Thái Sư Văn Trọng truyền hịch cho ba trấn Thanh Long, Lâm Ðồng và Giai Mộng, ngăn đón Hoàng Phi Hổ xong, liền tự mình quản lãnh binh tướng ra khỏi Tây môn, đuổi theo kịp tới.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa-Hồi 31 Hứa Trọng Lâm Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 31 Văn Thái Sư đuổi theo Phi HổThái Sư Văn Trọng truyền hịch cho ba trấn Thanh Long, Lâm Ðồng vàGiai Mộng, ngăn đón Hoàng Phi Hổ xong, liền tự mình quản lãnh binh tướng ra khỏi Tây môn, đuổi theo kịp tới. Tiếng trống khua vang trời. tiếng quân reo dậy đất.Còn cha con và anh em Hoàng Phi Hổ sau khi qua khỏi sông Mạnh Tân rồi vội vàng qua sông Hoàng Hà , lần đến sông Dẩn Tri là địa hạt của Trương Khuê trấn đóng.Hoàng Phi Hổ biết Trương Khuê có phép địa hành sánh tài thiên tướng, nên chẳng dám đi ngang qua cửa, phải chạy tránh ngoài vòng thành, phải qua huyện Dẫn Tri, lên tới ải Lâm Ðồng.Bấy giờ Hoàng Phi Hổ mới vừa an lòng thì bỗng ngó ngoái lại thấy cátbụi bay mù mịt, quân ó vang tai một đoàn người ngựa kéo đến như bay, đằng trước có cây cờ hiệu rất lớn, để chữ Văn . Hoàng Phi Hổ giật mình, vỗ yên ngựa than :- Văn Thái Sư đem binh đuổi theo, chúng ta làm sao cự lại. Chắc mười phần phải chết rồi.Hoàng Phi Hổ lại nhìn thấy đứa con út là Hoàng Thiên Tường mới bảyPhong Thần Diễn Nghĩa tuổi, ngồi trên yên ngựa chưa vững, cảm động đến ứa nước mắt, than thầm : - Thương thay ! Con nhỏ dại, chưa biết gì mà cũng lâm nạn. Xảy có gia tướng chạy đến báo : - Phía bên tả cũng có một đạo binh kéo tới nữa. Hoàng Phi Hổ xem kỷ thì là đạo binh của Trương Quế Phương hiện trấn ải Thanh Long . Trong lúc đang lúng túng thì gia tướng lại chạy đến báo nữa. - Bên hữu cũng có một đạo quân rầm rộ kéo đến, cờ để là quan Tổng trấn ải Giai Mộng.Hoàng Phi Hổ quýnh như đang đứng trước một vòng vây của thiên binhthiên tướng vậy . Chợt nhìn tới trước, lại thấy có Trương Phong là quanTổng Binh ải Lâm Ðồng kéo binh đến đón đầu. Thế là bốn phía đều thọ địch, dẫu có cánh bay lên trời cũng chẳng kịpHoàng Phi Hổ ngước một lên trời, thở dài một tiếng khí uất lên tận mây xanh.Giữa lúc ấy có ông Thanh Hư Ðạo nhân ở núi Thanh Phong , động Tử Dương, cũng là một vi tiên phạm tội sát sinh, đợi qua hội Phong Thần sẽ tu lại, nhân lúc thành thơi, đằng vân đi dạo, vừa tới ải Lâm Ðồng, gặp khí uất của Hoàng Phi Hổ xông lên cản lại Thanh Hư đạo nhân nhìn xuống thấy Hoàng Phi Hổ mắc nạn thì động lòng, liền lấy láphướng Hổ Nguyên che lại rồi sai Huỳnh cân lực sĩ đem phướng phép ấy bọc hết cả người ngựa của đoàn người Hoàng Phi Hổ đưa qua núi, đoạn làm phép đuổi đạo binh của Văn Trọng trở về Triều Ca. Huỳnh Cân lực sĩ tuân lệnh thi hành.Phong Thần Diễn Nghĩa Trong lúc đó đạo binh của Thái Sư Văn Trọng vừa đuổi theo kịp, xảy có quân chạy về báo : - Có quan Tổng binh ở ải Thanh Phong xin vào yết kiến .Văn Trọng truyền vời đến , quan Tổng binh ải Thanh Phong là Trương Quế Phương đến trước đầu ngựa Văn Thái Sư xá dài một cái thưa : - Tôi vì mang giáp trụ trong người, không làm trọn lễ xin Thái Sư tha tội. Văn Thái Sư hỏi :- Hoàng Phi Hổ phản chúa bỏ trốn, chắc qua ải nầy , quan Tổng binh có thấy không ? Trương Quế Phương thưa :- Tôi được lệnh, tuần hành rất nghiêm mật mà chẳng thấy một ai qua ải cả . Văn Trọng nói : - Tổng binh hãy mau mau trở về ải ngăn đón. Trương Quế Phương vâng lệnh từ giã kéo quân về . Kế có Ma gia tướng ải Giai Mộng xin ra mắt. Văn Trọng cho đòi bốn tướng họ Ma đến, và hỏi : - Hoàng Phi Hổ có đến ải Giai Mộng không ? Bốn tướng thưa : - Chúng tôi đón hoài mà không thấy. Văn Trọng truyền bốn tướng trở lại ải quan ngăn đón. Bốn tướng tuân lệnh kéo binh về. Xảy nghe quân báo nữa :Phong Thần Diễn Nghĩa - Có quan Tổng binh ải Lâm Ðồng là Trương Phụng đến hầu . Văn Trọng cho mời vào. Lão tướng Trương Phụng vào ra mắt . Văn Trọng hỏi : - Lão tướng có gặp Hoàng Phi Hổ chăng ? Trương Phụng thưa :- Tôi tiếp được tờ hịch, biết được việc Hoàng Phi Hổ làm phản nên đem quân đến chận đường, song không biết kẻ phản thần ấy đi ngả nào mà không thấy. Văn Trọng truyền về ải ngăn ngừa, bắt cho được Hoàng Phi Hổ. Trương Phụng vâng lệnh từ giã lui binh.Văn Trọng ngồi trên ngựa nghĩ thầm Hoàng Phi Hổ ra cửa Tây, đã qua sông Mạnh Tân, tại sao cả ba đạo quân đón bị ngả ...