Thông tin tài liệu:
Tăng huyết áp, đau bao tử, căng cứng cơ, rối loạn chuyển hóa, suy giảm hệ miễn dịch… là những tác hại mà nóng giận có thể gây ra cho con người. Ngoài ra, những người mang mệnh hỏa còn phải đối diện với nguy cơ già trước tuổi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nóng giận hại người!
Nóng giận hại người!
Tăng huyết áp, đau bao tử,
căng cứng cơ, rối loạn
chuyển hóa, suy giảm hệ
miễn dịch… là những tác hại
mà nóng giận có thể gây ra
cho con người. Ngoài ra,
những người mang mệnh hỏa
còn phải đối diện với nguy cơ già trước tuổi.
Ai cũng có lúc nóng giận, nhất là khi trong cuộc sống có
quá nhiều mồi lửa “kích nổ” cơn tam bành của chúng ta.
Không khó tìm thấy trong dòng xe kẹt như nêm mỗi
chiều tan sở những khuôn mặt “hầm hầm”, dù trong số
đó không ít người trời sinh lành như đất. Về mặt sinh
học, sự tức giận được “hormone hóa” qua việc tiết ra
một lượng lớn cortisol, adrenalin…v ào máu. Chính
những hormone này tạo nên giao diện “đỏ mặt tía tai”
thường thấy.
Tức giận và stress luôn “chung tay đấu cật” với nhau.
Chừng mực thì stress và nóng giận có cái lợi là tổng động
viên được toàn bộ “phòng ban” của cơ thể: Thần kinh,
tuần hoàn, cơ bắp, năng lượng và kể cả “anh nuôi” tiêu
hóa.
Nhưng cũng như mọi sự quá đà, lợi có thể thành hại.
Buộc cơ thể thường xuyên ở trong tư thế “lưỡi lê tuốt
trần” rất dễ gây mệt mỏi, quá tải dẫn đến kiệt quệ. Có
thể dễ dàng kể ra hàng loạt những bất lợi trông thấy
ngay từ sự nóng giận: “Giận hoá mất khôn”, “giận nghẹn
họng”, “giận ăn không vô”.
Không khó để một người “sửng cồ” nhận ra mình đang
thở hồng hộc, trống ngực đập thình thịch, kéo theo tăng
huyết áp (có khi đụng trần cỡ 130/90 mmHg như chơi),
tăng lưu lượng máu (nhất là dồn lên não), căng cứng cơ,
thậm chí co thắt bao tử hay “bộ đồ lòng”.
Với tư thế “bùng nổ” như vậy rõ là cần đặt một chữ “lo”
to đùng cho những bệnh nhân vốn sẵn có những bệnh:
Tim mạch, cao huyết áp, mạch vành (nhồi máu cơ tim), dị
dạng hay thuyên tắc mạch máu não (đột quỵ), kể cả viêm
loét dạ dày, hen phế quản, bệnh phổi tắc nghẽn mãn tính.
Trong lĩnh vực làm đẹp, sự nóng giận cũng làm xấu đến
cả những sợi collagen, thủ phạm gây nhăn nhúm và xuất
hiện những vết chân chim sớm hơn “quy hoạch” tuổi tác
của các bà, các cô.
Sự tích góp của các hormone trên theo thời gian (giống
như vết bồ hóng) còn được cho là thủ phạm gây ra không
ít hậu quả theo hướng “đốt dần miếng da lừa” như suy
giảm hệ thống miễn dịch, rối loạn chuyển hoá, đe doạ
“an ninh” chăn gối và thậm chí có nhiều bằng chứng cho
thấy nóng giận liên quan đến bệnh tiểu đường (tiểu
đường “tuýp 3”), ung thư.
Có nhiều dấu vết cho thấy có sự hiện diện của gen
“Trương Phi”, tức là có một số người sinh ra vốn đã
mang gien “sừng sộ”. Tuy vậy như đã nói không phải đợi
đến AND ra tay thì hàng ngày chúng ta ai cũng phải chịu
đựng không ít những cơn tức giận của mình và người
xung quanh. Nhóm nghiên cứ thuộc đại học Pittburgh
(Anh) khi tìm hiểu 531 người đàn ông da trắng khoẻ
mạnh đã thấy rằng ai mang gen MAOA sẽ chỉ bộc lộ bản
lĩnh hung hăng cáu giận khi bản thân vốn là người có tính
thù địch hoặc ít học. Nghiên cứu cũng cho biết, trình độ
học vấn không liên quan đến hành vi.
Tức giận một cách thái quá và thiếu kiểm soát rõ ràng
chẳng mang lợi ích gì cho sức khoẻ. Kiềm chế những
cơn tức giận – nói thì dễ nhưng làm mới khó! Ai cũng
nghĩ như thế, nhưng nếu chịu khó tự kiểm lại những cơn
gây gổ, là sẽ nhận ra trong số đó có không ít cơn “thịnh
nộ” hoàn toàn có thể “kìm cương” được. Nếu không vì
môi trường sống “vui là chính” thì cũng vì sự an toàn của
sức khoẻ chúng ta, hãy cười nhiều hơn nhăn nhó, “chín
bỏ làm mười” nhiều hơn “ăn thua đủ”!.