Danh mục

Những giọt lệ đỏ thắm

Số trang: 14      Loại file: pdf      Dung lượng: 385.16 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Năm 1792, vua Quang Trung - Nguyễn Huệ đột ngột qua đời. Con trai là Nguyễn Quang Toản lên kế vị ngôi vương, lấy niên hiệu Cảnh Thịnh. Toản còn đang tuổi vị thành niên, chưa bộc lộ một chút tài năng điều hành triều chính. Nội bộ nhà Tây Sơn bắt đầu suy yếu nhanh chóng. Nguyễn Ánh xưng vương, lấy niên hiệu Gia Long. Năm 1802, từ đàng trong tiến ra chiếm lại Phú Xuân.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những giọt lệ đỏ thắm Những giọt lệ đỏ thắm TRUYỆN NGẮN CỦA LÊ HOÀI NAMNăm 1792, vua Quang Trung - Nguyễn Huệ đột ngột qua đời. Con trai là Nguyễn QuangToản lên kế vị ngôi vương, lấy niên hiệu Cảnh Thịnh. Toản còn đang tuổi vị thành niên,chưa bộc lộ một chút tài năng điều hành triều chính. Nội bộ nhà Tây Sơn bắt đầu suy yếunhanh chóng.Nguyễn Ánh xưng vương, lấy niên hiệu Gia Long. Năm 1802, từ đàng trong tiến rachiếm lại Phú Xuân. Vua Cảnh Thịnh tháo chạy ra bắc. Nguyễn Ánh cho một đội quânrượt đuổi theo truy bắt. Nguyễn Ánh sai Tả tướng quốc Lê Văn Duyệt khám xét nội cung.Duyệt đem quân đi, khi quay lại, tâu:- Bẩm thánh thượng, tất cả bọn ngụy Tây Sơn đã bỏ chạy, chỉ còn chính cung hoàng hậuQuang Toản, chẳng hiểu sao bị bỏ rơi lại.Nguyễn Ánh từng nghe nói về người vợ của Quang Toản. Nàng tên Lê Thị Ngọc Bình,công chúa út của vua Lê Hiển Tông và chiêu nghi Nguyễn Thị Điều. Công chúa Lê NgọcHân, hoàng phi của Nguyễn Huệ, là chị gái nàng. Dù Ngọc Bình không hề có huyết thốngvới nhà Tây Sơn nhưng nhắc đến tên nàng, trong tâm can Nguyễn Ánh vẫn như lửa đổthêm dầu, ngùn ngụt sục sôi mối thù Tây Sơn. Ánh bảo Duyệt:- Hãy đưa trẫm đến gặp chính cung hoàng hậu của tên giặc cỏ Quang Toản!Ngọc Bình vẫn ở trong cung, ngồi bên bàn trang điểm chống hai tay lên má, mắt dóngqua cửa sổ nhìn về phương bắc. Không biết giờ này vua Cảnh Thịnh chồng nàng cùng vớiquần thần nhà Tây Sơn đang ẩn náu chốn nao? Liệu có thoát được vòng bủa vây săn đuổicủa quân Gia Định Nguyễn Ánh? Nàng là công chúa con vua, nhưng là vua thời mạt.Như nhiều ông vua thời Lê trung hưng, phụ thân nàng cũng bị nhà Trịnh lộng hành ápchế. Để tránh bị triệt hạ, vua Lê Hiển Tông buộc phải chọn cách sống thu mình trong vỏốc, nhu nhược đến độ không dám có một lời nói to ngay trong cung thất, e có tai váchmạch rừng. Bên phủ chúa Trịnh lúc nào cũng lộng lẫy xa hoa, chè chén linh đình, dập dìuong bướm. Bên cung vua Lê thì tối tăm, lặng thầm như tu viện. Lê Thị Ngọc Bình đượcsinh ra và nuôi dưỡng trong cái môi trường tự khép kín đó. Không đói khát, nhưng cũngkhông có những cao lương mỹ vị, lấy việc học chữ, đọc sách làm nguồn vui, bớt phảichứng kiến cảnh loạn ly, nồi da xáo thịt, huynh đệ tương tàn. Chị em nàng còn thiênlương hơn cả những nữ tu nhà dòng Chúa Cứu Thế. Cuộc sống dư thừa sự bình lặng,nhàm tẻ, phong bế khiến Ngọc Bình luôn khát khao một cái gì đó khác thường, mạnh mẽ,tươi mới bên ngoài bốn bức tường hoàng thành. Nàng coi vua Quang Trung, anh rể nànglà một thần tượng, tình yêu của Quang Trung với chị gái nàng là một tình yêu lý tưởng,bất diệt. Bởi vậy, khi Quang Trung mất, Ngọc Hân mai mối nàng cho Quang Toản,không một chút đắn đo, nàng đồng ý liền. Nhưng khi trở thành chính cung, Ngọc Bìnhmới nhận ra Quang Toản chỉ giống cha ở cái mã bên ngoài. Tính tình chàng nông nổi,kiêu bạc và hèn nữa. Thời gian Quang Toản trị vì, cả đàng trong lẫn đàng ngoài giặc giãtriền miên, triều chính lục đục, chém giết nhau chẳng còn luân thường đạo lý gì.Bây giờ, nhà Tây Sơn đang vong trận, Quang Toản đã bỏ chạy, để lại một mình ta ở đây.Ta biết đi đâu bây giờ? Hoàng thành tráng lệ và thâm nghiêm của các tiên đế ta ngoàiThăng Long đã hoang phế, cỏ mọc trùm cả sân điện Kính Thiên, từ lâu nó đã biến thànhmột cái nhà trọ của anh em nhà Tây Sơn, ta về đó sao được nữa! Đằng nào thì QuangToản cũng bị bắt, bị giết, hay là ta chết theo chàng cho trọn đạo phu thê? Ngọc Hân cũngđã từng quyên sinh về nơi chín suối sau khi vua Quang Trung qua đời. Đấng anh hùngmã thượng ấy xứng đáng được chị gái ta ứng xử như thế. Còn Quang Toản, trong lúc lâmnguy, chàng bỏ ta lại đây cho nanh vuốt kẻ thù, chạy thoát thân một mình, liệu chàng cócòn đáng mặt một hoàng đế chí nhân quân tử để ta chết theo?Đang triền miên với những suy tư ảm đạm, tuyệt vọng, bất chợt Ngọc Bình nghe có cótiếng gót giầy phía ngoài cửa. Quay lại, nàng nhận ra một người đàn ông đứng tuổi, tướngmạo không to béo nhưng săn chắc, lẫm liệt, mặt mày dầy dạn gió sương, một thanh gươmđeo trễ bên hông, đã tự ý bước qua khung cửa vào phòng đứng sau lưng nàng. Ngọc Bìnhlinh cảm đây là một kẻ có uy quyền của tân triều. Dù mới ở tuổi mười chín, nàng vẫnkhông hề tỏ ra khiếp sợ, không để mất thể diện của một chính cung hoàng hậu cựu triều.Nàng hỏi:- Nhà người là tướng quân Gia Định phải không? Ngươi muốn gì ở ta?Nguyễn Ánh toan nói một câu gì đó thật chát chúa, cay độc thì bỗng cái lưỡi trong miệngngài líu lại. Ngài nhận ra Ngọc Bình có một vẻ đẹp thướt tha, tao nhã, bạt thiệp. Gươngmặt nàng đang ngổn ngang tâm thế, u sầu, nhưng vẫn rờ rỡ một vẻ đẹp. Trong đám sĩ tốtcủa Nguyễn Ánh, không ít người quê Thăng Long, từng một đôi lần nhìn thấy nàng đi lễchùa Quán Thánh, dạo chơi Phủ Tây Hồ, họ kháo nhau về nàng quả là không sai. Khôngđịnh dùng danh từ “phu nhân” với nàng nhưng hai tiếng ấy vẫn tuôn ra một cách tự nhiêntừ miệng Nguyễn Ánh:- Phu nhân hãy cứ bình thân. Dù thế sự đã thay đổi, nhưng trẫm đến đây không phải đểsát hại phu nhân.- Ta biết - nàng vẫn ngồi, nhưng xoay mặt về phía Nguyễn Ánh, nói tiếp - Nơi ta đangngồi đây, hôm qua là chính cung, hôm nay đã thành nhà ngục đối với ta. Âm u lạnh lẽoquá mà ta chưa biết phải chạy đi đâu!Càng ngắm, Nguyễn Ánh càng bị cuốn hút vì sắc đẹp của Ngọc Bình. Ngài nghĩ: “Ta sẽthưởng ngoạn cái vẻ đẹp mê hồn kia, khi nào chán chê, giết nàng cũng chưa muộn!”.- Xin phu nhân chớ âu sầu. Phu nhân cứ ở đây. Rồi trẫm sẽ mang điều tốt lành đến vớiphu nhân - Nguyễn Ánh nói một cách thành thật trong sôi sục mưu toan.Tả tướng Lê Văn Duyệt bước vào, quỳ dưới chân Nguyễn Ánh, tâu:- Bẩm thánh thượng, quân ta từ đàng ngoài báo về đã bắt được khá nhiều tàn ngụy TâySơn, mời thánh thượng về triều ban lời chỉ dụ!- Nhà ngươi về trước nói với mọi người đợi trẫm - Nguyễn Ánh vừa nói vừa xua xua tayvề phía Lê Văn Duyệt, mắt vẫn đăm đắm nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống Ngọc Bình.Lê Văn Duyệt lui. Ngọc Bình nhìn ...

Tài liệu được xem nhiều: