Cậu ta ngồi chiếm một nửa chiếc sofa lớn màu rượu bordeaux giữa phòng. Đến chết Chi cũng không tin nổi là trong suốt 18 năm cuộc đời, lần đầu tiên nó đang ở trong cùng một căn nhà với một tên con trai.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Perfect_ Hoàn hảo cho một tình yêu Perfect_ Hoàn hảo cho một tình yêuCậu ta ngồi chiếm một nửa chiếc sofa lớn màu rượu bordeaux giữa phòng.Đến chết Chi cũng không tin nổi là trong suốt 18 năm cuộc đời, lần đầu tiênnó đang ở trong cùng một căn nhà với một tên con trai.Cậu ta đang ngồi đó.Cậu ta hơi chống tay, mắt lơ đãng. Hơi café phin thơm nồng lan tỏa hếttrong căn phòng nhỏ. Làn khói mỏng manh bốc lên, hững hờ như níu kéo.Khuôn mặt cậu ta nghiêm túc đến lạnh người.Cậu ta ngồi chiếm một nửa chiếc sofa lớn màu rượu bordeaux giữa phòng.Và đương nhiên, cậu ta là con trai.Đến chết Chi cũng không tin nổi là trong suốt 18 năm cuộc đời, lần đầu tiênnó đang ở trong cùng một căn nhà với một tên con trai. Trời đất, hắn ta lạicòn đang ngồi cùng trên chiếc sofa-của-nó nữa chứ. Nó úp mặt vào cái gốitựa, tự vò tung mái tóc vốn đã chẳng gọn gàng gì , điên lắm mà vẫn khôngdám hé răng kêu một tiếng.Cô diễn viên người Pháp vẫn đang thao thao bất tuyệt trên tivi. Ở phía trước,một người vẫn bình thản uống café, một người vẫn tiếp tục vò đầu bứt tai.Đời là thế mà, thật toàn những chuyện không ai hiểu nổi. Và trớ trêu thay,tất cả mới chỉ là sự mở đầu mà thôi.…………………..- Mẹ đừng đùa con- Chi trợn tròn mắt, mồm há hốc. Mặt nó giờ trông chảkhác gì thằng người trong bức tranh The Scream của Edvard Munch. Hộpsữa vừa được nó rít hết trong 30 giây giờ nằm bẹp dúm trong bàn tay nó.- Con đi mà hỏi bố con ấy. Bố con đã đồng ý thì mẹ con mình làm gì được.Mà thằng bé cũng ngoan ngoãn, giỏi giang, nhà mình thì rộng thừa phòng,thế cũng có làm sao đâu. Con đừng có tỏ cái thái độ ấy, nó chỉ ở đây nửanăm thôi.- NỬA NĂM CŨNG ĐỦ CHẾT CON RỒI!!!!!!!!!!- Chi hét rống lên, quănghộp sữa xuống bàn rồi chạy biến vào phòng.Chi không thể hiểu nổi người lớn. Tại sao họ luôn có những người bạn thânmà theo như họ nói là tri kỉ trong khi con cái họ chưa hề nghe tên biết mặt,tại sao họ luôn đùng một cái có thể đưa hết người này đến người khác về nhàcho ở nhờ. Chi nằm lăn ra sàn, vì giường nó đang bị một ổ quần áo che lấp,mặt ngửa lên nhìn trần chi chít poster những rock band mà nó yêu thích.“Các anh ơi, cứu em”- nó hét ầm như muốn khóc đến nơi. “Các anh” đáp lạinó bằng những đôi mắt xám đen lạnh lùng, chỉ có con thạch sùng ở góc nhàlà kèn kẹt nghiến răng trả lời như giễu cợt nó mà thôi.Lăn lộn hò hét trên sàn một lúc, Chi lồm cồm bò dậy. Nó chui vào bàn học,gạt hết đống sách vở truyện tranh báo chí đang nằm ngổn ngang sang mộtbên, lấy một tờ giấy viết nhăng nhít những dòng nguệch ngoạc về nhữngđiều đang làm nó bực mình. Xem nào, tất cả nguyên nhân cho cái sự bực bộigiảm tuổi thọ này là từ cuộc điện thoại của bố chiều nay mà ra. Bố đi côngtác thường ít gọi điện về nhà, mỗi lần gọi là y như rằng có chuyện. Lần nàylại là chuyện lớn, ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống riêng tư của nó hẳn hoi.Tự nhiên ở trên cõi đời này, đột ngột có một người kì lạ xuất hiện. Chi vẽ ragiấy một hình người trông như hình nhân, rồi viết lên trán hình người mộtchữ A rõ to. Bác A- hiện đang sống ở Sài Gòn. Bác A và bố là bạn cực-kì-thân của nhau (cực kì thân mà sao chẳng bao giờ thấy mặt, chẳng bao giờnghe tên, điều này Chi vẫn còn thắc mắc). Nghe nói hai người đã từng cóthời chiến đấu sống chết bên nhau, mối quan hệ vô cùng khăng khít. Bác Acó một thằng con trai, mà Chi đã kịp vẽ một hình nhân khác mang chữ B vôcùng xấu xí trên đầu. B bằng tuổi Chi, mặc dù ở Sài Gòn nhưng không hiểunghĩ gì lại muốn ra Hà Nội học đại học nên đã nộp hồ sơ dự thi vào cùngtrường với Chi. Chi biết điểm thi đại học đã được gần một tháng. Nó đangtận hưởng những ngày tháng lên mây của môt đứa vừa đỗ đại học, thì cáithằng trên trời rơi xuống này như sao quả tạ đập ngay vào đầu nó. Thằng bécũng đỗ, và đang trên đường Bắc tiến đi học. Lạ nước lạ cái, lần đầu ra vớithủ đô, nó được bố Chi mời về nhà ở học kì đầu cho quen với cuộc sống.Trời đất, Chi không bao giờ tin nổi những chuyện đại loại như vậy đến giờvẫn có thể xuất hiện. Nếu nó lãng mạn hơn một tí, biết đâu nó lại chả mơmộng ra một vài mối tình đẹp như phim Hàn. Rất tiếc, Chi không hề thíchphim Hàn. Nó cũng chả ưa những mối tình lãng mạn rồi lại có những kếtthúc lãng xẹt chả ra đâu vào đâu. Những anh đẹp zai nhà giàu đâm đầu vàonhững cô gái ngốc nghếch IQ lùn nhưng có khí phách ư, những mối tình sétđánh để rồi vượt qua bao thử thách gian lao chàng và nàng đến với nhau ư?Có rảnh hơi không đấy!- Thế này thì còn gì là cuộc sống thiên đường của tôi nữa hả zời?- Chinghiến răng y như con thạch sùng ở góc nhà, lấy cái bút đỏ gạch chằng chịtchi chít vào thằng hình nhân mang chữ B tội nghiệp.……………..- Con chào bác- thằng con trai cúi đầu chào mẹ Chi. Giọng Sài Gòn có khác,ngọt xớt. Chi chỉ đứng nhìn, khi nó chào thì lầu bầu chào lại.- Đây là cái Chi, con gái bác, bằng tuổi cháu. Hai đứa học cùng trường đấy,có gì khó khăn thì cứ bảo nó giúp. Chỉ mấy hôm là quen ngay thôi ấy mà.Còn Chi, đây là Hoàng Anh, con ...