Danh mục

Những Năm Về Trước

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 145.64 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (10 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

…K hi mẹ tôi chết, ông chú dượng của tôi đang ở độ tuổi về hưu. Tôi có một người anh hơn tôi ba tuổi là con riêng của dượng. Và một đứa em trai kém tôi bốn tuổi là con chung của dượng và mẹ tôi. Mẹ tôi chết, cái lá chắn mỏng manh duy nhất về tinh thần của tôi cũng theo người về chín suối. Tôi là một sinh vật bé nhỏ, yếu đuối, hiện diện vô lí ở một môi trường khắc nghiệt về quan hệ, bất lợi về tình cảm. Do vậy, tôi luôn có...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những Năm Về Trước Những Năm Về Trước…K hi mẹ tôi chết, ông chú dượng của tôi đang ở độ tuổi về hưu. Tôi có một người anhhơn tôi ba tuổi là con riêng của dượng. Và một đứa em trai kém tôi bốn tuổi là con chungcủa dượng và mẹ tôi. Mẹ tôi chết, cái lá chắn mỏng manh duy nhất về tinh thần của tôicũng theo người về chín suối. Tôi là một sinh vật bé nhỏ, yếu đuối, hiện diện vô lí ở mộtmôi trường khắc nghiệt về quan hệ, bất lợi về tình cảm. Do vậy, tôi luôn có cảm giác rằngmình là kẻ thừa, đầy rẫy xấu xa, vô tích sự trước con mắt của dượng, một người đàn ôngcó tính hà tiện đến hoàn hảo, bảo thủ đến siêu phàm, mục đích sống thật đơn giản: “Lấyđược một cô vợ dễ bảo và xây một ngôi nhà kiên cố!” (dượng bảo tôi thế).Dượng mua một lô đất ở khu lao động mà cách đây hai năm còn là sình lầy cỏ bụi. Khuđất nằm ven một con đường lổn nhổn đá nối nội thành với quốc lộ một. Vào thời điểmthàh phố chưa phát triển mạnh về dịch vụ, ở đây chỉ có vài túp lều lụp sụp dựng lên sơ sàicũng giống như bản chất chủ nhân của chúng….người và vật toát lên vẻ lêu lổng tạm bợ.Gần đây, nhờ có rác từ trong thành đổ ra, rồi người ta rải cát, xây dựng mấy khu nhà lắpghép cho công nhân ở. Mảnh đất này bỗng trở nên đáng yêu. Quanh mấy khu nhà lắpghép, dân tứ chiếng về đây hội tụ, dần dà nó trở thành một tụ điểm có tên tuổi như bất cứmột đứa trẻ nào. Nó cũng được đặt một cái tên như bất cứ một đứa trẻ nào mới chào đời,cho dù mẹ nó là nữ hoàng hay một gái điếm nửa mùa. Người ta khoác cho vùng đất nàymột cái tên hết sức diêm dúa và sang trọng: Khu lao động Ngọc Bích.Lô đất gồm một ngôi nhà ngói ba gian. Một dãy nhà ngang đang dùng làm bếp, chuồnglợn, nhà xí. Khi chuyển về khu Ngọc Bích, ông chú dượng bảo tôi: “Mày sửa lại cáichuồng lợn mà ở, lớn rồi, đừng dính đến tao nữa!” Khi ấy, kể cả tuổi mụ tôi vừa trònmười lăm.Thật thà mà nói, dù chỗ ở của tôi có tồi tệ, dột nát. Một bên là chỗ rác thải, một bên là cáikho ẩm ướt, cỏ mọc xanh um, cóc nhái chuột bọ nhung nhúc đi chăng nữa thì tôi cũngđược an ủi một chút về tinh thần. Đó là một thứ tự do nho nhỏ. Tôi cho rằng dượng củatôi chẳng thể nào tốt hơn thế nữa.Nhiều người nói rằng dượng có tướng “sát vợ”. Đến bây giờ tôi mới đủ nhận thức để tinđiều đó. Bởi đã ba người đàn bà bỏ dượng trở về với đất. Dượng cũng thú nhận với mấyông bạn già rằng con đường tơ duyên của mình còn loằng ngoằng đến bạc đầu, chính mộtông thầy tướng có hạng đã chỉ thẳng vào mặt dượng mà phán như vậy.Dượng gốc người Nam Định. Mười bốn tuổi bỏ nhà đi theo hầu đóm một tốp thợ nề xuôivề Hà Nội làm thuê. Vốn có đôi tay khéo léo và cái đầu ranh mãnh. Chỉ sau vài năm,dượng đã có nghề khá và một chút vốn còm. Đến tuổi thành niên, dượng tán tỉnh đượcmột cô gái làm nghề rửa bát thuê cho một quán cơm đầu ngõ Con Bò đối diện chợ NgọcHà-Hà Nội. Cô gái tên là Xoan, người Bắc Ninh. Cô Xoan mặt rỗ vì bệnh đậu mùa nhưngđược nước da trắng trẻo và thân hình đẫy đà kéo lại. Dượng lao vào cuộc tình đầu hối hảvà chăm chỉ như một chú dê đầu đàn. Đến nỗi một cô gái béo tốt đang ở độ tuổi xanh rờncũng phải tìm đường chạy trốn. Chán đời, dượng bỏ đi lang thang giang hồ tìm ngườitình. Nhưng tưởng cuộc đời của dượng chỉ quẩn quanh như vậy. Thật không ngờ, bướcngoặt và tương lai cuộc đời của dượng đột ngột thay đổi vào thời điểm đó… Tình cờ,dượng gặp lại người bác ruột hoạt động cách mạng từ năm 1942. Gặp lại cháu, bác vỗ vaibảo:- Kha! Theo tao đi kháng chiến!- Cháu không biết chữ,, theo kháng chiến làm sao được ạ ?- Học khắc biết, cứ theo tao!Người thanh niên thất tình có cá tính tên là Kha ấy là dượng của tôi bây giờ. Dượng Khalầm lũi theo ông bác như cách đấy bốn năm đã từng đi!***Nghe nói dượng Kha cũng đã từng tham gia chiến dịch Điện Biên Phủ. Năm 1954 dượngcũng có mặt trong đoàn quân giải phóng Thủ đô. Dượng đã trở thành một con người kháchẳn thời làm thợ nề. Dượng khỏe mạnh, hăng hái và ý thức được một lí tưởng.Dượng Kha mơ ước tìm được người tình năm cũ…sẽ cưới nàng làm vợ…sẽ dựng mộtngôi nhà. Nhưng cái mơ ước thật khiêm tốn và còm cõi ấy cũng chẳng có được, bởidượng được một người quen cho biết: cô Xoan đã chết vì bệnh giang mai trong một nhàchứa bình dân hôi hám. Vừa thương hại, vừa ghê tởm, dượng Kha lại tìm đến người đànbà thứ hai trong đời. Người đàn bà này xấp xỉ tuổi dượng. Vẻ đẹp bình thường nhưng đôimắt thì không thể chê vào đâu được vừa mơ mộng vừa huyền ảo, nhìn vào đôi mắt ấy,người đàn ông nào cũng vụt biến thành kẻ nô nệ. . “Nữ hoàng” thứ hai của dượng làm hộlí trong một quân y viện. Hai người nhanh chóng về sống với nhau trong căn phòng“hạnh phúc” tập thể được ngăn với những phòng khác bằng cót Thái Bình. Gần một nămsau, họ cho ra đời một đứa con trai thiếu tháng. Hình như sự nôn nóng làm bố của dượngKha đã làm cho đứa trẻ phải ngoan ngoãn “chui” ra sớm? Dượng Kha đặt cho thằng conmột cái tên nghe rất cục: “Vội”. Thằng cu Vội. Đúng thôi, ai bảo nó vội chui ra sớm. Nonquá, sớm quá, vội quá hóa ra dở. Thằng bé yếu ớt như con cua bấy. Cũng may, mẹ nó làmột phụ nữ hiểu biết, có đôi bàn tay dịu dàng, ấm áp. Đôi bàn tay ấy giống như sự huyềndiệu của phép lạ, đã dựng một cái thai bảy tháng thành người. Dượng Kha tràn đầy hạnhphúc và có ý định mua đất để dựng một ngôi nhà mà ông hằng ấp ủ thì vợ ông lại độtngột tử nạn. Thật đau khổ cho dượng, một lần nữa phải vĩnh biệt bạn tình. Thượng đế đãhai lần cướp đi quyền làm chồng của dượng.***… Mẹ tôi sinh trưởng trong một gia đình nông dân. Người còn có một cô em gái tên làMùa. Cả hai chị em xinh tươi như một cụm hoa đang chúm chím chờ phút tỏa hương. Haivị thân sinh ra người là những bậc nhà nông chí cốt. Họ thầm lặng, cần mẫn, vun xới, cấytrồng. Họ yêu kính mảnh đất cha ông để lại, họ yêu thương những đứa con bằng kháiniệm đơn sơ được truyền từ đời này sang đời khác….họ tìm thấy khoái cảm và hạnh phúctừ trong sự vất vả, trì trệ bẩm sinh. Với họ, tất cả đều đơn giản và tươi đẹp.Mười sáu tuổi, cô thôn nữ vùng Đan Phượng đã phả ...

Tài liệu được xem nhiều: