Danh mục

Những chuyện huyền bí có thật - Phần 3

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 51.00 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Jessica Tâm Giao đang cùng gia đình ăn sáng, bỗng chuông điện thoại trong nhà nàng reo vang. Cuộc điện đàm ngắn ngủi chưa đầy một phút, nàng đã hoảng hốt buông máy xuống bằng một dáng điệu thẫn thờ lẫn kinh ngạc tột độ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những chuyện huyền bí có thật - Phần 3 Phần 3 Ma NhậpJessica Tâm Giao đang cùng gia đình ăn sáng, bỗng chuông điện thoại trong nhà nàngreo vang. Cuộc điện đàm ngắn ngủi chưa đầy một phút, nàng đã hoảng hốt buông máyxuống bằng một dáng điệu thẫn thờ lẫn kinh ngạc tột độ.Bỏ ngang bữa ăn sáng, Jessica Tâm Giao hối hả đi vào trong phòng riêng. Chưa đầy baphút sau, Tâm Giao trở ra với xâu chìa khóa xe trên tay như sắp sửa phải đi đến nơinào một cách vội vã khiến cho thân mẫu của nàng phải lên tiếng:- Chuyện gì vậy con?Vừa bước tới thềm cửa, nàng trả lời mẹ bằng một giọng nói đứt quãng trong khi bàntay run run đặt lên cái nắm cửa:- Nhỏ Julianne Tuyết Phương đã chết! Xác của nó đã đưa về nhà quàn hồi sáng sớmnaỵ Con phải đến đó ngay lập tức! Tội nghiệp quá mẹ Ơi!Nghe tin chẳng lành, mẹ nàng sửng sốt đến muốn sụm cả đôi chân, không kịp hỏithêm con điều gì, đưa nhanh tay vịn lấy cái tựa ghế gần đó cho khỏi ngã, trong khiTâm Giao đi như bay như biến ra chiếc xe của nàng đậu trên drive-way ở sân nhà.Những người còn lại, không ai giữ được bình tĩnh để tiếp tục bữa ăn sáng thường lệcuối tuần.Nắng đã lên cao, bầu trời xanh trong vắt, đó đây điểm lưa thưa dăm ba cụm mây trắngxóa của những ngày bắt đầu một mùa hè hứa hẹn nhiều oi ức.Chưa đầy nửa tiếng đồng hồ sau, Tâm Giao đã có mặt tại nhà quàn giữa bầu khôngkhí tĩnh lặng u buồn, đèn nến khói nhang nghi ngút trước một cỗ quan tài nằm lặng lẽchơ vơ dọc theo sát vách tường với những tràng hoa phúng điếu đầy màu sắc, trongkhi hầu hết mọi người thuộc gia đình thân tộc của Julianne Tuyết Phương đã có mặtđầy đủ. Đôi mắt mọi người đỏ hoe còn đọng đầy ngấn lệ. Kể cả Đoàn Hùng, vị hônphu của Tuyết Phương cũng đã được cấp báo, phải bỏ ngang việc trong sở làm. Nhìndáng điệu thiểu não khổ sở, quần áo xốc xếch với cái nút thắt cà vạt trên cổ áo sơ micó những lằn sọc đen thưa của Đoàn Hùng trễ xuống, Tâm Giao cũng đoán biết đượcnội tâm của người thanh niên đang ấp yêu nhiều mộng đẹp tương lai này sầu khổ đếnđộ nào trước di ảnh của người tình vừa quá cố.Tâm Giao nhẹ gật đầu đáp lại từng đôi mắt hoen lệ chào hỏi của những người tronggia đình Tuyết Phương. Nàng bước lại bàn thờ, nơi đang đặt di ảnh của người bạn gáichí cốt đột nhiên hóa ra người thiên cổ, đốt nhanh cho nàng một nén hương rồi lâmrâm cầu nguyện và thì thầm với người đang yên nghỉ trong cổ quan tài trùm phủ màulụa trắng như nàng đang tâm sự với chính mình:Hãy yên nghỉ nhé, Tuyết Phương! Dù sao chuyện cũng đã sảy ra rồi. Kể từ nay, taovới mày là hai miền âm dương cách biệt, còn đâu tìm lại được những năm tháng tụimình vui sống chơi đùa học hành thi cử, dệt mộng đời bên nhau với biết bao kỷ niệmđẹp đẽ trong đời. Đâu nào ngờ, chỉ còn hơn một năm ngắn ngủi nữa, chúng mình sẽthi ra trường. Chừng đó, mày với anh Đoàn Hùng sẽ trở thành đôi vợ chồng đẹp duyênnhất. Còn tao sẽ thực hiện được giấc mộng đã ôm ấp và tâm sự cùng mày suốt mấynăm quạ Giờ đây, mày sống khôn chết thiêng, hãy yên tâm an nghỉ. Chuyện thế giantục lụy đầy khổ lụy, chúng tao sẽ gánh hết cho mày. Chỉ có những người còn sốngnhư tao, như anh Đoàn Hùng của mày và những người thân yêu là vẫn còn phải cưumang gánh vác mọi chuyện trên đời chẳng biết đến bao giờ...Nói với người bạn gái quá cố đến đây, như không thể cầm giữ được tấm lòng xótthương nhớ bạn, Tâm Giao òa lên khóc một cách tức tưởi nghẹn ngào. Khóc như chưabao giờ Tâm Giao có cơ hội được khóc, nàng để tự nhiên cho những giọt nước mắtdàn dụa tràn ra trên khuôn mặt sầu héo tả tơi tiếc thương cho người bạn gái vắn số,bất hạnh của mình cho đến khi Tâm Giao không còn tự chủ thêm được, nàng rũ xuốngđúng vào lúc Đoàn Hùng liếc sang, nhác thấy, vội đưa hai tay đỡ lấy tấm thân mềmnhũng của Tâm Giao. Hai người em trong gia đình của Julianne Tuyết Phương cũngvội chạy đến phụ với Đoàn Hùng, dìu Tâm Giao ra dãy ghế ngoài hành lang để chonàng ngồi xuống hồi tỉnh.Cuối ngày, Tâm Giao cùng với Đoàn Hùng và một người em trai của người quá vãngtự ý nán lại nhà quàn để canh xác và thay phiên nhau thắp nhang nến cho TuyếtPhương cho đến giờ gần khuya nhà quàn đóng cửa, họ mới lầm lũi rủ nhau ra về,trong lòng người nào cũng đầy phiền muộn và lưu luyến thương xót cho một ngườirất thương yêu đang giữa tuổi xuân thì đầy hoa mộng, mà giờ đây, phải một mình ởlại trong căn phòng nhà quàn lạnh lẽo hoang vắng. Họ nhìn lại di ảnh của TuyếtPhương với khuôn mặt tròn đầy, nụ cười nhẹ nở trên môi và đôi mắt tinh anh nghịchngợm giữa bờ tóc đen huyền phủ trên đôi vai tròn lẳn, như nàng muốn nhắn gởi đếnhọ một điều gì mà lúc sinh thời trong cuộc đời đầy hối hả, Tuyết Phương chưa mộtlần kịp ngỏ.Ngày kế tiếp sang đến ngày thứ ba thì Tâm Giao, sai khi liên tiếp dành hết thời giờđến chăm lo quanh quẩn bên quan tài của bạn, lại thêm tâm tư buồn phiền đến biếngăn mất ngủ, sức khỏe và tinh thần đã có vẻ sa sút.Thân mẫu của Tâm Giao vốn là người tu tịnh lâu năm, bản chất ...

Tài liệu được xem nhiều: