Thông tin tài liệu:
Chị Hai Cúc là con gái lớn trong một gia đình nông dân đông con ở miền tây .Nhà đông con kiếm cái ăn đã là vất vả nên sau khi đi học trường làng biết đánh vần con chử thì chị phải nghĩ học ở nhà phụ má trông coi đám em. Lớn lên ở cái tuổi cập kê trong khi nhiều cô bạn của chị nuôi mơ mộng tìm được người chồng lý tưởng.Chị lại cấm cúi với gánh bánh canh ở cuối chợ kiếm tiền phụ gia đình .Khuya thức dậy nấu rồi gánh ra đó bán...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phận Bạc Phận BạcChị Hai Cúc là con gái lớn trong một gia đình nông dân đông con ở miền tây .Nhà đôngcon kiếm cái ăn đã là vất vả nên sau khi đi học trường làng biết đánh vần con chử thì chịphải nghĩ học ở nhà phụ má trông coi đám em.Lớn lên ở cái tuổi cập kê trong khi nhiều cô bạn của chị nuôi mơ mộng tìm được ngườichồng lý tưởng.Chị lại cấm cúi với gánh bánh canh ở cuối chợ kiếm tiền phụ gia đình.Khuya thức dậy nấu rồi gánh ra đó bán cho kịp buổi chợ sáng .Chiều thì xay bột làmbánh canh cho ngày mai .Một ngày của chị khép kín với cái vòng quay điều đặn như nhau.Bánh canh chị bán trong chợ rất đông khách vì nước dùng ngọt thanh , trong veo , conbánh canh dai . Ngoài điều đó chị còn được nhiều người biết đến bởi tính hiền dịu , nết navới dáng vóc ưa nhìn.Một ngày có một bà nhìn dáng vẻ sang trọng ghé ăn bánh canh của chị .Trong lúc ănkhông biết bà ấy nhìn thấy điều gì ở chị mà bà lân la gợi chuyện hỏi chị tuổi con gì? giacảnh ra sao ? .Chị không lấy làm khó chịu mà lể phép trả lời bà .Sau bữa đó chừng vàitháng sau có bà mối đến nhà chị đánh tiếng .Hóa ra bà khách kia là một bà Cả buôn bánkhá giả ở Sài Gòn tình cờ đi thăm họ hàng xa.Vô tình ghé ngang gánh bánh canh của chị .Vốn hiểu biết cuộc đời bà nhìn ra chị là một người con gái rất tốt , nhất là cái dáng bà cholà Vượng Tử Ích Phu của chị .Sau khi về nhà bà thử đi coi bói theo cái tuổi chị đã chocùng với tuổi cậu con trai của mình .Không biết ông thầy bói ngồi gốc đa đầu đình QuanThánh thấu hiểu thiên cơ huyền bí hay do thấy món tiền quẻ hậu hĩ nên phán rằng : Tuổihai người rất hợp ,bạc đầu giai lão , giàu có sau này.Nhất là cái câu chắc chắn là anh contrai sẽ thay đổi khi lấy vợ chịu trụ hình lo làm ăn.Không phải riêng gia đình chị bất ngờ trước cuộc hôn nhân này mà xóm làng cũng mừngcho chị .Họ tin chị ở hiền gặp lành , nhất là khi nhìn thấy con bà Cả cao ráo , bảnh bao đixe hơi, .Còn phần chị không chưa yêu thương ai cũng không yêu chi con bà Cả .Nhưngphận con cha mẹ đặt đâu chị ngồi đó , thế là trong tiếng pháo vang trời bỏ lại đám emnheo nhóc cùng đồng ruộng .Chị gạt nước mắt lên xe hoa về làm dâu đất Sài Gòn.Trongánh mắt hài lòng của nhiều người trừ chị.Đời chị rẽ sang trang khác , làm dâu nhà giàu chị được ăn ngon , mặc đẹp nhưng chị cósung sướng chi đâu .Chỉ cái chuyện lo cơm nước ngày ba bữa cho một gia đình đôngngười đã khiến chị dậy từ sáng sớm và chỉ ngả lưng vào nữa đêm khi cả nhà đi ngủ ngongiấc.Ngoài phận làm dâu đẹp dạ ba má chồng chị còn toát mồ hôi chìu chuộng hai cô emchồng ổng ẹo hay bắt bẻ , kiếm chuyện và thầm ganh tị với cái tính khéo léo đảm đangcủa chị.Còn chồng của chị sau khi cưới chừng một tháng không đêm nào anh ta không vềnhà trước nửa đêm .Nhiều lúc chị ngồi canh cửa mà ngủ gục lên gục xuống .Thời gian sau thì anh ta vắng nhà càng nhiều chỉ tạt qua giây lát cho có lệ khi cần tiền.Anh ta vốn là người của đám đông của cuộc vui nơi có những cô vũ nữ uống rượu nhưnước cùng những bước nhảy lã lơi .Anh ta lấy vợ cho có người gánh vác và yên lòng chamẹ , chứ một bông hoa đồng cỏ nội như chị làm sao giử nổi chân người đàn ông đa tìnhấy .Lúc đầu chị thỉnh thoảng còn khóc thầm cho phần số của mình .Thấy lạc lõng khi nhớvề mái lá nghèo nhưng đầm ấm có bầy em nhỏ .Nhưng khi có mang đứa con đầu lòng thìchị không khóc nữa , đứa bé là mục tiêu trong đời chị .Chị không muốn con mình âu sầungay từ trong bụng mẹ gạt hết mọi thứ chị chờ đứa bé chào đời.Hai mươi tuổi chị sinh đứa con đầu lòng là bé gái được mẹ chồng chị đặt tên là Xuân vìra đời vào một ngày đầu năm mới .Chồng của chị vẩn lang chạ bên ngoài như trướcnhưng những khi mõi mệt với những ả gái lẳng lơ đâu đó bên ngoài xã hội .Anh ta lạiquay về tìm cái dành riêng cho mình cứ thế lần lượt theo thời gian chị sinh thêm hai cậucon trai nữa là Tiến , Ẩn ... mỗi đứa cách nhau hai năm. Gia đình chồng chị hài lòng vìnhững đứa cháu khoẻ mạnh thì chị càng gầy yếu hơn với gánh nặng trách nhiệm làm dâu, làm vợ và làm mẹ.Sau một thời gian ba chị bạo bệnh qua đời và vào cái năm giỗ đầu tiên của ba ruột chị xinphép ba mẹ chồng cho đưa cả ba con cùng về quê cúng bái .Chồng chị vào thời điểm đóđang sống như vợ chồng với một cô ca sĩ phòng trà ở Đà Lạt.Ngay thời điểm đấy thì thờithế thay đổi sau một đêm .Ba mẹ chồng và hai cô em chồng lẩn trong những người đi tảnbay đi đến một phương trời khác .Khi chị trở lại Sài Gòn mọi thứ đã không như xưa .Chồng chị cũng về vào vài ngày sausự cố đó.Cứ ngở khi đã không còn là một anh công tử thì anh ta tỉnh mộng mà cùng vợgầy dựng gia đình .Trong khi chị còn hoang mang không biết sẽ kiếm sống bằng cáchnào.Một hôm vào lúc chị đi chợ anh ta gom góp hết những của cải con sót lại .Ngay cả bộnữ trang cưới ngày xưa mẹ chồng cho chị .Bỏ lại ba đứa con đang ngơ nhác đứng ngồi ởgóc nhà, anh đi theo nhân tình của mình gây dựng tổ ấm mới.Chị về nhà hiểu ra sự việc chị không khóc , không oán trời trách người như những bà vợkhác ...