Danh mục

Những người bỏ cuộc

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 115.95 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hôm nay, bốn người chúng tôi gặp nhau. Ranh giới giữa hai bên đã được phân định. Phía anh có vợ, con và gần hai mươi năm tình nghĩa; phía tôi có chồng sắp cưới với những ràng buộc vô hình.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những người bỏ cuộc Những người bỏ cuộcHôm nay, bốn người chúng tôi gặp nhau. Ranh giới giữa hai bên đã đượcphân định. Phía anh có vợ, con và gần hai mươi năm tình nghĩa; phía tôi cóchồng sắp cưới với những ràng buộc vô hình. Vài tháng ngắn ngủi quennhau không là nghĩa lý gì so với những gì anh và tôi đã có trước đó. Ngườitrí thức, nhìn ở góc độ nào đó là một người hèn nhát. Khi người ta có quánhiều thứ cần phải giữ gìn, người ta sẽ không bao giờ dám vứt bỏ chúng, chodù là vì tình yêu. Nếu chọn tôi anh sẽ phải làm lại từ đầu, một điều khôngtưởng ở vào tuổi anh. Còn tôi, tôi cũng không muốn từ hôn với một ngườiđàn ông tốt bụng và rất yêu thương mình.Văn chuyển công tác về đây đã hơn một tháng. Cứ cách khoảng bốn nămngày Văn lại thấy cô gái ấy đến liên hệ công tác. Còn trẻ, có lẽ chỉ lớn hơncon gái Văn vài tuổi và theo con mắt quen nhìn phụ nữ đẹp như Văn thì côgái ấy thuộc loại… không đẹp. Thế nên Văn rất ngạc nhiên khi thấy mấythằng bạn trong cơ quan (đều đã có gia đình cả) luôn tỏ vẻ săn đón mỗi khicô ấy đến. “Nhìn bình thường vậy chứ nhưng có sức thu hút lắm đấy”,Hoàng – thằng bạn thân đã nói với Văn như thế. Văn nhún vai, cười mỉm.Văn không phải mẫu người thích phiêu lưu tình cảm. Những gì Văn đang có,vợ đẹp và hai đứa con sắp trưởng thành, là đã quá đủ đối với một người đànông. Thật ra, Văn tự biết mình cũng thuộc loại “đẹp trai, phong độ, trí thức”,rất có sức thu hút đối với phụ nữ. Nhưng Văn đã qua rồi cái thời bay nhảy,chinh phục nên người đẹp hay xấu trước mặt Văn đều như nhau cả thôi.Rồi cô gái ấy cũng đến tìm Văn. Tự tin và duyên dáng, cô gọi Văn bằng anhngọt ngào như thể đã quen thân lắm rồi. Thoáng thấy cái nhíu mày vẻ khôngbằng lòng của Văn về cách xưng hô hơi gượng ép so với tuổi tác hai người,cô cười tươi: “Anh hai em tuổi còn lớn hơn anh nữa đó, em là con út mà”.Chữ “mà” được cô kéo ra nũng nịu bằng giọng rặt Nam bộ, nghe dễ thươngđến… nao lòng. Vợ Văn cũng là người miền Nam nhưng chưa bao giờ nàngnói được như vậy. Trước mặt chồng và con nàng luôn nhỏ nhẹ, dịu dàng cólẽ vì nàng là chị cả nên không biết nhõng nhẽo với ai. Khi bắt tay cô gái đểtạm biệt, Văn thấy bàn tay cô hơi cứng, thật khác xa với đôi tay mềm mạicủa vợ Văn. Mà tại sao từ lúc gặp cô đến giờ, Văn chỉ nhìn cô để rồi so sánhvới vợ mình? Trước nay Văn đâu có vậy?Ngày… tháng… nămHôm nay tôi đã gặp người đàn ông đẹp trai và nghiêm túc nhất cơ quan. Tôiphát hiện ra bên ngoài vẻ khô khan khó gần đó là một con người hoàn toànkhác. Một người có đầu óc khôi hài và lối nói chuyện hết sức thu hút. AnhHoàng nói gia đình anh sống rất hạnh phúc, mười mấy năm nay chưa thấyhai vợ chồng cãi nhau bao giờ. Tôi lại không nghĩ rằng cuộc sống đơn điệunhư vậy là hạnh phúc. Nhưng đó là chuyện của gia đình anh…°°°Cứ cách khoảng bốn ngày, Văn lại mong ngóng cô ấy đến. Không phải lúcnào cô cũng ghé phòng Văn nên nhiều khi Văn phải… kiếm cớ sang nhữngphòng khác tìm cô. Hình như cô có vẻ đặc biệt quan tâm đến Minh, phóphòng quản lý (Văn là trưởng phòng). Văn còn lạ gì “thằng cha” này. Thànhtích ăn chơi của hắn nổi tiếng khắp cơ quan, lại thêm đã hai đời vợ. NhưngVăn phải thừa nhận hắn giỏi. Với ba bằng đại học và hai ngoại ngữ, khôngcó việc gì là hắn không giải quyết được. Người giỏi như thế, cô mê là phải!Chính cô đã có lần nói với Văn: “Em rất quý anh Minh, anh ấy có tài nhưnglại rất khiêm tốn”. Văn không biết cô vô tình hay cố ý khi khen một ngườiđàn ông khác trước mặt Văn. Văn cũng đâu thua kém gì Minh, thậm chí còncó phần hơn hắn về “nhan sắc”. Bù lại, hắn giàu. Nhưng cô đâu phải loạiham tiền. Tay Minh này cũng thích cô lắm. Vì cô, hắn sẵn sàng đưa cônhững giấy tờ mà lẽ ra phải thông qua Văn (để rồi sau đó hắn bị các sếp quởtrách). Văn đã từng nửa đùa nửa thật hỏi Minh: “Đổi gu rồi à. Thích phụ nữtrí thức hơn mấy em váy ngắn chân dài phải không?”. Minh nghiêm mặt:“Người ta là con nhà đàng hoàng, không giỡn được đâu”. Không đùa, vậy là“yêu” thật rồi. Nhưng hắn có vợ rồi mà. Nghĩ đến từ “vợ”, Văn mới nhớmình cũng vậy. Dạo này Văn ít quan tâm đến gia đình. Đi làm về là Văn lấycớ bận việc, ngồi lì trong phòng. Trước đây, Văn luôn nghĩ vợ Văn là mộtngười phụ nữ hoàn hảo, vừa đẹp, vừa đảm đang, rất mực chiều chồng. Giờ,Văn lại thấy nàng quá đơn điệu. Cuộc sống của vợ chồng Văn cứ lặng lẽ trôihết năm này qua tháng nọ. Không có sóng gió vì hai người cầm lái giỏi, hayvì cả hai đang sống trong ao tù nước đọng mà không biết?Ngày… tháng… nămMấy tháng nay anh lạ lắm. Lúc nào mặt cũng thẫn thờ như đang nghĩ đến aiđó. Đã sống với nhau gần hai mươi năm, đã tưởng rằng hiểu anh rất rõ thếnhưng sao tôi hoang mang quá. Hình như có người phụ nữ nào đang chenvào cuộc sống gia đình tôi. Người đó chắc phải quyến rũ lắm! Gần hai mươinăm qua, tôi luôn tin vào lòng chung thủy của anh. Anh còn yêu tôi không?Tôi đã lén mở máy của anh khi anh đang tắm để tìm một cái tên, một dòngtin nhắn yêu thương nhưng không thấy. Sao tôi vẫn có cảm giác bất an…°°°Cô ...

Tài liệu được xem nhiều: