Chị Thuận, người giúp việc cho gia đình ông Phong, Tổng giám đốc Công ty cổ phần Minh Thái mếu máo kể: - Như mọi khi tui thức dậy vào lúc năm giờ rưởi sáng, thấy phòng ngủ mợ Hai còn đóng tui hơi lấy làm lạ, bởi vì mọi khi vào giờ này lẽ ra mợ phải tập thể dục ngoài công viên. Tui nghĩ, có lẽ mợ Hai thấy trong người không được khỏe nên bỏ tập một bữa, chuyện này vẫn thỉnh thoảng xảy ra, tui chẳng bận tâm cho lắm. Sau khi quét tước nhà cửa,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những Kẻ Đê TiệnNhững Kẻ Đê Tiện Nguyễn Thanh Hoàng Những Kẻ Đê Tiện Tác giả: Nguyễn Thanh Hoàng Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 27-October-2012Chị Thuận, người giúp việc cho gia đình ông Phong, Tổng giám đốc Công ty cổ phần Minh Tháimếu máo kể:- Như mọi khi tui thức dậy vào lúc năm giờ rưởi sáng, thấy phòng ngủ mợ Hai còn đóng tui hơilấy làm lạ, bởi vì mọi khi vào giờ này lẽ ra mợ phải tập thể dục ngoài công viên. Tui nghĩ, có lẽmợ Hai thấy trong người không được khỏe nên bỏ tập một bữa, chuyện này vẫn thỉnh thoảngxảy ra, tui chẳng bận tâm cho lắm. Sau khi quét tước nhà cửa, tưới mấy chậu bông, tui bèn đánhthức bé Thi dậy. Ăn sáng xong cũng đã tới giờ đưa bé Thi đi mẫu giáo mà cánh cửa phòng ngủmợ Hai vẫn đóng im lìm, cực chẳng đã tui phải kêu cửa. Kêu hoài vẫn không thấy động tĩnh gì,sanh nghi tui lật đật chạy ra ngoài kêu cứu. Mấy người trong xóm tông cửa xông vào thì hỡi ơi,mợ Hai đã chết tự lâu rồi.Kể đến đây chị ta không nói được nữa. Trên gương mặt đầy những nốt rỗ sứt sì còn phảng phấtnỗi kinh hoàng.Đã từng chứng kiến nhiều vụ tự tử nhưng chưa bao giờ các chiến sĩ công an mục kích cái chết lạlùng như thế này. Trong căn phòng mười sáu mét vuông có gắn máy điều hòa ( chiếc máykhông hoạt động ) nồng nặc mùi nước hoa. Tất cả những chai lọ trên bàn trang điểm kê bêncạnh giường ngủ đều không còn một giọt. Lê Quang nhẩm đếm có cả thảy mười một chai, cóchai to bằng cổ tay người lớn. Nạn nhân bận bộ đồ dạ hội màu sáng, chân mang guốc cao gótcó quay bằng da. Trên gương mặt được trang điểm công phu còn hiển hiện nụ cười mãnnguyện. Toàn thân cô cũng được ướp bằng thứ nước hoa danh tiếng.Lê Quang phát hiện bức thư tuyệt mệnh trên bàn phấn. Nội dung bức thư chỉ vẻn vẹn mấydòng:” Anh và con yêu quý!. Thật đau đớn khi em phải vĩnh viễn chia tay anh và con, nhữngngười thân yêu nhất của đời em. Hãy tha thứ cho em. Anh hãy thay em mà chăm sóc, nuôi dạycon của chúng ta nên người. Vĩnh biệt anh, người vợ tội lỗi.”. Thư không có chữ ký, nét chữ nắnnót, đều đặn như được đánh vi tính.Vũ Linh chìa bức thư ra trước mặt chị Thuận:- Nét chữ trong thư có phải là của cô Thúy Hiền không?Chị Thuận nói:Tuy không biết chữ nhưng tui dám chắc chắn đó là chữ của mợ Hai, bởi vì thỉnh thoảng mợ cóTrang 1/21 http://motsach.infoNhững Kẻ Đê Tiện Nguyễn Thanh Hoàngviết vài chữ biểu tui ra tiệm thuốc Tây.- Trong nhà chỉ có mỗi cô Thúy Hiền và chị thôi à? Ông Phong, chồng nạn nhân đâu? – LêQuang cho bức thư vào túi.Chị Thuận đáp:- Cậu Hai bận đi gặp gỡ các đại lý ở các tỉnh Miền Tây từ sáng sớm hôm qua. Đúng lịch thì sángnay sẽ có mặt ở thành phố. Nếu hay tin này chắc cậu cũng chết theo! Cậu Hai thương mợ lắm.Ông Phong là doanh nghiệp sản xuất gạch lót nền và tấm lợp khá thành đạt, ngoài công tychính ở Hốc Môn, ông cón có nhiều chi nhánh rải rác khắp cả nước. Làm ăn có hiệu quả cóđóng góp nhất định cho thành phố nên Ông Phong được Mặt Trận Tổ quốc thành phố giớithiệu ra ứng cử Đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố và đã đắc cử, ông lại có chân trong Banchấp hành Hội doanh nghiệp trẻ. Về tư cách, ông Phong là người có tác phong nghiêm túc, lịchthiệp, cư xử với mọi người luôn hòa nhã, đúng mực, hăng hái tham gia các hoạt động từ thiện,nói tóm lại đó là người đàn ông đích thực.- Vợ chồng họ sống với nhau có xảy ra điều tiếng gì không, nhất là thời gian gần đây? – LêQuang gieo người xuống chiếc ghế trống, thò tay vào túi áo định lấy gói thuốc ra hút nhưng thấykhông khí ngột ngạt quá nên thôi.Chị Thuận nhanh nhảu:- Rất hạnh phúc nữa là đàng khác! Nói thiệt với mấy anh, tui dám chắc chưa có đôi lứa nào trênthế gian lại hạnh phúc đến thế. Cậu với mợ dường như sanh ra để thuộc về nhau. Họ sống rấttâm đầu ý hợp, chưa bao giờ thấy cậu mợ lớn tiếng với nhau, lúc nào cũng “ anh anh, em em “ngọt xớt! Ngày Gia đình Việt Nam vừa rồi, cậu mợ còn được chọn báo cáo điển hình ở Hội liênhiệp Phụ nữ thành phố nữa kìa. Đó là phần t ...