Danh mục

Những con chim chết

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 180.75 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vừa mở cửa anh đã thấy nó nằm đó, giữa nền sân thượng, một con chim sẻ, loại chim vẫn bay đầy trời, nhất là ở nông thôn vào những ngày mùa vụ xưa kia. Giờ nghe nói chúng đã bớt nhiều, bị săn bắt đến hàng xe tải. Ở thành phố, chúng nấp khéo léo đâu đó phía trên những mái ngói, cứ rạng ngày là nghe lích rích. Anh chưa bao giờ làm thử một cuộc điều tra coi chúng sống ở đâu, làm tổ bằng cách nào. Tiến lại gần, anh hơi hoảng, khi thấy con chim...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những con chim chết Những con chim chết Truyện ngắn NGUYỄN DANH LAMVừa mở cửa anh đã thấy nó nằm đó, giữa nền sân thượng, một con chim sẻ, loại chim vẫnbay đầy trời, nhất là ở nông thôn vào những ngày mùa vụ xưa kia. Giờ nghe nói chúng đãbớt nhiều, bị săn bắt đến hàng xe tải. Ở thành phố, chúng nấp khéo léo đâu đó phía trênnhững mái ngói, cứ rạng ngày là nghe lích rích. Anh chưa bao giờ làm thử một cuộc điềutra coi chúng sống ở đâu, làm tổ bằng cách nào.Tiến lại gần, anh hơi hoảng, khi thấy con chim đã bị mất phần đầu, dấu vết của một cúcắn khá tàn bạo. Thủ phạm đích thị là con mèo. Chỉ có điều anh hơi lấy làm lạ, tại saocon mèo không ăn con chim một cách trọn vẹn cho bữa khoái khẩu của nó mà lại bỏngang?Anh rướn đầu qua khe giàn bông, nhìn lên phía cái bồn nước. Quả đúng con mèo đangnằm ở đó, liu thiu trong nắng sớm. Búm lông vàng thanh cảnh, thư thái đến thờ ơ, chẳngcó vẻ gì chứng tỏ nó vừa bỏ lại vật thể tội tình phía dưới kia. Anh muốn bằng cách nào đóbắt được con mèo, đưa nó xuống phía con chim. Để nó chứng kiến, kèm theo đó là lời rănđe, từ sau không được làm thế nữa. Thứ nhất, bắt một con chim là việc thật bất nhẫn, dùanh biết chim sẻ vẫn là thứ loài mèo dùng để luyện tập săn bắt. Thứ hai, nếu bắt rồi cắnngang bỏ đó, cái xác sẽ là mồi nhử kiến, chẳng mấy chốc chúng sẽ bò đầy sân thượng vàtấn công xuống nhà dưới. Tuy nhiên khi anh “meo meo” một lúc lâu, con mèo vẫn nằm ì,đầy biếng nhác. Tất nhiên nó chưa chết, búm lông vẫn phập phồng, uể oải. Không cònnhiều thời gian cho việc dạy dỗ con mèo về hành động kia, bốn lăm phút nữa anh sẽ phảiđến công ty. Còn phải thể dục mười lăm phút, kể cả tắm và ăn sáng. Anh gắp con chim,bỏ vào cái lỗ đào dưới bồn cây, lấp đất lên, dằn thật kỹ.- Em đưa con đến trường. Đĩa bánh cuốn để trên bàn nè, có chả đó, anh coi chừng conmèo - Tiếng cô từ nhà dưới.- Được rồi, em đi đi, con mèo nó ở trên này. Cu Tít chào ba chưa con?Không có tiếng thằng nhỏ đáp lại. Anh quơ tay, vặn vẹo. Vẫn nghe tiếng lích rích đâu đó,rất bình an, của lũ sẻ.Cô và thằng nhóc đã đi. Anh nhìn đĩa bánh cuốn, giật mình khi thấy mấy con kiến đã bòmen miệng đĩa. Có lâu la gì, anh vừa tập thể dục chưa đến mười lăm phút, kể từ lúc côgọi. Nhà có thằng nhỏ, anh và cô căm thù đám kiến. Có lần chúng đã chích thằng békhiến nó khóc suốt một đêm, dù anh và cô đã xức cho nó đến nửa chai dầu xanh chốngcôn trùng.***Công việc ở công ty mau chóng đẩy vụ con chim sẻ chết trên sân thượng khỏi đầu anhsuốt ngày hôm ấy. Nhưng chiều tối về đến nhà, anh nghe tiếng cô hoảng hốt:- Chẳng hiểu kiến ở đâu ra mà đầy nhà anh ạ. Nhiều một cách bất thường.- Hồi sáng anh đã thấy mấy con bò vô đĩa bánh cuốn.- Đó, anh cứ lơ đãng thế cũng là nguyên do khiến kiến đầy nhà ra.- Em nói hay chưa, không lẽ kiến sinh ra từ bánh cuốn?! Mà anh thì thù chúng tận xươngtủy chớ ưa gì.- Nhưng cái tật anh là hay quên, cơm nước, đồ ăn cứ để ngang ra đó. Không chỉ kiến màcòn con mèo.- Mà thôi, đừng để mấy con kiến hóa thành voi cả ra. Anh đang rất mệt đây. Phải lấy dầulửa đổ vô mấy chỗ vách tường.- Em vẫn đổ đó chớ. Đổ thường xuyên.- Thôi để anh coi chúng xuất phát từ đâu.Anh cúi sát mặt đất, lần theo vách tường. Vệt kiến dẫn về phía khoảng sân sau bếp. Tiếnthêm chút nữa, anh giật mình. Một con chim sẻ khác. Đã bị đám kiến bu đen kịt. Lần nàycái đầu của nó không bị cắn bỏ mà ngoẹo qua một bên, vùi dưới lớp lông cánh tõe ra nhưnhững nan quạt. Anh nhặt con chim lên, đập đập. Nó đã cứng đờ, lạnh ngắt. Không có bấtkỳ chứng tích nào của ngoại lực. Cũng không ẩm ướt hay có dấu vết tật bệnh. Tuy nhiên,lũ kiến đã gặm hết một phần ngực và đôi mắt nó.- Hồi sáng anh đã thấy một con y vậy chết trên sân thượng. Nhưng đầu nó bị mất chứkhông giống con này. Anh đã nghĩ thủ phạm là con mèo…- Vậy thì có thể con này cũng do nó cắn. Cái con mèo quái quỷ, nếu nó cứ giết chim rồibỏ ngang kiểu này, rồi có ngày nhà mình ngập cả kiến mất thôi.- Nhưng chẳng có dấu vết nào chứng tỏ điều đó. Hơn nữa nếu mèo cắn thì ít nhiều nócũng phải ăn chứ?- Chẳng lẽ con chim tự lao đầu xuống mà chết?- Thế chẳng phải em nói trong nhà không thể không nuôi mèo, chỉ cần có tiếng mèo làđám chuột chạy sạch?- Ừ thì thế, nhưng…- Thôi, giờ không phải lúc tìm nguyên nhân. Anh chỉ sợ hậu quả là đám kiến đây này.Hay mình đi tìm mấy dịch vụ diệt kiến mối?- Vụ đó tính sau, giờ anh quét sạch nhà đi, để em còn cho con ăn. Nó ngủ gà ngủ gật rồikìa.Anh gật gật:- Tạm thời anh sẽ tìm tổ chúng rồi chế nước sôi vô.Trong khi cô bón cháo cho thằng nhỏ, anh đi quanh quất với ý nghĩ rồi sẽ thấy thêm xácnhững con chim khác, nhưng anh không thấy gì nữa.***Sáng kế tiếp, không có con chim nào chết. Cũng có thể do anh không nhìn thấy cái xácmới nào của chúng. Anh hoàn thành bài thể dục dưới cái nắng đầu ngày dinh dính và bầutrời xanh gay gắt. Ăn xong đĩa bánh cuốn, vẫn là bánh cuốn, anh lên công ty.Chiều, gần năm giờ. Mây đen kịt vun vút lùa qua cửa sổ kính đóng kín trước anh, nơitầng mười hai của tòa cao ốc. Một cơn cuồng nộ câm lặng của thời tiết, bởi từ vị trí củaanh nhìn ra, chỉ thấy hình ảnh chứ không nghe âm thanh. Và mưa trút xuống. Nhữnghàng cây ngã rạp. Sáu rưỡi, anh nghe tiếng cô hoảng hốt trong điện thoại:- Chừng nào anh về?- Cũng chưa biết nữa. Trời mới bớt mưa, giờ này đổ ra đường vừa kẹt xe, vừa ngập nước.Em đón con được chưa? - Chỗ làm của cô gần nhà, nên cô kiêm luôn việc đón thằng nhóctừ trường mầm non về mỗi chiều.- Về tới nhà rồi đây. Nhà mình đầy những nước với rác.- Mưa tạt à?- Làm sao em biết được. Em và con đang đứng ngoài đường đây nè. Vô nhà cho điện giậtchết à?- Sao lại thế được?- Thì nền nhà đầy nước chứ sao. Anh đừng có hỏi nữa, về thì biết.Anh hoảng hốt, lao vội ra thang máy. Mất gần tiếng đồng hồ mới nhích về được đến nhà.Một cảnh tượng kinh hoàng bày ra trước mắt anh. Nước từ bức tường trên giếng trờikhông hiểu vì lý do gì cứ thế trút ...

Tài liệu được xem nhiều: