Đến chỗ tận cùng của trũng núi, Định Hoàng phải bất ngờ khi phát hiện có một động khẩu dẫn vào một hang động tối thâm u!Từ trong đó, cứ chốc chốc lại có một luồng gió thổi ào ra, mang theo mùi ẩm mốc và dường như có cả mùi khăng khẳng rất kỳ lạ!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phi Thiên Ma-chương 25 Phi Thiên Ma - Tác giả: Cổ Long Chương 25 Bí Ẩn Trong ĐộngĐến chỗ tận cùng của trũng núi, Định Hoàng phải bất ngờ khi phát hiệncó một động khẩu dẫn vào một hang động tối thâm u!Từ trong đó, cứ chốc chốc lại có một luồng gió thổi ào ra, mang theomùi ẩm mốc và dường như có cả mùi khăng khẳng rất kỳ lạ!Với những dấu hiệu này, Định Hoàng chỉ muốn bỏ ngay ý định là sẽchui vào động khẩu!Tuy nhiên, với một nhận thức rõ ràng chàng nghĩ thầm:Tuy đây là mùi khó chịu nhưng bên trong đã có gió thổi ra ắt phải cólối thông thương! Nếu có thể vượt qua dãy núi này mà không cần phảileo lên đến tận đỉnh, chậc ... , dù có khó chịu một chút cũng khôngsao!.Với hai cách chọn lựa, một là quay ra ngoài trũng núi sau đó tìm cáchleo qua đỉnh để vượt qua bên kia, cách thứ hai là thà khó chịu một chútnhưng biết đâu sẽ dễ dàng vượt qua dãy núi này, Định Hoàng đànhchọn cách thứ hai!Phi Thiên MaChui sâu vào động khẩu, chàng vừa bế khí vừa truy tìm hướng xuấtphát của từng luồng gió thổi.Ào ... Ào ...Bằng cách đó, chàng chầm chậm tiến dần vào trong, với mục quangcàng lúc bị thu hẹp do thiếu ánh sáng!Trong hang động quả nhiên có những lối thông và tuỳ địa hình củatừng chỗ, những lối thông đó có khi là cả một thạch động, khi chỉ làmột ngách đá hẹp!Dù vậy, với địa hình nào Định Hoàng cũng di chuyển trong sự cẩntrọng tột cùng!Điều đó càng thêm dễ hiểu khi mục quang của chàng đã đến lúc chỉnhìn thấy vật cách chàng chưa đến nửa trượng!Chàng bước đi thận trọng hơn!Gió xuất phát từ hướng nào, chàng di chuyển đúng hướng đó!Và lạ, gió như càng lúc càng mạnh hơn. Thi thoảng, vào mỗi lần chàngđổi hơi, mùi khăng khẳng kia như vẫn cứ luôn hiện diện quanh chàng!Phi Thiên MaCứ như thế, vừa bế khí vừa thận trọng bước đi, cho đến lúc thính giáccủa chàng bỗng bắt gặp một tiếng động lạ.Soạt ...Tiếng động này quá nhẹ, nhẹ tưởng chừng như không có! Tuy nhiên,dù đó chỉ là một tiếng động mơ hồ, đối với chàng thì đó lại là lời đềtỉnh!Chàng di chuyển chậm hơn!Được một lúc, chân chàng bỗng giẫm phải vật gì đó khô giòn.Rốp ...!Thất kinh, chàng dừng lại!Đó cũng là lúc có một luồng gió khá mạnh thổi qua chàng.Ào ... Ào ...Tiếng gió thổi có phần nào làm cho thính giác của chàng mất đi sự tinhnhạy!Vì thế, chàng phát hiện quá muộn, có một lực đạo vừa bổ vào hậu tâmPhi Thiên Macủa chàng.Vù ...Không ngờ ở tận trong này cũng có người và người đó đến lên tiếngcũng không, đang mặc nhiên ám toán chàng!Không còn cách nào khác, chàng bật tung người, định lao nhanh vềphía trước!Vút!Quá muộn cho phản ứng của chàng.Ầm! !Hự!Đang đà lao đi, chấn kình quăng mạnh chàng vào một vách động!Bung!Chàng ngã xuống, và thân lại va vào một vật thứ hai cũng khô giòn nhưvật thứ nhất chàng đã tình cờ giẫm lên.Phi Thiên MaRốp ...Đúng lúc đó, tai chàng nghe tràng cười đắc ý của nhân vật vừa ám toánchàng:- Thật không ngờ ta lại mau chóng có cơ hội báo thù! Ha ... Ha ...Chàng thất kinh thật sự!Đó là Bạch Diện Quái Nhân? Y đã lén đi theo từ lúc nào. Sao chàngkhông hề phát hiện? Có lý nào thính lực của chàng kém đến vậy? Truyện Ph i Thiên M a được copy t ừ diễn đàn Lương Sơn B ạc (Luo ngSonBac.com)Không phải! Bạch Diện Quái Nhân đang đắc ý thố lộ:- Ngươi đã quên lời ta từng nói, đây là nơi lưu ngụ của ta! Ngươi vàođây, phải chăng đó là vận số của ngươi đã được định sẵn! Ha ... Ha ...Trong bóng tối khá dày, Định Hoàng thật khó lòng thấy sắc diện củaBạch Diện Quái Nhân lúc này! Nhưng chắc chắn có một điều nàychàng biết, thái độ đắc ý của y cho thấy y không dễ chịu dừng ở đây!Cũng biết y không thể nhìn thấy chàng, chàng len lén dịch người đi chỗkhác!Đáng tiếc, vật khô giòn vừa rồi chàng ngã vào đã vô tình phản lạìPhi Thiên Machàng!Rốp ...Kinh tâm, chàng định đứng lên!Rất tiếc, một kích vừa rồi của Bạch Diện Quái Nhân vừa là kích cật lựcvừa là đánh vào lúc chàng hoàn toàn không phòng bị, thương thế củachàng nặng hơn chàng nghĩ! Một lần nữa điều đó đã phản lại ý địnhcủa chàng! Truyện P hi Th iên M a được copy từ diễn đàn Lương Sơn B ạc (L uongSonBac.com)Như cũng biết thế, Bạch Diện Quái Nhân lên tiếng:- Ngươi đừng hy vọng tìm cách lẻn đi! Ngươi tưởng ta không có cáchnào nhìn thấy ngươi sao? Ha ... Hà ...! Ta có mang hoả tập đây, tamuốn xem diện mạo của ngươi lúc này như thế nào!Xoạch!Cùng với tiếng bật hoả tập, một đốm lửa chợt phát lên, tạo thành mộtvùng sáng đến loà mắt!Còn đang nhấp nháy mắt, Định Hoàng bỗng nghe tiếng kêu rú thấtthanh của Bạch Diện Quái Nhân:Phi Thiên Ma- A ...! A ...! Ma ...!- Phịch!Vừa quăng bỏ hoả tập qua một bên, Bạch Diện Quái Nhân vừa cuốngcuồng bỏ chạy!Hiện trạng này khiến Định Hoàng phải mất một lúc lâu ngơ ngác mớisực tỉnh!Cố nhớ lại, xem Bạch Diện Quái Nhân đã ném hoả tập về phía nào,Định Hoàng chập choạng bò đi và tìm kiếm!Rốp ...Rốp ...Những vật khô giòn không hiểu sao có quá nhiều ở lòng động, ĐịnhHoàng không ít lần chạm vào chúng làm chúng cứ vỡ ra, kêu lên dòngiả!Cuối cùng, khi có hoả tập trong tay, Định Hoàng nghi hoặc, bật lên!Xoạch!Phi Thiên MaVới đốm hoả quang vừa có, nếu chàng không chuẩn bị trước là sẽ phảiđối đầu với một hiện tượng nào đó thật kinh khiếp. Có lẽ chàng cũngphải kêu rú như Bạch Diện Quái Nhân đã kêu!Chàng thất thần vì sợ hãi. Nhìn một lòng động thật rộng nhưng khônghiểu sao lại chứa quá nhiều những bộ cốt khô!Đó là cốt khô của người! Họ chết trong tư thế nằm bình thản cứ nhưtrước khi chết ai trong họ cũng quyết định chọn chỗ này làm chỗ tángthây!Khi cơn sợ hãi qua đi, tính hiếu kỳ liền đến với Định Hoàng!Chàng vịn tay vào vách đá để đứng lên, đưa cao ngọn hoả tập!Chốc chốc gió lại thổi đến, suýt mấy lần làm hoả tập phải lụi tắt!Chàng quay người đủ hướng, vừa để có dịp quan sát khắp lòng độngvừa dùng thân để che gió cho ngọn ho ...