Chỉ đến khi vượt qua khe đá, nơi Định Hoàng đã nhìn thấy ánh sáng mờ mờ, cả Định Hoàng và Tây Môn Nguyệt mới có một nhận thức! Nơi con gấu đưa cả hai đến không thể nào tìm thấy lối thoát!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phi Thiên Ma-chương 28 Phi Thiên Ma - Tác giả: Cổ Long Chương 28 Bạch Vân Thượng Nhân Chỉ đến khi vượt qua khe đá, nơi Định Hoàng đã nhìn thấy ánh sáng mờ mờ, cả Định Hoàng và Tây Môn Nguyệt mới có một nhận thức! Nơi con gấu đưa cả hai đến không thể nào tìm thấy lối thoát! Vì đó chỉ là một thạch động tuy xuất phát từ một kẽ nứt của đá ở trêncao! Với độ hẹp của kẽ đá, trừ phi cả hai biết phép hoá thân, biến thành loài bò sát hoặc côn trùng mới có thể vượt qua! Tây Môn Nguyệt lên tiếng: - Đã là nơi tìm đến để an thân, đương nhiên Tổ sư bổn môn đâu chú tâm tìm nơi có lối thoát, chúng ta vô vọng rồi sao, Định ca? Truyện Ph i Thiên M a được copy từ diễn đàn Lương Sơn B ạc (Lu ongSonBac.com)Định Hoàng lắc đầu, nhìn theo bóng dáng con gấu đang khật khưỡng đi đến chỗ cuối của thạch động:- Trước hết, ta nghĩ, cần phải biết chủ nhân của nó là nhân vật nào, sau sẽ biết chúng ta có vô vọng hay không? Lúc đó, con gấu đang hướng vào vách đá cuối động, cúi đầu ba lượt như đang hành lễ trước linh vị người đã khuất! Định Hoàng tiến lại gần: - Chủ nhân ngươi trước kia vẫn ngồi ở đây? Con gấu buông người ngồi xuống, mặt quay ra và cố tình ngồi cách vách động độ nửa tầm tay với, Tây Môn Nguyệt lấy làm lạ: - Nó hành động như thế là có ý gì?Phi Thiên Ma Định Hoàng sau một lúc ngẫm nghĩ mới đoán ra: - Theo khoảng cách với vách đá con gấu cố tình chừa lại, ta đoán, nó từng ngồi như vậy bên cạnh chủ nhân! Nàng xem, chẳng phải đó là cách nó từng ngồi hầu, giả như chủ nhân nó đang lúc phải toạ công? Dứt lời, chính chàng bước đến và ngồi ngay vào vị trí con gấu cố tình chừa lại! Con gấu tròn xoe mắt, kinh ngạc nhìn chàng. Tây Môn Nguyệt phì cười:- Định ca xem kìa! Nó đang kinh ngạc vì không hiểu chàng lại có cách ngồi tương tự chủ nhân nó! Vị trí ngồi quả nhiên chỉ phù hợp cho việc toạ công. Vì nếu để thoải mái hơn, chỉ cần Định Hoàng ngã người về phía sau, đầu liền va vào vách đá. Không những thế, chỗ vách đá phải chạm vào đầu lại còn có một mẫu đá gồ ghề nhô ra như bảo, không ngồi thì thôi, một khi đã ngồi cần phải ép mình khổ luyện! Chàng động tâm, nhìn con gấu: - Chủ nhân ngươi từng ngồi như thế này? Con gấu gật đầu và sau đó vỗ vỗ vào ngực nó! Chàng hiểu: - Ngươi cũng phải ngồi như thế nếu không sẽ bị chủ nhân quở phạt? Con gấu gừ gừ thích thú! Ý nó bảo nó rất ngoan, chủ nhân luôn hài lòng khi thấy nó chịu ngồi yên bên cạnh! Sau đó, con gấu cứ ngồi yên, mắt nhìn vào mông lung vô định!Phi Thiên Ma Không phát hiện được gì, Định Hoàng nhích người định đứng lên! Bất ngờ con gấu dùng tay ấn chàng ngồi trở lại! Khi thấy chàng có ý cưỡng, con gấu càng ấn tay mạnh hơn! Tây Môn Nguyệt lại cười:- Vậy là đúng rồi! Chủ nhân nó không ngồi thì thôi, một khi đã ngồi thì không thể đứng lên nhanh như chàng! Thiếp nghĩ, chàng đã học bộ thì học cho giống, chịu khó ngồi lâu hơn cho nó yên lòng! Chàng kinh nghi, hỏi con gấu: - Có phải ngươi muốn ta cũng ngồi lâu như chủ nhân ngươi?Thật kỳ quái, con gấu tuy gật đầu, hàm ý bảo đúng là vậy nhưng tay nó lại đưa lên miệng nhưng chỉ là bịt chặt miệng của chính nó! Tây Môn Nguyệt thở ra: - Nó bảo chúng ta cần phải ngồi im và chỉ có ngồi im mà thôi! Nguymất. Nhỡ đó là lần cuối cùng, chủ nhân nó cứ ngồi thế cho đến lúc viên tịch, không lẽ nó cũng bắt chàng ngồi mãi? Nghi hoặc khôn xiết, Định Hoàng không lên tiếng, chỉ lấy mắt kiếm tìm khắp hang động! Sau đó, như nghiệm ra điều gì đó, Định Hoàng lẳng lặng xua tay bảo nàng đi! Còn chàng, chàng nhắm mắt lại và bắt đầu toạ công thật sự!Tuy chưa đoán ra ý định của chàng nhưng do biết chàng có tài suy đoán và có lẽ đã phát hiện một manh mối nào đó, nàng thở dài: - Được thôi! Cũng đến lúc chàng phải toạ công. Thiếp hy vọng chàng không chỉ thu lại ba mươi năm công lực! Biết đâu, vì quá bi quan nên chàng nhận định sai? Thiếp ra ngoài tìm nước uống đây! Mở mắt ra, chàng nhìn nàng và gật đầu đủ cho nàng hiểu chàng cũngPhi Thiên Ma đang có ý định đó! Một lần toạ công cho việc thu lại chỗ chân lực tản mác đâu phải ngắn! Định Hoàng đã thực hiện xong và ngao ngán mở mắt ra! Con gấu vẫnngồi yên, chứng tỏ những gì chàng và Tây Môn Nguyệt đoán đều đúng, chủ nhân của nó quả đã từng ngồi đây toạ công! Tuy nhiên, như Định Hoàng vừa tự thẩm định bản t ...