Danh mục

Phàm là đàn bà...

Số trang: 15      Loại file: pdf      Dung lượng: 764.06 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

"Tao cứ tưởng được ăn kẹo của hai đứa mày từ lâu rồi cơ. Thế mà... Lại thế này đây!"... *** Nàng đã ngồi hàng giờ trước gương, tô chát cho gương mặt mình thêm lộng lẫy, mong sao son phấn đắt tiền kia có thể giúp nàng che những nếp nhăn của tuổi ngoài băm.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phàm là đàn bà...Phàm là đàn bà...Tao cứ tưởng được ăn kẹo của hai đứa mày từ lâu rồi cơ. Thế mà... Lạithế này đây!... ***Nàng đã ngồi hàng giờ trước gương, tô chát cho gương mặt mình thêm lộnglẫy, mong sao son phấn đắt tiền kia có thể giúp nàng che những nếp nhăncủa tuổi ngoài băm. Khoác chiếc váy hàng hiệu được đặt mua từ nước ngoàilên mình, thêm chút mùi hương quyến rũ của Chanel No5, nàng ngắm nghíatrước gương rồi ngẩng cao đầu bước về phía chiếc xe bóng bẩy của mình.Nàng tin, nàng sẽ là người rực rỡ nhất đêm nay, chỉ cần nàng vẫn giữ đượcnụ cười bình thản trên môi.6h30 tối, lễ cưới của chàng được cử hành, nàng vẫn còn đến hơn hai giờđồng hồ để đi quãng đường chừng 40km, chiếc Yaris màu đỏ từ từ lăn bánh,nàng lái rất chậm với trái tim đang ngập ngụa trong ký ức. Nàng thấy mìnhlạc giữa những ngày xưa, giữa cái thị trấn nhỏ bé, giữa những ước mơ thiếunữ.16 năm trước... họ cùng vào học lớp mũi nhọn của trường chuyên. Nàng thiđỗ với điểm số cao thứ nhì toàn trường, còn chàng là con của cán bộ huyện,ở cái thị trấn nhỏ nơi họ sống, cán bộ huyện lúc đó là cái gì to lắm. Nàng -lớp phó học tập, thuộc dạng mắt cận, tóc xù, đầu óc có sạn, đi học đúnggiờ, ngồi bàn đầu, hăng say phát biểu. Chàng thì ngược lại, ngồi bàn cuối,đẹp trai, cười hao hao Cổ Thiên Lạc, hiếm khi chịu mặc đồng phục, luôn làông sao trong mắt con gái ở trường.Theo lẽ thường thì họ chẳng có lý do gì để quen nhau, cho đến cuối học kỳ Ilớp 10, cô chủ nhiệm chuyển nàng xuống ngồi giữa đám con trai bàn cuối đểtiện việc ghi sổ đầu bài và quản lý trật tự, tình cờ là họ ngồi cạnh nhau.Giữa họ không có nhiều chủ đề chung, ngoài việc chàng cần copy bài củanàng trong mỗi giờ kiểm tra với nụ cười cầu hòa và đôi mắt có đuôi, cònmấy đứa con gái cùng lớp hay luẩn quẩn quanh nàng để hỏi những chuyệnvụn vặt về chàng. Họ nói chuyện nhiều hơn bạn cùng lớp một chút nhưngchưa hẳn là bạn thân mà chỉ đơn thuần là bạn cùng bàn giữa hai kẻ khôngcó điểm chung.15 năm trước... Họ phát hiện ra một điểm chung, cả hai cùng là con một, bốcủa chàng và nàng làm chung một cơ quan. Chàng vẫn chép bài của nàng,còn nàng có thêm một đối tượng để kể những chuyện tủn mủn hàng ngày,chàng là kẻ giỏi lắng nghe.Điểm duy nhất mà một đứa con gái trong sáng như nàng không chấp nhậnđược ở chàng là dễ yêu và dễ chán. Một năm học, chàng thay đến ba cô bạngái mà chẳng có chút biểu lộ khác thường nào trên gương mặt, vậy mà congái trong trường vẫn đổ xô vào chàng, nàng thầm gọi chàng là Cassanova.Rồi một ngày, nàng khóc, nàng đau khổ tột cùng khi lại phải một lần nhìnthấy mẹ quỳ dưới chân cha nàng, xin ông chấm dứt quan hệ với một ả cavechỉ hơn nàng hai tuổi. Nàng thương mẹ, thương cho cái sự bất lực của ngườiđàn bà nội trợ, luôn coi chồng là bầu trời, là cuộc sống, để đổi lại sự bội bạcvà rất nhiều nước mắt.Ngày hôm đó, lần đầu tiên nàng bỏ tiết, chàng đưa nàng đến một cánh đồngrộng, lộng gió và lặng yên nghe nàng thổn thức. Bàn tay to bản của chàngphủ lên bàn tay bé nhỏ, lạnh buốt của nàng, nàng gục vào vai chàng như bảnnăng của con người kiếm tìm hơi ấm, chàng ôm nàng vào lòng, nghe đôi vainàng đang rung lên từng nhịp. Nàng đắm chìm trong nụ hôn mong manhgiữa cánh đồng lúa mướt xanh với mùi hương của đất, nụ hôn xoa dịu nỗiđau trong tim nàng. ***Sau nụ hôn xóa tan đi khoảng cách ấy, họ không thành người yêu mà chỉ làbạn thân đặc biệt, có thể chia sẻ mọi điều. Chàng vẫn lãng mạn theo nhữngmối tình học trò sớm nắng chiều mưa, nàng cắm đầu vào học với ước mơ cóthể mạnh mẽ hơn bất cứ người đàn ông nào.14 năm trước... Nàng là thủ khoa khoa tài chính của học viện top đầu,chàng vừa đủ điểm vào cao đẳng làng nhàng. Họ gặp nhau ít hơn, chàng cóxe máy nên hay cho nàng đi cùng về nhà mỗi cuối tuần. Mẹ chàng hay trêu,nhận nàng là con dâu, hai đứa chỉ lăn ra cười.Rồi cũng như những cô gái mới lớn khác, nàng yêu, yêu một anh chàng cùnghọc, được chừng ba tháng với những hứa hẹn, những hy vọng như bao ngườiyêu nhau khác, anh ta bỏ nàng theo một cô bạn cũng tỉnh lẻ nhưng có cái mãthành thị hơn nàng. Nàng chỉ còn biết tìm đến chàng mà khóc, vẫn là cái ômchặt truyền cho nàng hơi ấm, bàn nhẹ nhàng vuốt ve làn tóc rối của nàng.Thất bại ê chề đầu tiên trong tình yêu của nàng càng củng cố cái quyết tâmtrở thành người đàn bà thép trong nàng. Nàng bắt đầu thay đổi, mái tóc épthẳng hợp thời trang, áo quần giúp nàng bộc lộ những đường cong, đôi lôngmày tỉa gọn, cặp kính được vứt vào thùng rác. Nàng bắt đầu nhận đượcnhững ánh mắt dõi theo khi đi trên phố, nhiều nụ cười hơn của những đứacon trai cùng học và sự trầm trồ của lũ bạn cùng quê.Nàng ép mình phải thay đổi, không phải để thu hút một người đàn ông nàođó, mà vì nàng muốn vượt qua họ một cách ngạo nghễ và nàng hiểu rằngchẳng có gì đau đớn hơn khi người ta bị chính kẻ người ta luôn coi thườngvượt qua trong lúc không ngờ tới. Nàng muốn trả lời cho bố nàng, cho kẻphản bội ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu liên quan: