Danh mục

Nơi hạnh phúc tìm đến

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 177.39 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Định mệnh? Nhân duyên? Họ va vào nhau, mọi kí ức ùa về… New York… tuyết không ngừng rơi… Tháng 2, nắng với tôi có màu nhớ, cứ mỗi khi tháng 2 về ngang khung cửa là tôi sẽ nhớ, nhớ rất nhiều. [img]img/b3364.img.jpg[/img] Mùa xôn xao Tuổi 18 đầy xôn xao.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nơi hạnh phúc tìm đến Nơi hạnh phúc tìm đếnĐịnh mệnh? Nhân duyên? Họ va vào nhau, mọi kí ức ùa về… NewYork… tuyết không ngừng rơi… Tháng 2, nắng với tôi có màu nhớ, cứmỗi khi tháng 2 về ngang khung cửa là tôi sẽ nhớ, nhớ rất nhiều.[img]img/b3364.img.jpg[/img]Mùa xôn xaoTuổi 18 đầy xôn xao. Kim khẽ khàng đặt lên cửa sổ chậu xương rồng,xương rồng mạnh mẽ, mạnh mẽ như chính Kim đã và đang như thế. Kimvẫn thường tự hỏi: Hạnh phúc có chia đều cho tất cả không? Khi chưalần nào trong cuộc sống mà Kim có thể cảm nhận đầy đủ một hạnh phúctrọn vẹn. Hay ông trời quả thật bất công? Hay ông trời yêu ghét chẳngcông bằng? Sự mạnh mẽ chính xác là được sinh ra từ những bi kịch, trảiqua thăng trầm con người mới biết mạnh mẽ… Những câu hỏi, nhữngsuy nghĩ, cứ ùa về trong đầu Kim…Tuổi 18 của Kim là những chuỗi ngày bốc đồng nối tiếp nhau, nhữngchuyến đi không ngừng nghỉ nối dài suốt 4 năm trời. Kim đi tìm cho bảnthân mình lý tưởng của tuổi trẻ hay tìm kiếm sự bận rộn để quên… Chạyhối hả để tìm quên…Những chuyến đi không phải là vô ích, dẫu rằng nó chưa hoàn thành thậttốt nhiệm vụ chủ yếu của nó, Kim vẫn có thể thu nhặt những điều rấtriêng khi đi qua mỗi nơi, mỗi vùng đất. Những chuyến đi đầy xôn xao…Nơi để dừng lại và ngẫm nghĩ cuối cùng vẫn là cái đô thị ồn ào và náonhiệt này, vẫn là nơi nhộn nhịp những xe cộ, nơi thường xuyên vang lênnhững bản nhạc điện tử rẻ tiền nhưng sôi động đến điên người này…Trở về thành phố, tìm lấy một quán café tĩnh lặng và thưởng thức nó,hẳn là điều đáng yêu nhất sau những chuyến đi. Có khi nào, trong nhữnggiây phút đó, ta vô tình gặp lại?Mở laptop, bật Yahoo, mong chờ cái điều mà cô vẫn làm suốt 4 nămqua.... Tháng 2 hẹn ước, người còn nhớ hay đã quên? Kim tự cười chínhmình, chắc anh đã quên cô rồi, quên cô nhanh chóng như cái cách màanh đã đến. Có bao giờ niềm tin trong cô lụi tắt? Chưa, chưa bao giờ,anh chưa bao giờ thất hứa. Tháng 2 của 4 năm về trước, anh nói anh sẽvề và Kim đã trải qua tháng 2 ấy với đầy đủ cung bậc cảm xúc, nhớmong, tức giận, thất vọng… Ngày cứ đong đưa mãi, dù đang ở đâu, điđâu, cứ mỗi ngày trong tháng 2 là cô lại lên Yahoo để chờ đợi, chờ đợimột người đã bặt tin cùng lời hứa quay về… Mỗi ngày ấy là một bứcmail không có hồi âm, nhưng Kim vẫn bướng bỉnh và kiên trì, bây giờcũng vậy, dù có là mong manh, Kim vẫn viết.“Anh,Tháng 2 lại đến rồi, em vẫn đang chờ anh…”Bấm nút send, Kim bất giác nhìn chậu hoa lan hoàng phi màu tím ngắt,tím như nỗi nhớ... Kim thả lòng vào khoảng không trước mặt, sau sựhăng hái của mỗi hành trình, càm xúc đau nhói lại ùa về… Cô đang tìmkiếm điều gì? Cuộc sống không có gì để quan tâm hay sao? Lại xôn xaonhững chuỗi câu hỏi bất tận… Kim không để ý đến bất cứ điều gì xungquanh, cô nhẹ nhàng để những kí ức cuốn trôi mình về với quá khứ…Những ngày bên anh, rồi ngày anh rời quê hương xứ sở đi theo ước mơvới lời hẹn sẽ quay về, tiếp theo là những ngày mong mỏi chờ đợi,không mail, không còn cuộc gọi nào, tất cả biến mất chỉ trong 1 ngày.Tại sao?… Đang miên man, bỗng nhiên, Kim bị chú ý bởi một cô gái, côgái ấy bước vào quán, vẻ mặt tinh khôi, chiếc đầm màu lông chuộtvintage thanh tao, chiếc clutch nhỏ xinh nằm gọn trong lòng bàn tay, côgái ấy sở hữu mọi thứ mà người khác mơ ước. Thấy Kim nhìn mình, côgái mạnh dạn bước tới.- Chào chị, em ngồi đây nhé!Kim mỉm cười thay cho sự đồng ý, nhìn cô gái như cái gì rất tươi mới,Kim cảm thấy có cảm tình với cô gái ngộ nghĩnh này.- Em thấy chị nhìn em…, quán cũng vắng quá, em ngồi trò chuyện vớichị một lúc nhé, em cũng có việc phải đi ngay.Cô gái liến thoắng không ngừng nghỉ, Kim lại mìm cười rồi đáp:- Không sao đâu, em cứ tự nhiên, chị tên Kim. Còn em?- Em tên Khánh An, rất vui được biết chị.- Em có việc đi ngang qua đây à?- Vâng, em vừa về nước chị à, hi hi, lâu lắm rồi mới gặp lại Sài Gòn, látnữa em phải tới buổi kí tặng sách.- Nữ văn sĩ sao?- Vâng, nhưng nữ văn sĩ nhỏ thôi - cô gái nheo mắt mỉm cười.***- Cuốn sách mới của em có tên là “Tôi tìm hạnh phúc”.- Một câu chuyện sao?- Vâng, một câu chuyện chị à, một chàng trai, một cô gái, cả 2 đang trênđường đi tìm điểm đên hạnh phúc của mình, họ vô tình va vào nhau vàtừ đó, nhân duyên của họ hình thành,… mà chị có tin rằng ai đó sẽ vavào chị và sẽ hình thành mối quan hệ mới không?- Cô gái nhướn ngườivề phía Kim thích thú.- Còn tuỳ vào nhân duyên của chị và người ấy em à.Tiếng còi xe vang lên giục giã, cô gái uống vội tách café, đứng dậy:- Em phải đi rồi, nói chuyện với chị rất thú vị, nhưng chị à, con người cóthể thay đổi duyên số đấy!Nháy mắt, cô gái bước đi. Kim lại mỉmcười, nụ cười tĩnh lặng thưởng trực suốt bao năm qua dù năm tháng đãlàm mòn phai đi sự yêu đời vốn có.Chậu lan tím in lại sắc trên nền trời xanh biếc, điểm đến hạnh phúc -Khánh An quả là một cô gái ngộ ngĩnh, trong veo và rất trẻ. Như bảnthân cô ngày xưa…Ở đâu đó cách xa chỉ vài cây số, cô gái nhỏ ngồi trên chiếc xe sangtrọng, mở iPad, check hộp mail của chàng người yêu, cô đư ...

Tài liệu được xem nhiều: