...Giữa trưa hè oi ả tôi mới tìm thấy nhà của ông ta. Đứng trước cổng nhà của ông ấy, định bấm chuông, nhưng tôi sững lại. Sau cánh cổng được đan bằng những song sắt to là một con chó.Tướng nó thật dữ tợn, hai tai vểnh cao, lưõi thè lè đỏ lòm đưa ra mấy cái răng nanh nhọn hoắt, trắng nhởn. Đã thế ánh mắt của nó cứ nhìn chằm chằm vào tôi như chỉ cần tôi mở được cánh cổng là nó lao ra cắn xé. Một lần bị chó cắn nên nhìn thấy con chó...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ông chủ và con chó Ông chủ và con chó TRUYỆN NGẮN CỦA TRẦN KỲ TRUNG...Giữa trưa hè oi ả tôi mới tìm thấy nhà của ông ta. Đứng trước cổng nhà của ông ấy,định bấm chuông, nhưng tôi sững lại. Sau cánh cổng được đan bằng những song sắt to làmột con chó.Tướng nó thật dữ tợn, hai tai vểnh cao, lưõi thè lè đỏ lòm đưa ra mấy cáirăng nanh nhọn hoắt, trắng nhởn. Đã thế ánh mắt của nó cứ nhìn chằm chằm vào tôi nhưchỉ cần tôi mở được cánh cổng là nó lao ra cắn xé. Một lần bị chó cắn nên nhìn thấy conchó có tướng mạo như vậy tôi đâm sợ. Còn con chó kia, sau khi nhìn kỹ tôi, nó tiến lạigần cánh cổng sắt. Đứng bên này cổng sắt, tôi căng thẳng chờ tiếng sủa đay nghiến củacon chó. Nhưng .. .thật lạ! chỉ có tiếng gầm gừ trong cổ họng, hai chân con chó bám vàosong cửa sắt mũi hít hít, ngửi ngửi. Cứ như vậy, một lúc lâu rồi con chó quay vào nhà,không sủa một tiếng, cái đuôi của nó tung tẩy. Tôi nhìn theo, thở phào nhẹ nhõm, phachút ngạc nhiên.Lúc sau con chó lại quay ra, theo sau nó là một ông già dáng chất phác, nét mặt hiềnlành.Tôi hiểu, con chó kia đã vào nhà gọi ông. Ông ra chào tôi, ánh mắt nhìn tôi có vẻthiện cảm. Ông mở cổng mời tôi vào:- Cậu hỏi ai ?- Dạ! Cháu chào bác! Thưa bác, cháu muốn gặp ông S... giám đốc...- Tý nữa ông ấy mới về. Thế cậu muốn gặp ông ấy để làm gì ?Tôi vội trình bày lý do, gia đình quá khó khăn, tôi đi bộ đội, phục viên gần hai năm màvẫn chưa tìm được việc làm ổn định.Tôi gõ cửa nhỉều nơi, nhưng chưa nơi nào nhận.Sức còn khoẻ, tôi có thể làm bất cứ việc gì. Được một người mách bảo cơ quan ông S...đang cần một người làm bảo vệ. Biết đông người xin việc, chắc rất khó, tôi muốn gặpriêng ông ấy may ra... Tôi nói với ông già giọng vội vàng, không gãy gọn.Vì vừa nói, tôivừa để ý con chó tướng tá hung dữ đang đứng cạnh ông già. Tôi sợ nó cắn. Ông già nghetôi nói xong, lắc đầu:- Tôi chỉ là người trông vườn và dạy chó cho ông ta, không giúp gì cậu được. Cũng nhiềungười có hoàn cảnh như cậu đến gặp ông ấy xin việc, mà không có kết quả- Nói đến đóông già thở dài có vẻ ngán ngẩm.Thấy tôi đang thủ thế đề phòng con chó, ông già trấn an- Con chó này trông dữ thế nhưng rất khôn. Tôi dạy nó biết ngửi hơi để phân biệt ngườitốt, kẻ xấu. Người tử tế, nó chỉ cần ngửi hơi là biết liền, không bao giờ sủa. Lúc gặp cậu, ngửi hơi, biết cậu là người tử tế, không sủa, nó vào gọi tôi ra nói chuyện với cậuđấy ! -Để minh chứng thêm lời mình nói, ông già vỗ vỗ nhẹ vào đầu con chó, rồi nói vớinó- Chào cậu đi ! Hêlu.Lập tức con chó đứng thẳng người bằng hai chân sau, gục đầu chào tôi. Thấy con chó cóđộng tác đó, tôi đâm cảm tình, mất đi sự ác cảm ban đầu. Ra cái giống chó đâu có phảinhư tôi nghĩ. Cũng có con chó hiểu con người, như con Hêlu này chẳng hạn, mà biểu lộtình cảmCũng vừa đó có tiếng ô tô đỗ ngoài cổng. Ông già thấy vậy, nói nhỏ với tôi:- Ông giám đốc về đó, cậu thử nói hoàn cảnh của mình xem. May ra...Cảnh cửa cổng mở, bước vào là một ông dáng bệ vệ, da hồng hào, đeo kính trắng, tayxách chiếc cặp đen. Ông ta bước những bứơc gấp gáp, vội vã gần như không để ý đến lờichào của tôi. Đến bên con chó , ông ấy ngồi thụp xuống ôm hôn nó, giọng âu yếm:- Hêlu! Hêlu! Mới xa một ngày, tao đã thấy nhớ mày quá.Ông lại áp má, lại hôn, lại hít, rồi đột nhiên ông nâng đầu con chó lên, mắt trố ra sau cặpkính trắng. Ông nhìn thấy cái gì mà có vẻ ngạc nhiên như vậy? Tay ông vạch vạch nhữngđám lông trên đầu con chó, tìm kiếm. Chỉ mất có mấy phút thôi mà mồ hôi ông đã lấmtấm trên trán, cái gọng kính xệ xuống sống mũi, ông cũng mặc kệ. Một lúc ông ta bắtđược một con bọ chó. Ông giơ con bọ chó lên cao, nói có vẻ thích thú :- Chính mày đã làm cho con Hêlu mất ngủ, bây giờ tao mới tóm được.Ông ta lấy hai ngón tay dí con bọ chó chết bẹp, vứt xuống đất, sau đó đứng dậy, ông lấytay quệt mồ hôi trên trán thở phào khoan khoái. Bất chợt, thấy tôi đưíng đó, ông ta giậtmình.Cái nhìn của ông ta rất ngạc nhiên như thể tôi từ trên trời rơi xuống. Thấy cái nhìncủa ông ta như vậy, tôi hồi hộp pha lẫn lo sợ. Biết đâu bộ quần áo bộ đội tôi đang mặctrên người đã quá cũ, lại có chỗ rách, nhỡ đâu hớ hênh ra một điều gì lúc này thật bất lợi.Nhìn soi mói tôi một lúc lâu, ông hất hàm:- Anh đến đây để gặp ai?Tôi vội nói:- Dạ... Cháu muốn gặp bác!- Gặp tôi! Để làm gì? Anh nói vắn tắt thôi, tôi rất ít thời gian.Tôi nói ngay, giọng vẫn lập bập:- Thưa bác, nghe cơ quan bác đang cần người bảo vệ mà cháu đi bộ đội về... cháu đếngặp bác, bác cho cháu...Không đợi cho tôi nói hết câu, ông ta quay ngoắt người lại, nói bực bội:- Cậu về đi, cơ quan tôi không cần người. Bây giờ sao lắm người xin việc thế! Cứ thấy cơquan có vẻ bở ăn là xin vào.Thấy ông già dạy chó đứng đấy, ông ta gắt:- Tôi đã nói với cụ nhiều lần rồi. Tuyệt đối không cho những người như thế này vào nhàmình. Sao cụ chủ quan thế nhỉ! Có ngày mất hết - như sực nhớ, ông ta lại hỏi ông già dạychó - Thế con Hêlu ...