Danh mục

Những Con Dơi Của Ông Atkinson

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 87.19 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Người ta nói rằng ông ấy cho dơi ở trên gian xép tầng thượng, nhưng thế là nói sai. Ông ấy cho dơi ở ngay trong phòng ngủ. Hồi tưởng xa xưa của tôi về ông Atkinson là một con người thấp lùn, dữ tợn, gân guốc, khoảng năm chục tuổi, một con người trầm tĩnh mang kính nặng, sinh sống trên một nông trại gần ba chục hécta đầm lầy mà không một trại chủ khôn ngoan nào chịu nhận nếu có người cho. Thế nhưng đó không phải là bề ngoài khác thường của ông Atkinson đã khiến...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những Con Dơi Của Ông AtkinsonNhững Con Dơi Của Ông Atkinson Dương Tường Những Con Dơi Của Ông Atkinson Tác giả: Dương Tường Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 27-October-2012Người ta nói rằng ông ấy cho dơi ở trên gian xép tầng thượng, nhưng thế là nói sai. Ông ấy chodơi ở ngay trong phòng ngủ.Hồi tưởng xa xưa của tôi về ông Atkinson là một con người thấp lùn, dữ tợn, gân guốc, khoảngnăm chục tuổi, một con người trầm tĩnh mang kính nặng, sinh sống trên một nông trại gần bachục hécta đầm lầy mà không một trại chủ khôn ngoan nào chịu nhận nếu có người cho. Thếnhưng đó không phải là bề ngoài khác thường của ông Atkinson đã khiến cho từng đứa trong lứatuổi tôi đều hiểu ông thật rõ. Đó chỉ là những lời đồn đại hấp dẫn xung quanh con người ông.Bởi vì người ta nói rằng ông Atkinson ăn ếch và ăn châu chấu, rằng trên nền gian lều ông ở đầynhững rắn và trên gian xép tầng thượng của ông thì đầy những dơi.Giờ đây tôi không muốn chối cãi rằng, cũng như các bạn mình, tôi đã từng vô cùng hấp dẫn vìmột con người có quan hệ chặt chẽ với ma quái, nhưng nghĩ lại cho kỹ tôi thấy mình hoàn toànbị ám ảnh vì cảnh cô độc tuyệt đối của ông ta, không còn có gì kinh hoàng hơn cảnh một ngườisống đơn độc và huyền bí.Tôi nghĩ rằng hành động thô lỗ từ xưa của con trẻ đối với người sống cô độc như vậy có nguồngốc từ sự kinh hoàng như thế: trẻ con chúng tôi rất muốn thực hiện với ông Atkinson nhữngđiều bậy bạ như đập gõ cửa sổ, hoặc chèn cửa ra vào ban đêm, hoặc làm tắc ống lò sưởi, hoặctrăm thứ trò chơi khăm khác mà một cậu bé bình thường đều biết.Thế nhưng chưa một ai trong chúng tôi từng thử trêu ông Atkinson theo cách như vậy. Và chodù chúng tôi không lý giải được đàng hoàng, riêng tôi ngày nay đã hiểu rõ. Đó chỉ là vì chẳngđứa nào trong chúng tôi có thể đoán trước ông Atkinson sẽ phản ứng ra sao. Ví thử chúng tôimà biết được ông có thể làm gì thì sự tình khác hẳn. Và chúng tôi đã giữ hoà khí với ôngAtkinson theo cách chúng tôi đối đãi với một ông thầy lúc nào cũng khó hiểu.Thế rồi đã xảy ra tới cái ngày đáng ghi nhớ: chúng tôi giáp mặt với ông Atkinson mà chẳng cómột ai bảo vệ chúng tôi, khi chúng tôi lại đang xâm phạm vào dinh cơ của ông! Chúng tôi có cảthảy bốn đứa vào sáng thứ bảy đó, và một đứa trong bọn đã có cơ may đáng ngờ vớ được mộtkhẩu súng săn của ông anh to đầu mà lẩm cẩm. Được trang bị bằng thứ vũ khí kích động diệu kỳđó và vô số đạn ăn trộm được, chúng tôi lại kéo nhau đi săn quạ.Trang 1/5 http://motsach.infoNhững Con Dơi Của Ông Atkinson Dương TườngVà cái địa điểm duy nhất để cho lòng dũng cảm của chúng tôi, có được cơn phiêu lưu vào sánghôm đó chính là nơi bãi lầy của ông Atkinson. Kệ cho ông già điên điên khùng khùng đã treokín mọi nơi những tấm biển “ Cấm săn bắn ”. Ở đó chẳng có chỗ nào kín mà lẩn. Nhưng chúngtôi cứ nghĩ rằng ông Atkinson đâu có dám xua đuổi chúng tôi.Nhưng ông Atkinson đã vớ được chúng tôi, trước khi chúng tôi nổ phát súng đầu tiên. Một phúttrước đó chúng tôi còn tụ tập bên những đám cây, ranh ma và không biết sợ là gì, một phút sauđã thấy ông Atkinson đứng ngay trước mặt và nhìn chúng tôi với vẻ nhạo báng.Tôi nhớ lại và tôi thấy hình như mom ông còn bé nhỏ hơn nhiều so với những lần trước đây, tôinhìn thấy ông từ một khoảng cách an toàn. Song cũng có một cái gì đó ở con người ông, khiếnchúng tôi cũng cảm thấy vô cùng bé nhỏ.- Chào các cậu! – Ông nói giọng đều đều – Có thú vị không?Chúng tôi nhìn nhau sốt ruột.- Chúng cháu...chúng cháu đang đi tìm nấm ạ - Một trong những cậu dũng cảm nhất của chúngtôi giải thích cho ông.Cái cách ông Atkinson nheo nheo mắt một cách kỳ cục sau đôi mắt kính nom như mắt cú có thểlà một cách ông định mỉm cười. Nhưng rồi sau đó rất có thể chẳng phải là cười tí nào.- Tôi chưa khi nào bắn một cái nấm – Ông nói – Làm cách nào các cậu lại bắn nấm được nhỉ?Không đứa nào trong chúng tôi dám trả lời.- Có thể là các cậu không hiểu vì sao tôi lại không cho phép săn bắn ở bãi lầy này – Ông nóitiếp – Tôi sẽ nói cho các cậu hay vì sao. Bãi lầy này là cuộc sống của tôi, các cậu ạ. Cha các cậuđều có những nông trại và đất đai đẹp đẽ trồng lúa mạch và trồng cỏ. Tôi thì chỉ có được mộtmảnh bãi lầy mà ai chẳng muốn có cả, và tôi chỉ có vậy thôi. Và mảnh đất lầy đó phải nuôi sốngtôi. Tôi cũng phải ăn chứ, các cậu hiểu cho...Nhìn cái cổ lộ hầu xương xương, khô khô của ông nhô ra khỏi cổ, tôi nghĩ rằng ông ăn chẳngnhiều nhặn gì.Lúc đó chúng tôi có nói lại điều gì không, tôi không nhớ nổi nữa. Chúng tôi đã hoàn toàn bị ôngchinh phục rồi.- Cậu bắn cái gì vậy hử? – Ông hỏi thằng mang súng.- Quạ, chỉ bắn quạ thôi ạ. Kh ...

Tài liệu được xem nhiều: