Danh mục

Những xác chết hồi sinh - phần 13

Số trang: 9      Loại file: doc      Dung lượng: 77.00 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Có vẻ như là cô sẽ phải trở lại con đường mà cô đã dùng nó để đi đến đây. Cô quay về cánh cửa đôi nối giữa dãy hành lang và cô thấy mình bước vào một hành lang uốn khúc, ấm áp, màu xanh xám với những bức tranh phong cảnh treo trên tường. Theo như tấm bản đồ thì cánh cửa đơn ngang chỗ cô đứng sẽ dẫn tới một căn phòng nhỏ, hình vuông, và sau đó căn phòng này sẽ dẫn đến một căn phòng khác lớn hơn. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những xác chết hồi sinh - phần 13 Phần 13Có vẻ như là cô sẽ phải trở lại con đường mà cô đã dùng nó để đi đến đây. Cô quayvề cánh cửa đôi nối giữa dãy hành lang và cô thấy mình bước vào một hành lang uốnkhúc, ấm áp, màu xanh xám với những bức tranh phong cảnh treo trên tường. Theo nhưtấm bản đồ thì cánh cửa đơn ngang chỗ cô đứng sẽ dẫn tới một căn phòng nhỏ, hìnhvuông, và sau đó căn phòng này sẽ dẫn đến một căn phòng khác lớn hơn.Hồi hộp, cô vặn tay nắm cửa rồi đẩy nó mở ra, vừa khom người vừa chĩa khẩuBeretta xung quanh. Quả thật căn phòng nhỏ có hình vuông và hoàn toàn trống rỗng.Jill bước ngang qua căn phòng, cô tiến tới cánh cửa phía bên phải, vừa đi vừa ngắmnghía những đường nét đơn giản nhưng thanh lịch của căn phòng. Nó có một cái trầncao, sáng sủa với những bức tường ốp đá cẩm thạch màu kem lốm đốm vàng; tuyệtđẹp. Và thật đắt tiền, ít nhất cô có thể nói như vậy. Tự nhiên, cô cảm thấy bângkhuâng nhớ lại những ngày tháng cũ khi cô còn sống với bố cô, nhớ lại những kếhoạch và hy vọng to lớn của hai cha con mỗi khi họ thành công. Và đây là thứ mà đồngtiền chân chính có thể mua được.Cô đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng, cô nắm lấy cái then cửa kim loại lạnh lẽo rồi đẩynó mở ra. Khẩu Beretta của cô quét nhanh một đường và rồi cô thở phào nhẹ nhõm;chỉ có mình cô ở đây.Có một cái lò sưởi mốc meo phía bên tay phải của cô, ngay dưới tấm thảm thêu hoamỹ màu đỏ vàng. Một chiếc ghế tràng kỷ hiện đại cùng chiếc bàn uống cà phê thấphình bầu dục đặt trên tấm thảm kiểu phương Đông rám nắng màu da cam, và dựa vàobức tường phía sau căn phòng - là một khẩu shotgun pump-action, được đặt trên hai cáimóc, sáng lấp lánh dưới ánh sáng của cái đèn kiểu cổ đang chiếu thẳng xuống từ phíatrên. Jill nhoẻn miệng cười, cô vội bước ngang qua căn phòng và không thể tin rằngmình lại gặp may đến thế.Cầu trời cho nó nạp đầy đạn, cầu trời cho nó nạp đầy đạn.Khi cô dừng lại trước khẩu shotgun, cô nhận ra khẩu súng này tuy hơi nặng đối vớicô, nhưng nó lại cùng loại với những khẩu shotgun mà đội S.T.A.R.S. thường dùng:loại Remington M870, bắn 5 phát liền.Cô cất khẩu Beretta đi rồi dùng hai tay nâng khẩu shotgun lên, miệng vẫn cười tươi -nhưng ngay lập tức nụ cười của cô biến mất khi thấy cả hai cái móc được nhấc lênsau khi thoát khỏi trọng lượng của khẩu súng. Cùng lúc đó, một tiếng động ầm ĩ phíasau bức tường phát ra, nghe như tiếng kim loại đang hoán đổi vị trí cho nhau.Jill không biết tiếng động đó là gì, nhưng cô cảm thấy không thích nó một chút nào. Cônhanh chóng quay lưng lại, kiểm tra quanh phòng xem có cái gì di chuyển không. Cănphòng vẫn nguyên si như lúc cô bước vào, không hề có lấy một tiếng chim gào thét,cũng không có tiếng báo động hay ánh đèn lóe sáng đột ngột, và cũng chẳng có bứctranh nào rơi khỏi mấy bức tường cả. Nói chung là không có cái bẫy nào hết.Yên lòng, cô nhanh chóng kiểm tra lại khẩu súng và thấy rằng nó đã được nạp đầyđạn. Ai đó đã lau chùi nòng súng sạch sẽ, cả khẩu súng bốc lên mùi dầu nhẹ, và đó làcái mùi tuyệt nhất mà cô có thể tưởng tượng ra. Trọng lượng của khẩu súng đè nặngtrên cánh tay khiến cô cảm thấy vững dạ, đó là trọng lượng của sức mạnh.Cô tìm kiếm khắp những chỗ còn lại trong căn phòng, nhưng thất vọng khi thấy khôngcòn một viên đạn nào khác cả. Tuy nhiên, dù gì thì khẩu Remington vẫn là một pháthiện.Tất cả áo khoác của đội S.T.A.R.S. đều có một bao đựng shotgun hoặc súng trườngphía sau lưng, nên mặc dù cô không giỏi lắm việc rút súng vượt-qua-vai, nhưng ít ra thìcô cũng có thể mang nó theo mà không bị mỏi tay.Chẳng còn gì thú vị trong căn phòng. Jill bước về phía cánh cửa, cô cảm thấy thích thúvới việc quay trở lại sảnh chính và nói cho Barry biết về những phát hiện mới củamình. Cô đã kiểm tra tất cả các căn phòng mà cô có thể vào được ở phía bên này củatầng một. Nếu Barry cũng đã kiểm tra hết như cô ở phía còn lại thì họ có thể lên tầngtrên và kết thúc quá trình tìm kiếm đội Bravo cùng những thành viên còn thiếu của độimình.Và sau đó, biết đâu lại có thể thoát luôn khỏi cái nhà xác này. Cô đóng cửa lại sau lưngrồi sải chân qua căn phòng lát đá màu xám đen, hy vọng, khi cô nắm lấy tay nắm cửa,rằng Barry đã tìm thấy Chris và Wesker rồi. Vì rõ ràng là bọn họ đã không đi lối nàyCánh cửa đã bị khóa lại. Jill cau mày, vặn tới vặn lui tay nắm nhỏ màu vàng. Có tiếnglách cách nhỏ nhưng cánh cửa không hề động đậy. Cô dí sát mắt vào khe hở giữa cánhcửa và cái khung cửa, đột nhiên cô cảm thấy chột dạ.Đây rồi, mặt kia của cánh cửa, cạnh tay nắm là đoạn then cửa bằng thép đã chốt lại,loại then rất chắc; khu vực còn lại xung quanh cái then cửa lại còn được gia cố. Cònbên này thì chỉ có duy nhất một lỗ khóa và cái tay nắm cửa mà thôi...Cách! Cách! Cách!Bụi từ trên trần nhà tự nhiên rơi xuống như mưa trong khi tiếng bánh răng di chuyểntràn ngập căn phòng, tiếng kim loại chạm nhau lách cách đều đều khó hiểu phát ra đâuđó đằng sau những bức tường lát đá.Cái gì?Giật mình hoảng ...

Tài liệu được xem nhiều: