Danh mục

Ôn thi đại học môn văn –bài văn đạt giải nhất kì thi học sinh giỏi quốc gia năm 2001

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 145.71 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 8,000 VND Tải xuống file đầy đủ (17 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

"Rừng xà nu" của Nguyễn Trung Thành, "Những đứa con trong gia đình" của Nguyễn Thi và "Mảnh trăng cuối rừng" của Nguyễn Minh Châu là những truyện ngắn hay, khám phá, ca ngợi vẻ đẹp của con người Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước Anh, chị hãy so sánh để làm rõ những phám phá, sáng tạo riêng của mỗi tác phẩm trong sự thể hiện chủ đề chung của nó.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ôn thi đại học môn văn –bài văn đạt giải nhất kì thi học sinh giỏi quốc gia năm 2001Ôn thi đại học môn văn –phần 21Bài văn đạt giải nhất kỳ thi HSG Quốcgia năm 2001, bảng B: Vẻ đẹp con ngườiViệt Nam trong kháng chiến chống MỹBài 5: Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành, Những đứa controng gia đình của Nguyễn Thi và Mảnh trăng cuối rừng củaNguyễn Minh Châu là những truyện ngắn hay, khám phá, ca ngợivẻ đẹp của con người Việt Nam trong cuộc kháng chiến chốngMỹ cứu nướcAnh, chị hãy so sánh để làm rõ những phám phá, sáng tạo riêngcủa mỗi tác phẩm trong sự thể hiện chủ đề chung của nó.(Đề thi học sinh giỏi quốc gia năm 2001, bảng B)BÀI LÀM Yêu biết mấy những con người đi tới Hai cánh tay như hai cánh bay lên Ngực dám đó những phong ba dữ dội Chân đạp bùn không sợ các loại sên!Hình ảnh những con người Việt Nam ấy đã đi vào thơ ca như mộtniềm thơ lớn và trở thành phần hồn của mỗi người con đất Việt.Yêu biết mấy hình ảnh người dân quê tôi: cần cù trong lao động,anh hùng trong chiến đấu. Văn thơ thời kỳ kháng chiến chống Mĩđã dựng lại cả một thời kỳ máu lửa, đi sâu tìm tòi khám phá, ngợica vẻ đẹp của con người. Tôi nhớ mãi mãi một Tnú, cụ Mết trongRừng xà nu của Nguyễn Trung Thànn; chị Chiến, anh bộ đội tênViệt trong Những đứa con trong gia đình của Nguyễn Thi; và côNguyệt - người con gái trẻ tuổi dũng cảm trong Mảnh trăng cuốirừng của Nguyễn Minh Châu. Họ là hiện thân của vẻ đẹp conngười Việt Nam, của sức sống dân tộc. Năm tháng trôi đi và lịchsử đã bước sang trang mới nhưng những con người ấy vẫn sángngời lên nhắc nhở ta về một quãng đường đầy gian khổ, đauthương, lại rất đỗi anh hùng mà đất nước mình đã đi qua. Để rồimỗi lần đọc lại tôi không khỏi ngỡ ngàng vì người dân mình đẹpquá, dũng cảm; và lòng tôi được như sống lại những ngày cònchiến tranh bom đạn ấy.Đọc Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành, Những đứa controng gia đình của Nguyễn Thi, Mảnh trăng cuối rừng củaNguyễn Minh Châu, hiện lên một tập thể anh hùng nhiều thế hệđang ngày đêm chiến đấu với kẻ thù để giữ từng tấc đất, ngôinhà cho quê hương, đất nước. Viết về đề tài chiến tranh, cả banhà văn đề không đi sâu vào miêu tả những đau thương mất mátcủa dân mình, hay tội ác tày trời của giặc mỹ mà đi vào khámphá, ca ngợi vẻ đẹp của con người Việt Nam trong chiến tranh.Tôi còn nhớ câu nói của một nhà văn nổi tiếng: Con người, tất cảở con người. Có thể huỷ diệt được sự sống của con người nhưngkhông thể chiến thắng được nó. Nguyễn Trung Thành, NguyễnThi, Nguyễn Minh Châu viết về con người phải chăng cũng cómột lòng tin như thế? Hình ảnh của Tnú, cụ Mết, Việt, chị Chiến,Nguyệt và còn biết bao con người nữa hiện ra trong cảnh sốngchết từng giây, mưa bom bão đạn mà vẫn hiên ngang, sáng lênmốt vẻ đẹp phẩm chất lại thường. Họ là kết tinh của vẻ đẹp dântộc, sức sống dân tộc. Những con người yêu nước thiết tha,chiến đấu quả cảm, quên mình vì tổ quốc ấy lại rất đỗi giản dị,sáng trong, gắn bó với từng làng, bản, thôn xóm. Bên cạnh phẩmchất anh hùng, Nguyệt trong Mảnh trăng cuối rừng còn sáng lênmột tình yêu thuỷ chung, son sắc, đầy màu sắc lãng mạn. Các tácphẩm thời kỳ này đề đi vào khắc họa phẩm chất đẹp đẽ của conngười với giọng điệu ca ngợi, hào hùng, vang vọng không khí sửthì hoành cháng. Ba tác phẩm đã dựng lên một tập thể anh hùng,nhiều thế hệ giữ hoàn cảnh chiến tranh khốc liệt, trong đó mỗimột nhân vật đều có một vẻ đẹp riêng, một tâm hồn, một cái tôiriêng hoà chung với cái ta rộng lớn ấy. Rừng xà nu củaNguyễn Trung Thành là một truyện ngắn xúc động, hào hùng vềcuộc chiến tranh anh dũng của dân tộc Xô Man. Nhà văn đã đisâu khám phá vẻ đẹp của những người con Tây Nguyên, nhữngcon người cả đời gắn bó với cây xà nu như gắn bó với Đảng, vớicách mạng. Con người hiện lên trong trang văn của NguyễnTrung Thành là một tập thể anh hùng nhiều thế hệ. Trang sử hàohùng cuả Tây Nguyên không phải chỉ một người viết mà là sự nốitiếp, kế tục từ đời nay sang đời khác, từ thế hệ này sang thế hệkhác. Họ đã cùng nhau dựng xây làng bản, dựng xây làng bảncủa một thời đất nước dựng lên. Nguyễn Trung Thành đã tìm đếnmiền đất núi rừng đầy đau thương, nhà văn đẫ lắng nghe họ sốngđể lắng nghe họ sống để ghi lại cái nhịp sống hào hùng, ghị lại vẻđẹp tâm hồn, bản chất anh hùng của những con người giản dị,mộc mạc mà thiêng liêng cao quý. Nguyễn Trung Thành như đãtrở thành người con của Tây Nguyên, của dân làng Xô Man. Khiviết Rừng xà nu tựa hồ ông ngợi ca, tự hào về làng mình, vềquê hương của mình.Nói đến phong trào đấu tranh của dân làng Xô Man, ta khôngquên hình ảnh anh Quyết. Anh là cán bộ của Đảng, là người đãnhen nhóm phong trào cách mạng cho cộng đồng dân làng XôMan. Tnú còn nhớ như in lời của anh: Sau này nếu Mĩ - Diệmgiết anh, Tnú phải làm cán bộ thay anh. Anh chính là ngọn lửađấu tranh nóng bỏng lòng căm thù. Anh là người đã truyền sứcmạnh, niềm tin cho Tnú, cho Mai..., Anh là một người chiến sĩdũng cảm, anh hùng.Nếu anh Quyết là hiện thân của lớp trẻ, của Đảng thì hình ảnhcủa cụ Mết lại sáng lên trong truyện ngắn như một trụ cột của dânlàng Xô Man. Chẳng những vậy mà sau này, Nguyễn TrungThành đã ghi lại trong hồ ký, đại ý: Ông là cội nguồn, là TâyNguyên của thời đất nước đứng lên còn trường tồn đến hôm nay.Ông như lịch sử trùm nhưng không che lấp đi sự nối tiếp mãnhliệt, ngày càng mãnh liệt hơn, sành sỏi và tự giác hơn. Một lời nóicủa cụ Mết như lời nói của sông núi, là lời nói của cả dân tộc.Ông cụ là cội nguồn của dân làng Xô Man, là người đã lãnh đạodân làng đánh giặc: Chúng nó đã cầm súng, mình phải cầmgiáo. Cụ hiện thân cho truyền thống, nét đẹp từ ngàn xưa củadân làng. Cụ rất ít khen tốt giỏi mà chỉ nói được, cụ truyền lạisức mạnh, răn dạy con cháu: Nhớ lấy, ghi lấy. Sau này tau chếtrồi, bây còn sống phải nhớ nói lại cho con cháu. Hình ảnh cụ Mếtlà hình của một già làng suốt ...

Tài liệu được xem nhiều: