Danh mục

Nỗi đau của đom đóm - Phần 19

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 53.00 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Phần 19Một là, Quan Kiện vô tội. Đây chỉ là hành động đơn giản do nhớ người yêu đã ra đi. Hoặc là, anh ta vẫn tự khám nghiệm hiện trường.Hai là, anh ta chính là hung thủ. Một kẻ trẻ tuổi máu lạnh sát nhân chắc chắn nội tâm vẫn có chỗ yếu đuối. Nhất là khi nạn nhân còn là người yêu của mình, anh ta không dễ gì mà quên, thậm chí có thể vì yêu điên dại nên dẫn đến giết người. Trong trường hợp này tiềm thức của anh ta vẫn biết hối hận, thậm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nỗi đau của đom đóm - Phần 19 Phần 19Một là, Quan Kiện vô tội. Đây chỉ là hành động đơn giản do nhớ người yêu đã ra đi.Hoặc là, anh ta vẫn tự khám nghiệm hiện trường.Hai là, anh ta chính là hung thủ. Một kẻ trẻ tuổi máu lạnh sát nhân chắc chắn nội tâmvẫn có chỗ yếu đuối. Nhất là khi nạn nhân còn là người yêu của mình, anh ta khôngdễ gì mà quên, thậm chí có thể vì yêu điên dại nên dẫn đến giết người. Trong trườnghợp này tiềm thức của anh ta vẫn biết hối hận, thậm chí muốn trừng phạt mình, trởlại chốn gây tội ác để nhớ lại khung cảnh ghê rợn cũng chính là 1 cách tự trừng phạt.Ba là, nếu anh ta là hung thủ, mà lại gây án khi bị tác động bởi một năng lượng tăm tốikhông thể định danh, thì thứ năng lực tăm tối ấy sẽ luôn nhắc anh ta về cái lần thứnhất hoặc khu nhà giải phẫu này là căn nguyên của mọi tội ác (dù sao nó cũng bị coilà đầu bảng trong “Mười nơi có ma ở Giang Kinh”)Quan Kiện bước vào hành lang tối om, tiện tay khép luôn cửa ra vào.Ba Du Sinh từ trong bụi cây bước ra, đi đến trước cửa nhà giải phẫu, ghé tai lắngnghe. Bên trong rất im ắng. Anh khẽ đẩy cửa, cửa không đóng chặt, cũng không khóatrái.Bên trong tối đen như mựcĐây là tất cả các tài liệu của anh à? Trong ký túc xá chỉ có Quan Kiện và YasuzakiSatiko. Cô đang ngồi trước màn hình máy tính hỏi rất dịu dàng. Chị nhân viên ấy sẽtìm giúp và sẽ còn tìm thêm nữa. Thư viện Giang Kinh có 1 kho sách Tiếng Nhật, khinào em rỗi, anh mời em cùng đến đó xem.- Quan Kiện hơi thấp thỏm nhìn ra cửa, chỉ sợ có bạn nào đó vào, thấy Satiko thì sẽhiểu nhầm. Có lẽ mình nên tìm 1 quán caffee hoặc đến thư viện trường cũng được.- Nhưng mình đâu phải kẻ gian?Cũng may Satiko đã copy lại rất nhanh. Cô lắc đầu: “Chẳng cảm thấy những thứ nàycó ích gì. Toàn là tin tức của báo chí Nhật, có nhiều tin rất ngắn gọn về vụ ông YamaaTsuneteru bị hại”. Cô ngẩng nhìn Quan Kiện, biết anh rất thất vọng nhưng không thấyanh thể hiện ra nét mặt.Quan Kiện nghĩ ngợi, rồi nói: “Em đã đến đây thì anh muốn phiền em thêm 1 việc, hãyđi cùng anh đến nghĩa trang Vạn Quốc”- Đi thăm cô bạn gái của anh à?Quan Kiện ngây người, cúi đầu im lặng. Satiko vội nói “Xin lỗi, nếu em lỡ lời thì…”- Không sao, đúng là anh có đi thăm cô ấy. Anh ngẩng lên nói tiếp: - Nhưng mời em đilà muốn nhờ em tra giúp 1 tình tiết quan trọng. Em cũng biết rồi, hiện nay anh đặttrọng tâm vào ông cụ Yamaa, điều này rất dễ hiểu vì anh có lý do để tin rằng Thi Dikhi còn sống đã điều tra ông cụ ấy. Anh thấy ông cụ có 1 điểm khác người: Chết rồikhông đưa về Nhật Bản mà lại án táng ở Giang Kinh. Chỉ có thể là ông cụ đích thânchuẩn bị và dặn dò, nếu không người nhà sẽ không làm thế. Đúng không?- Em cho rằng ngôi mộ ở Giang Kinh là mộ giả, tượng trưng, thành phố cho xây để kỷniệm vị công nhân danh dự mà thôi. - Cô hơi kinh ngạc- Lúc đầu anh cũng nghĩ thế nhưng lại để ý thấy rằng ông Yamaa ngày nào cũng đếnPhong Tiết Viện, nếu là mộ giả thì hà tất phải đến thăm liên tục như vậy. Vả lạitrong đĩa CD có 1 bài báo tiếng Trung Quốc nói rõ việc hỏa táng ông cụ tổ chức ở đó.- Anh ngờ rằng trước kia ông già đã chỉ định sẵn phải chôn mình ở Giang Kinh à?- Đúng! Và, tại sao ông cụ phải làm thế?- E rằng ngay tiếng sĩ Yamaa cũng không rõ… Nhưng em cùng đi nghĩa trang VạnQuốc thì có thể giúp anh việc gì?- Cứ đi với anh, đến đó khắc biết!Người quản lý phòng hồ sơ nghĩa trang Vạn Quốc là 1 ông già ngoài sáu mươi, thấyđôi nam nữ thanh niên bước vào cửa, ông thầm lấy làm lạ: Căn phòng nhỏ của mình đãtrở thành đông đúc nhộn nhịp từ khi nào thế này? Có lẽ mình đừng nên về hưu vội,khu nghĩa trang này đâu có dễ tìm người kế tục mình.Anh chàng cao to này trông hơi quen quen, có thể sánh với vai nam trong phim truyềnhình mà cháu ông hay xem. Chàng trai rất lễ độ: “Cháu chào Bác ạ”.Cô gái thanh tú thì cúi người, nói câu gì đó ông nghe không hiểu, có lẽ là người Nhật.Anh ta giới thiệu, đây là cô Yasuzaki Satiko ở hội nghệ thuật Nhật bản, cháu là phiêndịch.Cô gái đưa giấy tờ tùy thân có dán ảnh, viết toàn tiếng Nhật, nhưng ông có thể đọcđược vài chữ Hán trong đó, có hai chữ “Yunshu” chắc là “Nghệ thuật”.Ông cười nói: “Tôi không phải công an, tôi xem giấy tờ làm gì, các vị…” Cô gái nói líulô 1 tràng, ông già trố mắt nhìn chàng thanh niên Trung Quốc- Cô ấy nói rằng, sắp kỷ niệm 5 năm ngày mất của nghệ nhân gốm sứ YamaaTsuneteru, hội nghệ thuật Nhật Bản cử cô ấy sang đây tìm hiểu về tình hình mai tángcủa ông ta, mong được Bác giúp đỡ. Anh ta dịch lại.Ông già nói: “Ông Yamaa Tsuneteru… tôi biết, tôi biết. Trong vụ cướp ở viện Mỹthuật, ông ấy đã bị hại. Ông ấy còn là công dân danh dự của Giang Kinh”Cô gái lại nói Tiếng Nhật, chàng trai lại dịch: “Hội nghệ thuật Nhật Bản ủy thác chocô Yasuzaki Satiko hỏi xem các phí tổn mua đất xây mộ ai chi trả? Nếu là do ủy banThành Phố chi thì hội xin gửi trả toàn bộ. Tuy có hơi muộn nhưng đây là lòng thànhcủa Hội vì ông Yamaa Tsuneteru là niềm tự hào của giới nghệ sĩ Nhật ...

Tài liệu được xem nhiều: