Danh mục

Nửa Đêm

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 111.75 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi hắn lần mò về đến quán trọ, mọi người đều đã đi ngủ. Gã chủ quán vừa khép cửa vừa làu bàu chuyện hắn về quá trễ rồi nặng nề đổ phịch người xuống tấm phản tiếp tục ngủ. Hắn đứng nhìn thân hình to béo của gã chủ quán, thoáng một chút áy náy. Cảm giác ấy nhanh chóng chuyển thành bực bội. Mẹ khỉ! Đứa khốn kiếp nào cũng có thể khinh thường hắn, ngay cả gã chủ quán béo ú đúng ra phải chiều khách như thượng đế cũng đối xử cộc cằn với hắn. Mà...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nửa Đêmvietmessenger.com Quân Thiên Kim Nửa ĐêmKhi hắn lần mò về đến quán trọ, mọi người đều đã đi ngủ. Gã chủ quán vừa khép cửa vừalàu bàu chuyện hắn về quá trễ rồi nặng nề đổ phịch người xuống tấm phản tiếp tục ngủ. Hắnđứng nhìn thân hình to béo của gã chủ quán, thoáng một chút áy náy. Cảm giác ấy nhanhchóng chuyển thành bực bội. Mẹ khỉ! Đứa khốn kiếp nào cũng có thể khinh thường hắn,ngay cả gã chủ quán béo ú đúng ra phải chiều khách như thượng đế cũng đối xử cộc cằnvới hắn. Mà thật ra gã có bao giờ xem khách của gã là thượng đế. Những kẻ khố rách áoôm kiếm ăn từng ngày không có quyền làm thượng đế, chỉ có một thứ không phân biệt giàunghèo luôn khiến cho người ta trở thành con trời, cái thứ đó ngày nào hắn cũng muốn:rượu.Hắn bước vào phía trong. Hơi nóng hầm hập đẫm mùi mồ hôi nồng nặc. Những chiếc phảnchật kín người. Hắn nghệt ra nhìn những thân hình co quắp. Những kiểu nằm vật vã, khổ sở.Không biết khi hắn ngủ nhìn có thảm hại như thế không? Một ngày lao động quần quật, tốivề đến quán trọ nuốt xong phần cơm là lăn ra phản. Đến cả cách ngủ cũng chẳng ra conngười. Hắn cau mày chạnh lòng. Rồi lạt chợt cạu cọ. Ở đâu ra mà lắm thế này? Hôm quamới nghe tin có nhiều chỗ đang cần người hôm nay đã ùn ùn kéo tới. Nhiều đêm lạnh cóngngười, hắn xuýt xoa thầm nghĩ giá như có thêm vài ba mạng đến ngủ cho có hơi ấm thìchẳng thấy ma nào, bữa nay nóng nực lại chen chúc nhau. Hắn nhận ra tiếng ngáy kẽo cợtcủa thằng Phu giữa mớ âm thanh mệt nhọc. Tiếng ngáy ồm ồm của tay Thoạt bu gà. Taynày chỉ toàn văng tục chửi đổng. Giọng rên rỉ của lão Khá trong góc tối. Còn những thằngnày là đám nào mà ngủ hỗn như gấu, gác tay xoạc cẳng choán cả chỗ. Hắn chen vào giữahai gã còm nhưng bị tống cho một đạp văng xuống đất. Hắn lè nhè chửi, toan chen đi vàochỗ khác lại bị thêm một nhát đạp quay lơ. Đếch cần! Hắn điên tiết lên. Chúng mày đối xửvới ông như thế à? Con người là phải có nhà cửa tươm tất, vợ con đàng hoàng, có ruộngvườn cơ ngơi, có tiền trong túi và chẳng bao giờ phải lo lắng ngày mai sẽ làm gì để sống.Con người có thể ăn uống những cái mình thèm thuồng, đi đâu cũng được người ta chàođón vui vẻ, bước ra đường không bao giờ phải lo lắng, mà nhất là không phải tranh giànhchỗ ngủ ở một nơi chẳng ra gì như thế này. Càu nhàu mệt, hắn tựa lưng vào tường, phanháo ra mà thở.Hơi rượu nhạt dần. Cảm giác nhạt thếch ở lưỡi, hắn mò túi. Thuốc đã hết nhẵn. Cuộc đờicủa hắn cũng rỗng tuếch, chán phèo. Hắn nhớ tói căn nhà xiêu vẹo đã lâu lắm không vềxem, chắc là mục nát cả rồi. Còn gì nữa đâu mà về. Làm thuê làm mướn như hắn cần gìnhà cửa, nay đây mai đó, khi nào già yếu hay bệnh tật... Hắn rùng mình. Đã thế phải có thậtnhiều tiền. Hắn mím môi nghĩ ngợi mông lung. °°°Hắn đã ngủ rồi, cứ đổ thẳng xuống nền nhà mà ngủ, có muốn thức, có muốn suy nghĩ mấycũng không chống lại được cái rệu rão nặng nề đè lên người. Gian bên, tiếng gã chủ quán lalối, tiếng đàn bà nheo nhéo chen lẫn tiếng con nít khóc ngoặt ngoẹo. Mọi người vẫn ngủsay.Khi hắn lờ mờ tỉnh, thấy người đang run lên yếu ớt. Không khí ngột ngạt và hơi lạnh dướiđất thúc thẳng lên lưng hắn, chạy vào từng gân cốt, thớ thịt. Hắn rùng mình. Quái lạ, sao taycủa hắn ấm thế? Hắn hơi đụng đậy ngón tay, mơ hồ ra một điều gì đó mềm mại. Hắn quơtay nhẹ, bừng tỉnh. Thì ra hắn đã lăn xuống đất bên cạnh tấm gỗ ngăn giữa gian đàn ông vớigian của đám đàn bà, một tay của hắn lọt qua khe hở sang gian bên kia. Cái ấm nóng mềmmại mà tay hắn chạm phải là cơ thể của một người cũng đang nằm ngủ dưới đất. Thằngđàn ông trong hắn bốc lên đè bẹp cơn ngái ngủ. Hắn lần từng chút một. Nín thở. Tay hắnchạm vào tay người đàn bà. Bàn tay thô ráp. Người đàn bà nằm quay mặt vào vách. Hắnrộn rạo, đưa tay xa dần. Lâu lắm rồi, hắn không được chạm tay vào thân thể đàn bà. Cũngđã lâu rồi hắn không còn muốn gần gũi một người khác phái. Trong khi làm việc, nhữngngười khác thường hay buông giọng cợt nhả, thèm thuồng nếu có một người phụ nữ bắtmắt nào đi ngang, nhưng cái cảm giác ấy không hiện diện trong hắn. Lúc nào cũng mệt nhọc,nên điều hắn muốn là được ăn no, được nghỉ ngơi, được sung sướng. Cái mà hắn thèmkhát là tiền, thật nhiều tiền, hắn sẽ được người ta nể nang, khúm núm...Tay hắn chạm vào khoảng da thịt mềm và ấm. Dục vọng trong người hắn bừng lên. Kẻ nằmbên kia vẫn ngủ say như chết. Hắn đưa tay xuống thấp hơn, giật thột mình. Một cái đầu trọcnhỏ xíu, nhớp mồ hôi. Đứa bé vục đầu vào ngực mẹ. Hắn rút tay về, chạm vào bàn tay ấymột lần nữa. Hắn đặt bàn tay to bè của mình lên. Lần này, hắn nhận ra từng đốt xương hằnlên. Bàn tay sao mà gầy guộc quá! Cánh tay hắn tê cứng lại. Đầu hắn quaycuồng...i...i...u...u... lồng ngực nhói lên đau đớn. Người hắn mềm nhũn. Hắn nuốt nước bọtnghẹn đắng ở cổ. °°°Những người trong quán trọ đã thức dậy. Người rửa ráy, người kéo thuốc, kẻ n ...

Tài liệu được xem nhiều: