1. Ở cái xóm nhỏ quê tôi có vợ chồng ông Tư và bà Tư vốn rất hiền lành, ăn ở phúc đức nên sinh được một cô con gái khá xinh đẹp. Cô hiện đang lên Sài Gòn ăn học còn ông Tư và bà Tư ở quê nhà làm ruộng, làm vườn. Tuy là nông dân nhưng gia đình ông Tư thuộc diện khá giả. Bà Tư vốn tính cần kiệm đoan chính biết vung vén thu xếp việc trong việc ngoài nên nhà có của dư của để, chỉ khổ nỗi bà cần kiệm đến mức hơi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ông già mà ham… Ông già mà ham… TRUYỆN NGẮN CỦA MINH VY1. Ở cái xóm nhỏ quê tôi có vợ chồng ông Tư và bà Tư vốn rất hiền lành, ăn ở phúc đứcnên sinh được một cô con gái khá xinh đẹp. Cô hiện đang lên Sài Gòn ăn học còn ông Tưvà bà Tư ở quê nhà làm ruộng, làm vườn. Tuy là nông dân nhưng gia đình ông Tư thuộcdiện khá giả. Bà Tư vốn tính cần kiệm đoan chính biết vung vén thu xếp việc trong việcngoài nên nhà có của dư của để, chỉ khổ nỗi bà cần kiệm đến mức hơi tiết kiệm quá mứcdẫn đến hơi keo kiệt.Ông Tư mê một chiếc xe máy nhưng bà Tư tiết kiệm nên không chịu mua cho ông, suốtngày bà cứ bắt ông đi bộ, mà đường là xa tít mù tắp gặp buổi trưa trời nắng như chảo lửaông phải lội bộ để đem cơm cho bà. Bà chống chế bảo rằng như vậy mới thật sự ôngthương vợ, chứ ông cứ leo lên xe, rồ ga cái vèo là tới thì biết thế nào là cực khổ… vậynên bà bắt ông phải cực khổ chung với mình… nghĩ vậy thấy cũng vui vui.Vườn ông Tư năm nay cam trúng mùa, trái nào trái nấy to như cái tô (nói cái tô thì hơiquá, chắc bằng cái chén là cùng) ông bán được giá lắm, nguyên vườn cam ông bán đượctới mấy chục triệu. Định bụng gửi cho con gái vài triệu ăn học, đưa cho bà Tư một ít cònbao nhiêu ông tậu cái xe máy, kệ… cà tàng cũng được nhưng vui, nghĩ cảnh chiều chiềuchở bà Tư đi một vòng thị xã là ông cảm thấy mát cái ruột. Ông Tư hí hửng về nhà, vừabước vô nhà đã nghe tiếng bà Tư càu nhàu.- Cái ông này biết người ta ở nhà chờ mà đi gì từ sáng giờ chưa chịu về nữa!Ông Tư cười mỉm như trai mười tám rồi hiên ngang bước vào nhà miệng vẫn còn nghêungao ca vọng cổ.- Ghe chiếu Cà Mau đã cắm xào trên bờ sông ngã bảy cớ sao con nhỏ mặc áo xanh chưachịu ra... à… chào.Bà Tư nghe ông Tư hát đang bực mình cũng phải phì cười, bà vốn yêu cái tính cà rởn củaông từ thời còn con gái.- Cái ông già mắc dịch, áo xanh, áo đỏ gì ở đây. Đi đâu giờ này mới về.Ông Tư lại nhe răng cười cười, ông nhướng nhướng cặp chân mày lém lỉnh.- Bán cam, ai mua cam tui bán cam cho, chẳng bán….Bà Tư cắt ngang lời ông Tư làm ông Tư cụt hứng:- Hổng có cam với quýt gì ở đây hết đó, tiền đâu, đưa tui!Ông Tư nhăn nhó móc trong túi xấp tiền, toàn tờ polymer xanh ngắt, xanh như cái mặtcủa ông vậy. Bà Tư cầm xấp tiền lạnh lùng đếm đếm, ông Tư nhìn theo từng tờ giấy bạcrồi nhìn lên gương mặt bà Tư, ông Tư làm bộ run người. Bà Tư thấy vậy tưởng ông Tư bịbệnh nên hỏi:- Ông sao vậy, bịnh hả?Ông Tư lắc đầu:- Hổng có, tui thấy hơi lạnh!Bà Tư cau mặt:- Trời đang nóng muốn chết tự nhiêu kêu lạnh!Ông Tư liếc xéo bà:- Tại tui thấy bà đếm tiền, giống mấy bà hội đồng ngày xưa mặt lạnh quá, tui run.Bà Tư thở phào:- Tui mà không lạnh, lấy gì cha con ông có của dư của để như bây giờ.Ông Tư được trớn:- Bà! Tui nói cái này bà nghe nè.Bà Tư hất mặt:- Cái gì?- Bây giờ mình thoải mái rồi, có cái dư rồi, hay là bà mua cho tui chiếc xe Honda nghenbà.- Mua xe làm cái gì? Để chiều chiều chở mấy cái con áo xanh áo đỏ đi dạo phố hả?- Cái bà này nói oan cho tui, cả cuộc đời này tui chỉ có mình bà tui mua xe chiều xuốngtui chở bà đi hóng gió cho mát cái mặt, bà chịu hôn?- Thôi khỏi! Để tui mua cho ông cái quạt, quạt một cái là mát nguyên người luôn henÔng Tư nổi cáu nói lẫy:- Cả cuộc đời tui chỉ mơ ước có cái xe, bây giờ bà có chịu mua cho tui không, bà khôngmua tui lên xì gòn, tui lấy vợ bé….Bà Tư nhìn ông Tư chưng hửng, bà tròn mắt vì ngạc nhiên và nghĩ bụng “Cái ông già hếtgân này, bưa nay ăn trúng cái giống gì mà to mồn dữ ta” nhưng ngẫm nghĩ thấy ông nóicũng phải, ông Tư cực khổ vất vả cả cuộc đời vì bà vì con, giờ cho ông hưởng thụ chútxíu cũng không sao, bà Tư đành tặc lưỡi cho qua.2. Chiếc xe máy được ông Tư lau tới lau lui mấy chục lần, bà Tư nhìn ông Tư cứ xămxăm vào chiếc xe mà phát bực:- Nè, bây giờ chiếc xe là vợ hay tui là vợ vậy.Ông Tư liếc vợ, nói gọn lỏm:- Bà là vợ, nhưng xe là người tình, cái gì mới thì được gọi là người tình.Bà Tư nói bóng gió:- Vậy tối ông ôm người tình của ông ngủ đi nghen, lén phén vô phòng có ngày…- Có ngày gì?Bà Tư hứ một cái rồi đi vô, mặt còn đỏ ửng như gái 18. Ông Tư biết vợ mắc cỡ, nói vọngvô:- Bà ngồi đó đợi tui đi nghen, tui chạy thử một vòng.Bà Tư nghe nói lấy xe chạy thử vội nhào ra:- Nè nè ông già, ông nói mua xe rồi chở tui đâu tiên mà.- Ủa tui có nói hả ta, ờ nếu mà hông sợ thì cứ leo lên, tui chở.Ông Tư dắt chiếc xe ra ngoài, bà Tư lẽo đẽo theo sau giống y như cặp tình nhân vừa hẹnhò. Chiếc xe bon bon trên con đường làng quanh co vượt qua nhiều cánh đồng lúa đangtrổ bong đẹp lạ lùng.Ông Tư như nhớ lại thời trai trẻ, ông quay người qua định nói với vợ điều gì đó nhưngthấy bà Tư cũng đang phiêu bồng nơi nao nên ông đành thôi, ông không nỡ cắt ngangdòng suy tư của bà vì ông biết giờ hồn của bà đang lơ lửng tận chân trời xanh.Đến gần ngã ba, bà Tư sực nhớ tới người quen nên nói ông Tư ghé lại để bà lấy chút đồ,ông Tư giơ tay t ...