Danh mục

Nỗi đau của đom đóm - Phần 24

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 54.00 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

- Cô yên tâm trước đây chúng tôi chưa từng thẩm vấn cô bất kỳ điều gì liên quan đến vụ án. Miễn là cô không dính dáng thì chúng tôi không có bất cứ lý do gì để truy cứu trách nhiệm của đối với cô cả. Sinh nhẹ nhàng an ủi.- Nhưng em nghĩ là… nếu mình sớm nói ra… thì chưa biết chừng… em cũng chẳng rõ nữa.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nỗi đau của đom đóm - Phần 24 - Phần 24- - Cô yên tâm trước đây chúng tôi chưa từng thẩm vấn cô bất kỳ điều gì liên quan đến vụ án. Miễn là cô không dính dáng thì chúng tôi không có bất cứ lý do gì để truy cứu trách nhiệm của đối với cô cả. Sinh nhẹ nhàng an ủi. - Nhưng em nghĩ là… nếu mình sớm nói ra… thì chưa biết chừng… em cũng chẳng rõ nữa. - Cô đừng vội kết luận gì cả. Tôi tin rằng hồi trước cô không nói, chắc là vì cô đã suy nghĩ có phần hợp tình hợp lý. Phương Bình hít sâu một hơi, rồi nói tương đối bình tĩnh. “buổi chiều hôm Thi Di bị hại, em ngẫu nhiên nhìn thấy… kể lại em thấy quá ngán, em thấy… giáo sư Nhiệm ôm chặt Thi Di” Sắc mặt của Sinh và Trần vẫn rất bình thản. - Em lén nhìn, còn họ thì không trông thấy em. Thi Di cố vùng thoát ra, vẻ mặt rất cau có, khó chịu, gắt lên với ông Nhiệm mấy câu gì đó, đỏ mặt, rồi đi ra. - Chỉ thế thôi à? Chờ 1 lát thấy Phương Bình không có ý nói gì nữa. Trần bèn hỏi. - Chỉ thế thôi ạ, cho nên sau khi Thi Di bị hại em vẫn cứ do dự không biết có nên tố giác ông Nhiệm hay không. Em nghĩ rằng với tính cách của ông ấy, ông ấy không thể giết người… Ông ấy lại đang là thầy giáo hướng dẫn em, nếu ông ấy bị vạch trần dù không liên quan đến vụ giết người, thì cũng chẳng thể được ở trung tâm nghiên cứu nữa, vậy em sẽ ra sao? Sau đó lại có 1 sinh viên nữa bị giết, em cho rằng hung thủ không thể là ông Nhiệm, nhưng em cũng nghĩ rằng, nếu vì Thi Di đã kể chuyện kia với anh ta, nên anh ta bị giết để diệt khẩu thì sao? Mặt khác em thấy ông Nhiệm vẫn rất tốt với người yêu của Thi Di ngày trước, gần đây họ còn hợp tác với những người Nhật. Ông Nhiệm vẫn luôn bênh vực anh ấy… em thật sự chẳng hiểu ra sao! Sinh hỏi: “Vậy tại sao bây giờ cô mới nghĩ là nên báo cho chúng tôi biết” - Không hiểu sao hôm qua bỗng có một nhà báo người Nhật đến tìm em, ông ta nói tiếng Trung Quốc rất sõi, hỏi em rằng em biết những gì về vụ án Hoàng Thi Di… Chắc là trước đây em cùng làm thí nghiệm với Thi Di. Ông nhà báo này rất tinh khôn, chẳng rõ kiếm đâu ra mấy bức ảnh tổ thí nghiệm chụp chung hôm liên hoan, ông ta chỉ vào ảnh ông Nhiệm và Thi Di có vẻ thân mật, rồi hỏi em có cảm giác gì khác thường không? Cũng vì lâu nay em bị ám ảnh bởi câu chuyện kia, em không thể kiềm chế được, nên đã kể cho ông ta nghe. Thấy ông ta có vẻ đắc ý ra về, em mới nghĩ rằng không nên kể cho nhà báo biết chi tiết này mà nên báo với công an. Thế là em đến đây. Sinh bỗng cảm thấy mình cần được yên tĩnh để suy nghĩ.- Rất cảm ơn Phương Bình đã báo cáo. Cô cứ yên tâm, chúng tôi cảm ơn sựhợp tác của cô. Nhưng cũng muốn cô giúp đỡ, cô có thể linh hoạt tùy theo tìnhhình cụ thể… Cô lưu ý giúp về cái dự án khoa học trao đổi học thuật với NhậtBản. Nếu thấy gì lạ, thì sớm cho chúng tôi biết ngay.Phương Bình gật đầu, đứng lên đi ra, nhưng bỗng ngoảnh lại nói. “Về việccùng người Nhật làm thí nghiệm, em không tham gia nên không biết gì, nhưngnghe kể lại, sau thí nghiệm Quan Kiện tỉnh lại và nói rằng “sẽ còn nhiềungười bị chết”!”Giáo sư Nhiệm Tuyền, một người thực sự “chứng kiến” anh trưởng thành, mộtngười bề trên đối xử tốt với anh, đã sụp đổ trong tâm tưởng anh.Sụp đổ, ngã gục thảm hại và ê chề.Liên tiếp những đêm thí nghiệm, rối bời tâm trí về việc Thi Di bị hại, nhữngnghi vấn ngày càng nhiều về cái chết của ông Yamaa Tsuneteru, đã khiến QuanKiện có cảm giác như bị núi đè. Đúng vào lúc này, một câu nói của ôngKurumada đã bắt anh phải đối mặt với một sự thật tàn khốc: Liệu ông NhiệmTuyền mà ông rất mực kính trọng có phải là hung thủ sát hại Thi Di không?Nếu cái chuyện xấu xa kia từng xảy ra thật, thì tại sao Thi Di không nói vớianh? Cô ấy e sợ cái gì? Kể ra thì đúng là hết sức khó xử ông Nhiệm Tuyền vàQuan Kiện đã có quan hệ bao năm. Quan Kiện và cô - tình yêu cháy bỏng. Nếucái chuyện này xảy ra thì sẽ làm cho hai thứ tình cảm đều trở nên trớ trêu, nếulà mình, mình cũng chẳng biết nên làm gì. Nhưng với cá tính của Thi Di thì đâucó thể “nhẫn nhục”, cô ấy nhất định sẽ “phun ra” có lẽ cô ấy đã kể với ChửVăn Quang từ lâu rất thân với Quan Kiện. Hai người hầu như đồng thời bị hại.Trung tâm nghiên cứu là nơi cạnh tranh ác liệt, nếu chuyện đó bị công bố thìNhiệm Tuyền bị thân bại danh liệt là đương nhiên, cứ gì phải có động cơmạnh hơn nữa. Ông Kurumada nói, sớm muộn gì thì cô Phương Bình cũng sẽbáo công an và sớm muộn gì ông Nhiệm Tuyền cũng bị gọi thẩm vấn. Còn bamươi phút nữa mới đến giờ làm thí nghiệm Toyokawa Takesi và Chiba Ichinose(vẫn còn hơi đỏ mặt sau bữa tiệc tối) đang chỉnh trang sắp xếp các thiết bị.Lúc còn ở hiệu ăn Hoa Lãng, Chiba Ichinose đã cho Quan Kiện biết thiết bị xácđịnh cảm giác đau mà họ thuê đã được chuyển đến, đêm nay sẽ thí nghiệm anhở dưới đường hầm. Quan Kiện nhẹ bước vào phòng làm việc của giáo sưNhiệm rồi khép ngay cửa lại.- Đêm nay cậu lại phải vất vả rồi ...

Tài liệu được xem nhiều: