Thông tin tài liệu:
Ngày trước, có một người rất thích uống rượu, có rượu là uống không biết chán, cho nên sinh ra nghiện nặng. Một lần, anh ta đến kinh thành làm ăn, tình cờ gặp người quen. Oái oăm là người quen này rất keo kiệt. Sau khi gặp người quen, anh nghiện rượu nêu ý kiến : - Lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau, hiện giờ tôi đang thèm chén rượu. Chúng ta về nhà anh chơi, có chén rượu cho tôi giải sầu thì hay quá....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nói sao cũng đượcNói sao cũng đượcNgày trước, có một người rất thích uống rượu, có rượu là uống không biết chán,cho nên sinh ra nghiện nặng. Một lần, anh ta đến kinh thành làm ăn, tình cờ gặpngười quen. Oái oăm là người quen này rất keo kiệt.Sau khi gặp người quen, anh nghiện rượu nêu ý kiến :- Lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau, hiện giờ tôi đang thèm chén rượu. Chúng tavề nhà anh chơi, có chén rượu cho tôi giải sầu thì hay quá.Người quen nói :- Nhà tôi ở cách đây xa lắm, chẳng nỡ để anh vất vả vậy.Anh nghiện nói :- Không sao, xa lắm cũng chỉ hai ba mươi lý chứ mấy.Người quen nói :- Nhà tôi chật chội không dám mời anh.Anh nghiện rượu nói :- Chẳng hề gì, chỉ cần rộng bằng cánh cửa mở là được.Người quen nói :- Tôi không chuẩn bị cốc chén uống rượu, nên không uống được.Anh nghiện rượu nói ngay :- Xem anh nói đến mức nào nào, bao năm chúng ta là tri kỷ, không có chén cũngchẳng sao, bê cả lọ tu cũng được. Sĩ diệnMột anh đồ kiết đi tìm nơi dạy học. Ðường xa, người mệt, còn trong túi vài đồng,thầy vào quán ăn vài củ khoai cho đỡ đói. Thầy vừa ăn vừa uống nước ra vẻ ungdung lắm. Ăn hết củ thứ nhất, rồi củ thứ hai, thầy muốn chén củ nữa nhưng lại sợhết mất tiền. Cái miệng vẫn thòm thèm. Nhân lúc cô hàng vào bếp, thầy vội vơnắm khoai vắt lại bỏ vào mồm. Không ngờ, cô hàng quay ra, nhìn thấy. Thầy cố ravẻ thản nhiên bảo:- Ta ăn thêm vắt xôi đậu.Cô hàng thừa hiểu, nhưng tảng lờ như không biết gì, bảo thầy:- Vậy xin thầy giả tiền cả vắt xôi đậu.Thầy bấm bụng đưa nốt đồng cuối cùng.ư