Bất ngờ,chiếc trực thăng lao lên không trung,xoay vòng một cách man rợ.Chris bắt gặp một thoáng sự kinh hoàng tột độ trên gương mặt Brad,một sự hoang mang không tưởng khi cậu ta bám lấy cần điều khiển.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những xác chết hồi sinh - Phần 7 Phần 7Bất ngờ,chiếc trực thăng lao lên không trung,xoay vòng một cách man rợ.Chris bắt gặpmột thoáng sự kinh hoàng tột độ trên gương mặt Brad,một sự hoang mang khôngtưởng khi cậu ta bám lấy cần điều khiển.Không!Đừng đi! Chris gào lên,nhưng cái bóng lắc lư đã ngoài tầm với,chiếc trựcthăng chúi nhủi về phía trước và xa dần họ biến mất vào màn đêm bao la.Họ sẽ chết mất.Vickers,đồ khốn!Wesker lại xoay người và tiếp tục bắn và nhận được những tiếng kêu quằn quại trongđau đớn từ những kẻ đang truy đuổi họ.Chúng có ít nhất bốn con đang tiến gần họ rấtnhanh.Chạy tiếp đi!hắn thét,cố gắng giữ bình tĩnh và họ tiếp tục cuộc rượt đuổi theo saulà tiếng kêu từ những con chó quái dị thôi thúc họ nhanh hơn.Âm thanh của chiếc trựcthăng đang nhạt dần đi,tên Vickers hèn nhát đã đem cơ hội trốn thoát của họ đi cùngvới hắn.Wesker lại bắn,viên đạn bay xa,và hắn thấy thêm một hình thù thăm gia cuộcsăn.Những con chó nhanh kinh khủng.Họ chẳng có cơ may nào,trừ khi...Ngôi biệt thự!Sang phải,hướng một giờ! Wesker thét,hy vọng cảm giác phương hướng của hắnvẫn còn nhạy bén.Họ không thể chạy thoát đám sinh vật đó,nhưng có lẽ họ có thể giữcho chúng không lại gần họ.Hắn xoay lại và bắn viên đạn cuối cùng trong băng.Hết đạn rồi!Lấy băng đạn rỗng ra khỏi súng,hắn lục tìm băng còn lại trong thắt lưng trong khi đóBarry và Chris bắn yểm trợ,những viên đạn bay qua hắn và găm vào đám đông đangtiến đến.Wesker lắp băng mới vào vừa lúc họ vượt qua khoảng đồng trống rồi lại tiếptục lao vào một rừng cây tối khác.Họ vừa chạy vừa né xuyên qua khu rừng,băng qua khu đất không bằng phẳng theo saulà lũ chó giết người.Hít hơi sâu,Wesker tưởng tượng hắn có thể ngửi thấy mùi thịtthối rữa,hôi hám của đám quái vật khi chúng thu hẹp khoảng cách và bằng cách nào đóhắn lại chạy nhanh hơn.Khoảng lúc này chúng ta phải đến đó rồi,mình bị mụ mẫm rồi chắc...Chris trông thấy nó trước tiên xuyên qua những cái bóng nhỏ của rừng cây,ngôi nhà kìquái mờ mờ được ánh trăng sớm chiếu rọi. Đằng kia!Chạy tới ngôi nhà đó!Bên ngoài nó có vẻ bị bỏ hoang,những miếng đá và gỗ đắt tiền của ngôi biệt thựkhổng lồ đổ nát và tối.Kích thước thật sự của ngôi nhà được che lấp bởi khu rừng tămtối và rậm rạp chung quanh nó,cô lập nó với khu rừng.Cái cổng vòm vĩ đại phía trướclà một cánh cửa đôi,lựa chọn duy nhất của họ để trốn thoát.Wesker nghe thấy tiếng táp của đôi hàm mạnh mẽ phía sau hắn và hắn bắn ngay phíaphát ra âm thanh bằng trực giác và chạy đến ngôi biệt thự.Một tiếng kêu và con vật đóngã xuống,tiếng kêu những anh em của nó to hơn bao giờ hết do tác động của cuộcrượt đuổi.Jill đến được cánh cổng trước,dùng một bên vai tông thẳng vào cánh cửa gỗ nặng vừaxoay nắm cửa.Thật không ngờ,chúng mở toang ra;ánh sáng tuôn ra ngoài rọi lên nhữngbậc thềm đá dẫn đến cửa,soi sáng con đường của họ.Cô quay lại và bắt đầu bắn,yểmtrợ cho ba người đang chạy hộc tốc đến lối thoát trong bóng đêm.Họ chạy thẳng vào tòa biệt thự,Jill xông vào sau cùng và Barry dùng tấm thân đồ sộcủa ông dộng thẳng vào cánh cửa,đóng chúng lại trước những tiếng sủa của lũ sinhvật.Ông khuỵu xuống dựa lưng vào nó,mặt đỏ và đầy mồ hôi,cùng lúc Chris tìm thấychốt khóa và kéo chúng lại.Họ đã làm được.Ngoài kia,lũ chó vẫn tru và cố gắng cào vô vọng vào hai cánh cửachắc chắn.Wesker hít một hơi sâu bầu không khí mát,tĩnh lặng trong căn phòng sáng sủa và thởhắt ra.Như hắn đã biết,ngôi nhà Spencer không hề bị bỏ hoang.Và bây giờ họ đều ởđây,mọi tính toán kĩ lưỡng của hắn đều tiêu tùng.Wesker rủa thầm Brad Vickers lần nữa và suy nghĩ trong này họ có được an toàn hơn ởbên ngoài chút nào không...Mấy hôm nay,nửa tỉnh nửa mê.Mới dịch gấp cái chap 5 sáng hôm nay để post cho mọingười đây.Như đã nói trước kia,hiện tại mình bận lắm,khoảng 1 tuần thì mình có thểpost lên cho mọi người một chap được.Chap này mình dịch lúc nửa tỉnh nửa mơ nên cóthấy kỳ kỳ chỗ nào mọi người góp ý nha.Chương VJill quan sát quang cảnh xung quanh vừa thở dốc,cảm giác như cô là một nhân vậttrong cơn ác mộng hoang tưởng.Những con quái vật hoang dã,gầm rú,cái chết đột ngộtcủa Joseph,cuộc chạy trốn hoảng loạn qua khu rừng tối-và bây giờ thì tới ngôi nhànày.Bị bỏ hoang à?Nơi đó là một cung điện,đơn giản và thuần khiết,theo cha cô thì là một nơi kiếm chácđược rất nhiều.Căn phòng họ đang ở chỉ là một phần nhỏ của sự xa hoa.Nó rấtlớn,hẳn nhiên to hơn toàn bộ căn nhà của Jill,sàn lát bằng đá cẩm thạch xám lốmđốm,chính giữa phòng nơi cây cầu thang ngự trị được trải tấm thảm dẫn lên ban cônglầu hai.Các cây cột đá cẩm thạch tạo thành vòm cong trang trí thêm cho cái sảnh vốnđã được kỹ lưỡng chăm chút đồng thời hỗ trợ cho hàng lan can bằng gỗ đen ở tầngtrên.Từ những chiếc đèn trên các rãnh tường tỏa ánh sáng ra những bức tường màukem,gắn vào những thanh gỗ sồi và được phủ dưới tấm vải.Nói vắn tắt,căn phòngthật tráng lệ.Nơi này là đâu đây? Barry hỏi nhỏ.Không ai trả lời ông cả.Jill hít một hơi sâu và c ...