Danh mục

Phía cuối con đường - Kì 2

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 197.71 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sự trở về bất ngờ của Gia Huy - trong sự nuối tiếc tình cảm trước đây với Nhi, càng làm mối quan hệ giữa Huy - Nhi và Phong lại trở nên phức tạp... Hoàng hôn xám xịt một màu. Màu của sự tiếc nuối và cô đơn. Hoặc cũng có thể là màu của sự chia tay mãi mã
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phía cuối con đường - Kì 2Phía cuối con đường - Kì 2: MưaSự trở về bất ngờ của Gia Huy - trong sự nuối tiếc tình cảm trước đây vớiNhi, càng làm mối quan hệ giữa Huy - Nhi và Phong lại trở nên phức tạp...Hoàng hôn xám xịt một màu. Màu của sự tiếc nuối và cô đơn. Hoặc cũng có thể làmàu của sự chia tay mãi mãi.Huy ngồi ở quán trà sữa quen thuộc, nơi nó và Nhitừng đến, nơi chứa những tháng ngày vui tươi và êm đềm mà nó đã lỡ tay để vụtmất. Những giai điệu của bản tình ca nhẹ nhàng, du dương quán đang bật chỉ làmcho lòng nó thêm não nề, chỉ khiến nó nhớ tới một nụ cười mà thôi. Mưa. Tốt, Huythích trời mưa. Mưa sẽ rửa trôi tất cả những phiền muộn trong lòng nó. Ước gì làthế!Huy ngồi nhìn đăm chiêu ra ngoài đường, nơi những con người hối hả đi dưới trờimưa. Trong mưa mọi thứ đều hối hả như vậy. Rồi nó giật mình khi thấy một bóngdáng quen thuộc đứng trú mưa gần đó. Cô bé đang run run vì những giọt mưa vôtình làm lạnh da thịt cô bé. ·Là Nhi! - Huy thầm nói. - Cậu ấy làm gì ở đây?Nó chạy lại chỗ Nhi đang đứng và rủ Nhi vào trong quán trú mưa. Như một việclàm tất yếu và như một - thói - quen. ·Cậu ngồi ở đây bao lâu rồi? - Nhi hỏi Huy. ·Khoảng một tiếng. ·Như thế đủ gọi là lâu rồi. Thế cậu ngồi ở đây một mình à? Hay đợi ai?Huy im lặng. Phải, nó đang đợi và đang nhớ một người, một nụ cười và một ánhmắt thân quen. ·Tớ đợi… mưa!Huy mỉm cười. Nụ cười luôn cho người ta cảm giác vui tươi ngay cả lúc trong lòngkhông hề vui chút nào. Nhưng với Nhi nụ cười ấy không còn quen thuộc nữa rồi.Rồi cả hai cùng nhìn ra ngoài mưa. Không nói cũng không làm một điều gì khác.Chỉ đơn giản là lặng nhìn mưa và miên man suy nghĩ. Cứ như vậy cho đến khi mưatạnh. ·Mưa tạnh rồi, tớ phải về thôi. Để tớ trả tiền trà sữa cho cậu nhé! - Nhi đứng dậy. ·Không, để tớ! ·Ừ, vậy cũng được. Cảm ơn cậu...Nhibước đi. Huy lặng nhìn theo như muốn nói một điều gì đó. Nhưng rồi bất chợtNhi quay lại nhìn nó ·Tớ... tớ vẫn muốn làm bạn với cậu. Được không? ·… Ừ… Mình làm bạn.Huy trả lời một cách ngắn gọn nhưng ẩn chứa một sự níu kéo khôn nguôi. Nhi mỉmcười và bước đi.Phong trịnh trọng đặt sổ đầu bài lên bàn giáo viên - một công việc thường ngày củalớp trưởng hay làm. Nó vẫn luôn thế, lớp trưởng gương mẫu của cái lớp 12A1 nổitiếng này. Từ học tập đến những trò đình đám nhất trường, lớp nó luôn là top đầutiên được thầy cô chú ý tới. Khen cũng nhiều mà chê cũng không ít. Mỗi ngày mộtbất ngờ xảy ra và hôm nay không biết có chuyện gì không. Bởi hôm nay là mộtngày quan trọng… 24/11. ·Ối mẹ ơi ra mà xem hôm nay con Nhi nhà mình trông khác quá! - tiếng la từ nhà gửi xe của bà Linh tám làm mọi người phải chú ý.Rồi tụi nó nháo nhác ra xem có chuyện gì xảy ra với Nhi mà mặt bà tám tái xámnhư thế. Nhưng tất cả đều biến sắc khi nhìn thấy Nhi. Cả Huy cũng thế, rất bất ngờvề sự kiện này. Nhi đấy ư? Mái tóc cột nhỏng lên cao nay đã được xõa ra, duỗithẳng hình chiếc lá. Đôi giày cao gót năm phân. Áo dài thướt tha, tà áo tung baytrong gió (thật ra thì không có nhiều gió đến nỗi áo dài tung bay, chỉ vẽ ra mà thôi).Lại còn gì nữa đây? Đôi môi được tô hồng bởi một lớp son, xinh lạ. Trông Nhi lúcnày dịu dàng, duyên dáng khác hẳn Khương Nhi “ngổ ngáo” trước đây. Tụi contrai cứ nhìn Nhi không chớp mắt, hết á ố thì đến cái đoạn cười cười kiểu “ “Cô em”mà không phải là bạn thân của Phong thì “anh” đây đã kiss cho một phát rồi.”(Cũng chỉ tại câu tuyên bố xanh rờn của Phong hồi năm lớp 11).Nhi mỉm cười điệu điệu trước bàn dân thiên hạ nhưng ánh mắt vẫn chú ý về phíangười đang đứng trong lớp. Hắn nhìn Nhi. Gì? Quay đi không nói một câu ư? Tỏvẻ khó chịu nữa chứ. Nhi chỉ cần hắn nói một câu thôi, sao cũng được miễn là mởmiệng hến ra là được rồi. Nhưng…không.Giờ ra chơi, Nhi cố tình va vào Phong cốt để gây ra sự chú ý của hắn. ·Đi đứng kiểu gì thế hả? ·Ơ… Nhi xin lỗi nha. Nhi vô ý quá phải không?Nhi cười mỉm, nói dịu dàng. Nó lấy tay ven vén lọn tóc rũ xuống, cúi đầu ngượngngịu. Điệu bộ rất giống tụi con gái ra vẻ thục nữ, chuyên nghiệp không thể tả. ·Gì đây? - Phong nhìn vai áo của mình bị dính son của Nhi do nãy đụng phải, nó cau mày - Tương ớt à? Ghê quá! ·Gì? Tương ớt? Ê, cậu có bị làm sao không mà bảo nó là tương ớt? Hừ…Nhi giận tím mặt, nó bỏ về chỗ ngồi, hậm hực. Phong cũng bỏ đi sau khi buôngmột câu: ·Lần sau đi đứng cho cẩn thận không đôi giày năm phân kia gãy gót là toi đấy! ·Hứ. Không thèm cậu nhắc khéo. Blêu blêu…·Happy birthday to you! Happy birthday to you! Happy birthday, Happybirthday Happy birthday to you!·Gia Huy!·Cậu làm gì mà ngồi thu lu ở đây vậy?·Tớ…·Sao? Ngày sinh nhật của mình thì vui lên đi chứ, cái mặt bí xị thế kia trông xílắm!·Cậu còn nhớ tới sinh nhật của tớ đấy!·Sao mà quên được.·Vậy mà hắn…·Gì? Ai?·À, không có gì.·Đi ăn kem với tớ không? Tớ bao, coi ...

Tài liệu được xem nhiều: