Dậy đi em. Bố mẹ anh về rồi." Tôi lay nàng dậy, cố giữ để nàng không giật mình mà ngã nhào từ trên bàn xuống. Ngó ra ngoài cửa sổ khép hờ, tôi thấy chị gái và cháu trai của tôi đang mặc áo mưa đứng trước cổng. "Chết rồi. Làm sao bây giờ?" Nàng hoảng hốt thực sự, nhưng tôi cũng đang bối rối không kém. *** Tôi có một cô bạn gái dễ thương, hâm mộ cuồng nhiệt Britney Spears, thích ở trong bếp hơn đi shopping. Nàng từng xuất hiện trên chương trình Vào bếp cùng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nước mắt của nàng, cơn mưa của tôi Nước mắt của nàng, cơn mưa của tôiDậy đi em. Bố mẹ anh về rồi.Tôi lay nàng dậy, cố giữ để nàng không giật mình mà ngã nhào từ trên bànxuống. Ngó ra ngoài cửa sổ khép hờ, tôi thấy chị gái và cháu trai của tôi đangmặc áo mưa đứng trước cổng.Chết rồi. Làm sao bây giờ? Nàng hoảng hốt thực sự, nhưng tôi cũng đangbối rối không kém.***Tôi có một cô bạn gái dễ thương, hâm mộ cuồng nhiệt Britney Spears, thích ởtrong bếp hơn đi shopping. Nàng từng xuất hiện trên chương trình Vào bếp cùngbạn, làm cộng tác viên cho một tờ báo về ẩm thực. Ngoài ra, nàng còn sở hữu mộtblog khá nổi tiếng về nấu nướng, dù rằng người ta vào đó để ngắm ảnh nàng nhiềuhơn là nghiên cứu các món ăn.Em rất ghét những quảng cáo gia vị trên TV. Tất cả đều là lừa đảo, làm mất đinhững giá trị đích thực của nghệ thuật nấu ăn. Nàng phàn nàn với tôi.Vậy hả? Tôi cố tỏ vẻ quan tâm, kỳ thực chỉ một lòng hướng đến đĩa cơm rangthập cẩm nóng hôi hổi sắp được bày ra.Hầu hết chúng đều khẳng định rằng sẽ làm món ăn ngon hơn. Thật ra điều quantrọng nhất là kinh nghiệm của đầu bếp. Nàng vừa nói vừa thoăn thoắt đảo cơmrang trong chiếc chảo to, uyển chuyển như đang múa.Nghe có vẻ cao siêu quá. Tôi gõ đũa muỗng vào bát kêu leng keng nghe thật vuitai.Chẳng cao siêu chút nào. Có những điều tưởng rất phức tạp mà hóa ra cực đơngiản, cái chính là anh có chịu để ý không. Rất nhiều người luộc rau muống xanh lèxanh lét, thực ra là do nước còn chưa sôi sùng sục họ đã cho rau vào rồi. Hay nhưmón cá rán, không phải ai cũng có thể làm cho cá không dính chảo, bí quyết ở đâylà trước khi lật mặt, hãy bật lửa to hết cỡ và lớp da phía dưới sẽ khô mỡ, đảm bảokhông dính chút nào luôn. Những điều đó hoàn toàn là kinh nghiệm cá nhân.Nàng nói rất tự hào như đang truyền đạo cho tín đồ Ẩm thực giáo.Lúc này đĩa cơm rang thập cẩm với lạp sườn, chả cốm và trứng thơm nức đã yênvị trước mặt tôi.Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm của nàng, chỉ thắc mắc giữa nấu ăn vàBritney Spears có liên quan gì đến nhau? Nhưng tôi quyết định không hỏi vì bụngđang sôi ầm ầm lên rồi.***Ngoài việc nấu nướng, ăn và rửa bát, chúng tôi còn làm tình với nhau, khi thì ởnhà nàng, khi thì ở nhà tôi, những lúc mẹ đi vắng, bố theo mẹ đi chơi.Cảm giác giật mình thon thót mỗi khi nghe tiếng cạch cửa từ lâu đã trở thành mộtphản xạ tự nhiên của chúng tôi. Tuy nhiên, lúc nào cũng trong tình trạng phải cảnhgiác khiến tôi không thoải mái. Nhưng tôi không bao giờ đề cập đến nhà nghỉ,chắc chắn nàng sẽ cho tôi một cái tát đau điếng, vì ở đó... không có bếp mà.Thế rồi một ngày đẹp trời cuối tháng mưa ngâu, vấn đề khó nói của tôi bỗng dưngđược giải tỏa. Trong một ngày đó, số phận đã sắp đặt để cả bố mẹ tôi lẫn bố mẹnàng cùng đi xa nhà. Chị gái tôi đã đi lấy chồng từ lâu. Nàng là con một. Cuốicùng chẳng còn gì có thể ngăn cản chúng tôi có một ngày trọn vẹn bên nhau màkhông phải lo bị phá đám giữa chừng.Nàng đến nhà tôi lúc sáu giờ tối với một đống đồ ăn mua từ siêu thị. Chúng tôicùng nhau nấu nướng, cùng thường thức món thịt bò xào súp lơ xanh như tảo biển,cùng húp ngon lành những bát canh khoai sọ rau muống chua chua ngọt ngọt vàgắp cho nhau những miếng thịt ba chỉ rán cháy cạnh vàng ươm. Sau đó, chúng tôixem phim của Châu Tinh Trì cả buổi tối.Đến khi đồng hồ điểm đúng mười một giờ đêm, tôi tắt hết ánh sáng, chỉ để lạichiếc đèn ngủ màu xanh lá cây mờ ảo lung linh như con đom đóm giữa bầu trời.Tôi kéo nàng nằm xuống đệm, chúng tôi cởi quần áo cho nhau thật chậm rãi, khámphá cơ thể của nhau bằng tất cả các giác quan có thể cảm nhận được, rồi cùng vàobên trong của nhau, thật sâu, thật mãnh liệt, đến mức chẳng còn giữ lại bất cứ điềugì cho bản thân mình nữa.***Tôi thấy mình đang trôi trên một biển nước, cơ thể trần truồng, chân tay thả lỏng,mặt hướng thẳng lên bầu trời cao chót vót, nơi mặt trăng và các vì tinh tú khác đềuto gấp mười lần bình thường. Tôi nhỏm dậy để xem mình có ở gần đất liền không,nhưng bốn phía đều là nước. Một nửa cơ thể tôi chìm dưới nước theo phương cắtngang, nước mát lạnh, không một gợn sóng, chỉ có các loại cây nhỏ và rong biểnthi thoảng chạm vào người tôi.Tôi không nhớ vì sao mình lại ở đây. Tôi đang cùng với bạn gái trong căn phòngchưa đến mười mét vuông. Hàng xóm xung quanh đã tắt đèn đi ngủ từ lâu, bầu trờikhông một vì sao, không gian yên tĩnh tuyệt đối, chỉ nghe thấy tiếng chiếc quạttreo tường kêu cọt kẹt mỗi khi quay tuốc-năng, tiếng thở hổn hển của tôi, tiếng rênkhe khẽ của nàng và tiếng da thịt cọ vào nhau.Tôi nhớ là mình chưa từng trải qua cảm giác thỏa mãn đến thế. Chúng tôi cứ quấnlấy nhau, hết lần này đến lần khác, gần như đã nhập làm một. Không. Nói chínhxác là chúng tôi đã tan vào nhau, như hai luồng nước cùng chảy vào một biển, vavào nhau, vỡ tan thành từng nghìn mảnh bọt, rồi hòa làm một.Thế rồi trong chớp mắt, tôi bập bềnh trên mặt nước như một khúc gỗ, phần còn sótlại của con tàu đắm. Cảm giác trống rỗn ...