Danh mục

Những Ngôi Sao Thiên Thần

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 167.88 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nắng , cái nắng đầu mùa oi ức không có một cây nào để che chở làm mát bên ven đường , chỉ có những hạt bụi li ti từ lâu nằm dưới đường nay được cơn gió lướt qua bay phẳng lên giống như một đám sương mù giữa mùa đông lạnh . Bốn đứa trẻ còn lang thang ngoài đường chân không dép , đầu không nón , đứa bán vé số , đứa bán báo , đứa bán bánh tiêu và đứa đánh giày , tụi nó sinh ra không gia đình sống với những chuổi ngày...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những Ngôi Sao Thiên Thần Những Ngôi Sao Thiên ThầnNắng , cái nắng đầu mùa oi ức không có một cây nào để che chở làm mát bên ven đường, chỉ có những hạt bụi li ti từ lâu nằm dưới đường nay được cơn gió lướt qua bay phẳnglên giống như một đám sương mù giữa mùa đông lạnh . Bốn đứa trẻ còn lang thang ngoàiđường chân không dép , đầu không nón , đứa bán vé số , đứa bán báo , đứa bán bánh tiêuvà đứa đánh giày , tụi nó sinh ra không gia đình sống với những chuổi ngày đơn độcngười thân nhất trong cuộc đời nó là bà ngoại hai , bà ngoại hai có nghĩa là tuổi đã già lạikhông phải là ngoại ruột nên tụi nó gọi là bà ngoại hai , tuy thế sự thương yêu vô vàng làngười duy nhất nuôi chúng nó như người anh hùng đã ra tay hào hiệp để cứu cuộc đờichúng nó sau những chuỗi ngày đau thương bên cuộc đờiMột năm sau bà ngoại hai mất , tụi nó thương bà bao nhiêu thì buồn bấy nhiêu ... Biết baonhiêu kỉ niệm cùng nhau bên ngôi nhà nhỏ với bữa cơm là rau ngoài vườn và những concá mà tụi nó câu ngoài sông về , thời gian mà tụi nó biết thế nào là mái ấm gia đình chỉđược năm tháng , năm tháng tuy không dài nhưng tụi nó cũng hiểu được sự thương yêu ,quan tâm của bà dành cho chúng nó giống như biển rộng hay giống như những hạt cáttrên đường trần mà không sao đếm hết được , ngoại hai ra đi là sự mất mát to lớn nhấttrong cuộc đời chúng nó , chính bà đã dạy điều hay lẻ phải , phép đạo đức trong cuộcsống . Bà là người neo đơn chỉ có một ngôi nhà tranh và một vườn rau bà không có ngườithân nên từ lâu xem chúng nó như báu vật , như máu mủ của bà , khi còn sống bà luônước sẽ thấy chúng nó trưởng thành và có nghề nghiệp lúc đó bà mới xuôi tay nhắm mắt ,bà đã chưa nhìn thấy gì đã đi trước chỉ để lại cho chúng nó một vườn rau và một căn nhàvới những lời dạy kí ức xưa khi bà còn sống .- Chúng cháu lớn lên phải thật ngoan ,ra sức xây dựng cho quê hương đất nước .tụi nó từ lâu cũng hiểu ra được lời chân lý khi bà dạy vẫn còn in hằn trong đầu óc chúngnó , thể hiện qua ánh mắt long lanh đầy sự thơ ngây trong mỗi đứa , tụi nó sinh ra đã đặtngay một hoàn cảnh éo le trái ngang và cay đắng nhất trong đời mọi sự khó khăn đãchoàng lên tấm thân bé nhỏ của chúng nó , tụi nó sống bằng lẻ phải , chân lý , và bằng cảtrái tim đến với người khác nên trong xóm ai cũng thương chúng nó , mọi người đều khenngợi rằng tuy nghèo không có cha mẹ , nhưng biết lẻ sống , chứ không giống nhưnhững đứa trẻ khác chính vì thế tụi nó hay được mọi người giúp đỡ bằng những thức ăn, gạo , niềm vui rộn ràng trào dâng trên khuôn mặt mọi đứa , tiếng cười khúc khích củachúng nó làm vui cả một xóm quê nghèoĐoạn đường hôm nay sao ít người tụi nó đi đến một con đường khác mới có một bóngcây , ngồi dừng chân trò chuyện- Anh Bòn ơi ! Đi nãy giờ anh có mệt không ?Tiếng nói của một con bé vang lên chính là bé Gạo , Gạo được bảy tuổi là người nhỏ nhấttrong họ , cô bé có bím tóc bên dài bên ngắn , khuôn mặt kháu khỉnh , mỗi khi sợ hãi đềugì hay nhắm mắt lại , với làn da trắng phất nên ngoại hai đặt tên con bé là Gạo- Ồ tưởng gì mệt mỏ gì đâu em Gạo , anh đi thường xuyên nên quen rồi .câu trả lời và nói chuyện hay dí dỏm , chính là Bòn , Bòn được xem là người anh cả , Bònđã mười ba tuổi với tính hay đùa cợt thích làm người khác vui nhưng lại rất yếu mềm nênngoại hai đặt tên cậu bé là Bòn- Anh Bòn và bé Gạo sao không hỏi emcâu nói vừa phát ra là của Cu Nị , Nị được tám tuổi với tính khôn lanh hay nhường nhịn ,nhưng rất ghanh tỵ và pha trò , với dáng nho nhỏ được ngoại đặt tên là Nị- Còn em nữa nè anh Bòn , sao lo cho có một người vậycâu nói này là của một bé gái dáng hơi béo , rất gan dạ , lại thích ăn Nếp nên được ngoạihai đặt tên là Nếp- Trời ơi mấy em giành nhau thế này chắc anh hai chết mất quá , ai anh cũng thương yêuvà lo lắng như nhau cả .Bé Nếp nhanh miệng hỏi- Anh Bòn thương ai nhất trong ba người chúng em ?Bé Gạo cũng xen vào cho vui- Dĩ nhiên là anh Bòn thương bé Gạo này nhiều hơn rồi , vì em là em út của anh chị mà ,đúng không ?Cu Nị cũng nói vào cho vui lây- Đúng rồi ! thương em nhiều hơn , phải chi mà Nị này nhỏ tuổi hơn Gạo để được làm emút thì quá sướnggiờ đến lượt Bòn lên tiếng- Ai anh cũng thương yêu như nhau , ai cũng là em của anh hết , ngoại mất đi thì anh phảithay thế ngoại yêu thương và chăm sóc cho các em chứCâu nói của Bòn đã sơ ý chạm tới nỗi đau của cả bốn , nên chỉ biết nhìn nhau trong imlặng , Bòn đã gợi lại hình ảnh ngoại mà tụi nó không thể nào quên được , trong sự yênlặng này Nị lên tiếng đề nghị để quên đi nỗi buồn mà Bòn đã sơ ý nói ra- Thôi anh em mình về bán cho xóm làng đi nha chứ ở đây nắng quá chắc anh em mìnhbệnh mất thôiTưởng không khí đã thiên thu chìm vào nỗi buồn nào ngờ đã dập tắt ngay câu nói của Nị, thế là cả ba người đồng ý về làng và cũng dần quên đi hình ảnh ngoại đã hiện lên trongchốt lát .Về đến làng cả bốn đứa gặp cô giáo Thanh và gật đầu chào cô , cô giáo Thanh là mộtgiáo viên trường tiểu học trong làn ...

Tài liệu được xem nhiều: