu vừa nói đỡ lời cho tôi. Mọi người nhìn về cả 3 chúng tôi. Chị học sinhcấp III cười :- Cấp II có 2 đại diện và một Princess, lại còn tập trung ở cùng một lớp nữa. Hìnhnhư chuyện này hơi kì lạ thì phải. À, em là Thúy Diệu Lớp 11, đại diện cho cácbạn nữ cấp III.Anh chàng cuối cùng đẩy gọng kính lên sát mắt một chút :- Em là Hữu Phước lớp 12, trưởng ban chấp hành học sinh cấp III.Thầy hiệu trưởng gật gù :- Tuổi trẻ...đúng là đáng ngưỡng mộ thật! Ok! Nội dung của cuộc họp hôm nay sẽxoay quanh chuyện những bức tường bị phá vỡ. Tôi đã nhận được sự ủng hộ củakhông ít các học sinh trong vụ này.Vừa dứt lời, chúng tôi đã nghe đám đông bên ngoài la hét :- Đả đảo chuyện sát nhập 3 khối! Hãy xây dựng lại những bức tường.Cô Hiệu Trưởng cũ, bây giờ là phó hiệu trưởng của trường vội nói ngay :- Ý của thầy hiệu trưởng là sau này, trong tương lai chúng ta sẽ nhận được sự ủnghộ nồng nhiệt của tất cả các học sinh.- Vậy thì bao giờ cái tương lai đó mới xãy ra? - Chị Thúy Diệu hỏi.Anh Hữu Phước gật đầu đồng tình :- Đúng vậy. Nhất là lại nhằm vào thời điểm một học sinh cấp III bị dán một mảnhgiấy cảnh báo ngay giữa trán từ Queen của cấp II nữa.Anh ta cố tình nói như thế và chuyển cái nhìn sắc lẻm sang Minh Châu. Cô nhóclớp 5 tên Ngọc Lan cạnh bên Minh Châu cũng nói ngay :- Và một học sinh lớp 1 bị học sinh cấp III bắt nạt ngay trong khuôn viên cấp I.Ông anh đó còn tuyên bố khu khuôn viên này bây giờ thuộc về cấp III.Im lặng kéo dài khi đại diện 3 cấp bắt đầu trao cho nhau những cái nhìn không mấythân thiện. Thầy hiệu trưởng nói :- Đó là lý do các em có mặt ở đây. Tôi muốn các em cùng sự ảnh hưởng của mìnhđể làm cho 3 cấp hòa thuận với nhau.Chị Thúy Diệu cười mỉa mai :- Thầy à, tụi em chỉ là những người đại diện thôi. Không phải là Queen hayPrincess, có thể ra lệnh cho mọi người đâu.- Nói như vậy là không đúng rồi. - Thanh Trâm xen vào - Cái này không mang tínhchất ra lệnh hay không. Nếu như đó là điều mà họ không muốn làm thì mệnh lệnhchẳng có ý nghĩa gì cả. Chúng tôi không ra lệnh, là mọi người tự hành động theonhững gì mà họ thấy chướng mắt thôi.- Đủ rồi! - Cô hiệu phó ngăn tất cả mọi người lại, trước khi buổi họp này biếnthành một cuộc hỗn chiến.Thầy hiểu trưởng là người duy nhất vẫn tỉnh bơ :- Các em làm tôi chợt nghĩ ra một chuyện rất hay. Trước đây nội quy của trường làcấm các học sinh vượt qua những bức tường. Bây giờ nó được đổi lại là toàn bộcác học sinh phải hoàn thuận với nhau. Fair enough?Tất cả mọi người đứng lên đi ra khỏi phòng, chỉ còn lại 3 chúng tôi. Tôi nghĩ đâycó nghĩa là buổi họp đã kết thúc.Sau cùng thì 3 chúng tôi cũng đứng lên. Khi chúng tôi vừa quay đi thì thầy hiệutrưởng đã gọi lại :- Minh Châu! Tôi có chuyện muốn nói với em.Minh Châu đứng yên tại chỗ, nhưng không quay mặt lại. Thanh Trâm bảo tôi :- Bạn đi trước đi.Tôi ngần ngừ chưa muốn đi. Minh Châu mỉm cười với tôi :- Minh Trúc đi trước đi. Chúng ta sẽ gặp lại nhau ngoài kia.Vậy là tôi đi ra một mình. Bình thường Minh Châu luôn là người muốn tôi tham dựtất cả những hoạt động của bạn ấy và Thanh Trâm, duy chỉ có lần này. Chuyện nàylàm cho tôi thấy hơi buồn một chút.Cho tới bây giờ, tôi cũng chưa hiểu rõ mình là gì trong Princess và nhóm 3người. Minh Châu dạo này lạ lắm. Bạn ấy có gì không muốn cho tôi biết nhỉ?Nhưng mà con người ta ai chẳng có bí mật. Tôi không thể bắt bạn ...