Đôi khi người ta phải chia tay nhau chỉ vì mong muốn những điều tốt đẹp cho nhau. Đó là những gì mà cô gái trong câu chuyện này đã làm… Anh Điện thoại trên bàn rung lên bần bật, tôi với tay lấy, bất ngờ khi đọc tin nhắn từ một người đã thuộc về quá khứ… Galaxy Tân Bình. Em đến, không khác lắm so với những gì tôi nhớ về em ngày trước, em mặc một bộ đồ khá đơn giản, jeans kinny, áo sơ mi trắng cách điệu, chiếc áo ấy khiến em trông rất hiền...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nơi những yêu thương trở vềNơi những yêu thương trở vềĐôi khi người ta phải chia tay nhau chỉ vì mong muốn những điều tốt đẹp chonhau.Đó là những gì mà cô gái trong câu chuyện này đã làm…AnhĐiện thoại trên bàn rung lên bần bật, tôi với tay lấy, bất ngờ khi đọc tin nhắn từmột người đã thuộc về quá khứ…Galaxy Tân Bình.Em đến, không khác lắm so với những gì tôi nhớ về em ngày trước, em mặc mộtbộ đồ khá đơn giản, jeans kinny, áo sơ mi trắng cách điệu, chiếc áo ấy khiến emtrông rất hiền mà cũng rất thời trang, em nhận ra tôi ngay khi tôi còn chưa biết nênbắt đầu câu chuyện với em như thế nào.Em ngồi xuống chiếc ghế mây ngoài sảnh lớn – cạnh tôi. Chúng tôi ngồi cạnh nhaunhư thế, nói vài chuyện vặt vãnh, lúc em ngước lên rủ tôi vào mua vé, tôi chắcmình đã thấy gì đấy, phải, một thứ gì đấy rất buồn trong đáy mắt em.Trong rạp chiếu phim, có lần tôi đưa mắt sang nhìn em. Em đang khóc, đôi tay nhỏrun rẩy đè lên má như muốn áp tiếng sụt sịt. Trong một thoáng, tôi đã ngỡ ngàng.Trên sân khấu, những thước phim về chuyện tình buồn của một đôi trai gái khôngthể đến với nhau cứ nhòe dần…Phim kết thúc, tôi có ý đưa em về nhưng em từ chối, vẫy tay chào tôi rồi bước lênxe buýt. Trời mưa, tôi chỉ kịp đưa em áo khoác để em đỡ lạnh đường về.Hôm qua em ghé sang nhà trả tôi chiếc áo khoác và cảm ơn tôi bằng một giỏ bánhflan. Phút chốc tôi nhớ lại 4 năm về trước…Tháng 11 – 4 năm trướcSau khi đắc cử tân liên đội trưởng, chúng tôi quen nhau, em là liên đội phó chuyênmôn. Có lần ngồi cạnh sau giờ học, em bảo do chỉ thua tôi một phiếu bầu cho chứcliên đội trưởng nên quyết định quen tôi để trả thù, tôi nghe em nói thế chỉ phì cườitrước tính tình trẻ con của em…Hai chúng tôi đều là đầu tàu của Đội nên công việc luôn phải được đảm bảo giữ ởngưỡng tốt nhất, học hành ổn, cả hai luôn có mặt trong bảng xếp hạng danh dự củatrường, mọi thứ đều ổn, và chúng tôi rất hạnh phúc vì được làm việc cùng nhau.Đó thật sự là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của tôi.Rồi đột ngột em nói chia tay, đó là một ngày mưa dai dẳng, cho đến giờ tôi vẫnkhông thể hiểu tại sao, cũng không hỏi lí do, vì em chỉ thốt ra hai từ ấy rồi quaymặt đi.Khi tôi nhìn thấy những hũ bánh flan nho nhỏ mà ngày trước em hay làm và mangđến cho tôi những lúc quên bữa vì công việc, những kỉ niệm xưa ồ ạt quay về.Nhưng vết thương trong tôi vẫn còn, tôi không nghĩ mình đủ cam đảm để yêuthương lần nữa…EmLúc thấy anh nhìn những hũ bánh flan xếp đầy trong giỏ, tôi đã biết chắc anh đangnghĩ về chúng tôi của bốn năm về trước.Ngày ấy, chúng tôi đã có khoảng thời gian thật hạnh phúc. Nhưng sau một buổidiễn ở nhà hát quân khu 7, thầy đã hẹn tôi ở lại và nói về chuyện của tôi và anh.Thầy bảo dạo gần đây học lực của cả hai chúng tôi đều giảm và công việc có phầnlơ là. Đúng là gần đây, chúng tôi nghĩ đến nhau nhiều đến mức không thể tập trungvào việc học cùng công tác Đội. Mà đó là năm anh cần tốt nghiệp. Sau buổi nóichuyện gần một tiếng ấy, tôi biết mình phải làm gì…Lên cấp ba, chúng tôi không còn học chung nữa. Anh quen cô bạn chung lớp cũcủa tôi, tôi vẫn biết nhưng luôn chờ đợi anh… dù không biết đích đến có thể là gì.Giờ chúng tôi đã ra trường, tốt nghiệp, anh đã chia tay cô bạn kia được gần hainăm, và tôi nghĩ đây chính là thời điểm thích hợp cho một kế hoạch.Nghi là bạn thân tôi, cũng là bạn học chung với anh suốt thời phổ thông, vì vậymặc nhiên mọi kế hoạch tình cảm của tôi đều buộc phải thông qua Nghi – chuyêngia tư vấn tình cảm theo cách cô nàng tự nhận.Chiều nay, 17giờ tôi có một cái hẹn với Nghi, và nó cũng hứa hẹn có một bất ngờlớn dành cho tôi.Cetana coffee 16giờ 30Thường thì tôi không đến sớm như thế này bao giờ, nhưng vì Nghi hứa sẽ mangbất ngờ lớn cho tôi, nên tôi cũng định làm nó bất ngờ bằng cách đến sớm hơn vàngồi nhâm nhi ca cao sữa bạc hà đợi nó.Tôi gửi xe, rồi hăm hở bước đến chỗ ngồi quen thuộc của hai đứa, nhưng trong mộtphút, tôi thấy mình đã đứng sững lại. Nghi ngồi quay lưng về phía tôi nên chắc nókhông biết tôi đã đến tự bao giờ, có lẽ bất ngờ mà nó định mang đến cho tôi chínhlà đây, anh ngồi kế bên nó, và hai người đang nói chuyện rất vui vẻ. Trong phútchốc, tôi thấy mình thành người thừa trong câu chuyện mà tôi nghĩ mình là nhânvật chính.Tôi đi xuống, lấy xe, và chạy về…Suốt một tuần sau đó tôi không liên lạc gì với Nghi cả, dù nó cố gắng nhắn tin, gọiđiện thoại…Sáng thứ bảy, khi tôi còn đang cuộn tròn trong chăn thì đã nghe tiếng nó nheo nhéobên tai.- Bị gì vậy, sao hôm bữa hẹn tao mà không đến làm tao đợi dài cả cổ, bệnh à? – Nóvừa nói vừa tiến lại giường.- Tao không sao, về đi. Mày với anh hạnh phúc là tao vui rồi.Nghi đơ ra mất 3 giây, giây thứ 4, nó bật cười:- Thật ra tao đã định nói chuyện với hắn đến 5 giờ rồi nhường lại cho mày, ai dèđâu mày đến sớm… Tao biết chắc mày vẫn giấu hắn buổi nói chuyện với thầy?Thế ra hôm nọ nó gặp anh để nói về chuyện này ...