Trong tập sách này là những câu chuyện thật trong những năm kháng chiến về những người con sáng mãi của "miền đất anh hùng" - miền Nam anh hùng. Chất chứa trong đó những cung bậc cảm xúc, xúc động khác nhau, những con người bình dị mà ngời sáng lý tưởng cách mạng, tinh thần lạc quan chiến đấu, họ là những minh chứng rõ ràng nhất cho tinh thần và sức mạnh chiến đấu của quân, dân miền Nam anh hùng. Nối tiếp những câu chuyện phần 1, mời các bạn cùng đón đọc phần 2 của cuốn sách sau đây.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những người con anh hùng của miền Nam: Phần 2 TIẾNG SÚNG TRÊN ĐƯÒNG PHỐ SÀI GÒN NGUYỄN SÁNG Đó là tiếng súng đang nổ trên đường phố hay là cơnbão táp đang nổi dậy giữa Sài Gòn? Môi lân nghe tiêngnổ và nhìn thấy ngọn lửa, những cụm khói đang lan ratrên các đường phố, tôi thường tự hoi như vậy. Trongmột làng, đồng bào đang chuân bị ăn Têt VƠI Quan giaiphóng thì được biết quân Mỹ và ngụy bãi bỏ lệnh ngừngbắn trong dịp Tết và đơn vi đươc lệnh tien thăng vaoSài Gòn. Thế là buổi liên hoan của các chiến sĩ Giảiphóng quân và dân làng đành gác lại. Tất ca các cánhquân và dân công trong các làng đêu xuông đương. Càng tiến về Sài Gòn, trời càng sáng. Sài Gon, mọtthành phô khá nhiều đèn, kê cả các ngọn đèn cua đaira-đa. Các đồn bốt đều phải bắn thêm pháo sáng vàmáy bay lên thăng thì mở đèn đi rọi trên cac canh đongtỏa ra ngoại ô. Các cánh quân của ta hành quân qua cacấp chiến lược, len qua giữa các đồn bốt, ngọn đèn củamáy bay lên thẳng rọi xuống mặt, rọi vào giữa đội hình. Các cánh quân của ta trùng điệp nhưng lặng lẽ âmthầm, không có một tí ánh sáng nào giúp cho kẻ địch nhìn thấy và không có sức gì cản nôi.88. F5131-A 113 Vao khoang quá nửa đêm, tất cả các mũi quân đánhvào Tân Sơn Nhất đều chiếm lấy vị trí đã định. Đêm đãkhuya rồi mà Sài Gòn vẫn còn thức. Sài Gòn khôngphai thưc đê V U I xuân. Sài Gòn vôn là một thành phôkhong được ngu yên. Có những con đường vẫn ồn àonhư sôi sục. Có những con đường đang lặng lẽ như cố đènen mọt cai gì. Đèn vân sáng như những con mắt khôngnhăm được. Sài Gòn không ngủ được. Sài Gòn trằn trọcchơ đợi. Và nhũng gì mà Sài Gòn đang mong mỏi, đangkhao khát thì cái ây đang đến Súng lệnh nổ. Còn ra-đa của sân bay Tân Sơn Nhấtrụ len thang thôt. Chúng báo động. Nhưng không kịpnưa rôi, hai vọng gác bị đánh sập trong nháy mắt,nhưng lóp rào dài dọc đường sô 1 bao bọc sân bay bị phátung. Đơn vị công binh của ta đã mỏ cổng rồi... Tất cảcac mũi quân của ta đều chồm dậy. Trong lúc đó, mộtbay may bay lên thăng 4 chiêc bay tới bắn xối xả. Đó làgiờ phút gay go và quyết định của trận đánh. Chiến sĩta vưa đánh tra máy bay lên thẳng, vừa băng qua cáclơp rào kẽm gai. Anh em xông lên, nối nhau lao đếnđương băng. Một chiêc máy bay phản lực vừa cất cánhthi lươi lưa liên vây lây nó. Nó bôc cháy và cắm đầuxuống đất. San bay mênh mông trông trải, đèn sáng choang,không hầm hố, không công sự. Súng từ trên xe bọc thép,từ trong sân bay bắn ra, súng từ trên máy bay lênthẳng bắn xuống. Trong giò phút gay go ấy, giữa tiếngsúng đang nổ rền, các chiến sĩ bỗng nghe có tiếng kêugọi: Các đồng chí, hãy vì Tổ quốc dũng cảm tiến lên!8114 8. F5131-BTất cả các cánh quân đều bật dậy lớp lớp lao thẳng vàocăn cứ địch. Trong các nhà ở, địch hốt hoảng bỏ chạy.Tiếng súng lớn của ta nổ vào các nhà ga chứa máy bay.Người chỉ huy lắng nghe tiếng súng đó mỗi lúc mỗi xavà nhìn theo từng cụm khói của nó mà đoán từng bướctiến của các cánh quân mình. Quân ta đã chiếm xong được sân bay rôi. Tất ca cácloại máy bay địch ở đây đều bị chìm trong biên lửa. Tấtcả các ngọn đèn trong sân bay đều bị mò đi trong cácđám khói mịt mù của gần 1.000 chiếc máy bay trongsuốt ba ngày ba đêm. Đó là nhũng chiếc máy bay cócánh bay cao, bay nhanh, bay xa, những chiếc máy baymà bọn Mỹ gọi là giặc nhà trời, tất cả đểu tan xáchoặc nằm chết gí dưới họng súng của quân ta, khôngbao giò còn có thể cất lên được. Trong những ngày đó, bầu tròi Sài Gòn trỏ nênquang đãng và tươi tỉnh hẳn lên, thỉnh thoảng mới cómột bầy máy bay lên thẳng hay một chiếc đâm già lạclõng và ngơ ngác bay quanh quẩn đây đó. Trên nhữngcon đường vào Sài Gòn, nhũng con đường qua làng mạc,những con đường dọc theo các bờ kênh, xuyên qua cáccánh đồng và trên những bờ sông, những cánh quân nôitiếp vào Sài Gòn. Không chỉ có hành quân trong đêm,mà tất cả đều đi ngay giữa ban ngày. Những người mẹ của chúng ta, người cha của chúngta, cả những em thiếu niên cũng đi dân công tải đạn chobộ đội. Tất cả cho Sài Gòn. Tất cả cho chiến thắng. Trong khi đó, Sài Gòn đã đứng dậy. Súng nổ rềnvang trên các đường phô. Chiến sĩ chiêm sân bay Tân 115 Sơn Nhất vân ghìm máy bay giặc dưới mũi súng của mình. Và từ trận đánh sân bay Tân Sơn Nhất đã truyền đi những tâm gương sáng. Có nhiều chiến sĩ bị thương vân không rời trận địa. Họ không rời trận địa và trước họng súng của họ là quân Mỹ. Họ tự băng bó lấy, hoặc băng bó cho nhau, chiêm những ngôi nhà đổ nát làm công sự. Có một chiên sĩ đã dũng cảm bám lấy trận địa suốt bôn ngày, bôn đêm liền chiến đấu, không để một cánh quân nào của địch vượt qua được tầm súng của anh. Khi anh hy sinh bên đông gạch đổ nát, anh vẫn ngồi với tư thế đang chiến đấu. Một tốp quân Mỹ đang liều chết bò lên, chợ ...