Rạng ngày Nhiên Ðăng dắt mười hai vị đại tiên ra trên, đánh chuông vàng, khánh bạc. Xảy nghe bên dinh Thương phát một tiếng pháo, Thái Sư Văn Trọng dẫn tướng ra ngoài đặng xem chư tiên phá trận Phong Hầu .Vị tiên lập trận Phong Hầu là Ðồng Toàn, cỡi Bạch Lộc ra trước ca rằng :Gặp hội thanh bình chẳng biết lo Ðất trời hòa thuận vững khuôn lò Xưa nay hết loạn thời trống thị Thiên hạ từ đây thấy ấm noÐồng Toàn ca rồi lướt ra khiêu chiến. Nhiên Ðăng tìm người lót trận chữa...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa-Hồi 46 Rạng ngày Nhiên Ðăng dắt mười hai vị đại tiên ra trên, đánh chuông vàng, khánh bạc. Xảy nghe bên dinh Thương phát một tiếng pháo, Thái Sư Văn Trọng dẫn tướng ra ngoài đặng xem chư tiên phá trận Phong Hầu . Vị tiên lập trận Phong Hầu là Ðồng Toàn, cỡi Bạch Lộc ra trước ca rằng : Gặp hội thanh bình chẳng biết lo Ðất trời hòa thuận vững khuôn lò Xưa nay hết loạn thời trống thị Thiên hạ từ đây thấy ấm no Ðồng Toàn ca rồi lướt ra khiêu chiến. Nhiên Ðăng tìm người lót trận chữa được, nên chưa dám sai ai. Xảy thấy Hoàng Phi Hổ đem Phương Bậc , Phương Tướng ra mắt Tử Nha và thưa : - Tôi đi giải lương thâu được hai tướng là Phương Bậc và Phương Tướng, đồng làm chúa Trấn điện đại tướng quân của Trụ vương. Tử Nha mừng rỡ thâu nhận. Nhiên Ðăng thấy hai tướng, liền than : - Số trời đã định, dầu muôn vật cũng khó tránh. Liền sai Phương Bậc xuống phá trận Phong Hầu .Thương thay Phương Bậc là người trần tục, nghe bảo phá trận tưởng là phá trận thường, có ngờ đâu trận phép lợi hại dường ấy.Phong Thần Diễn Nghĩa Phương Bậc cầm kích cả kêu : - Yêu đạo ! Có ta đến phá trận đây. Nói rồi đâm một kích. Ðồng Toàn thấy một tướng cao vòi vọi, cặp mắt lau láu, hàm râu rìa, mặt trùng táo , vung kích đâm mình, vội đưa gươm ra đỡ. Ðánh được vài hiệp, Ðồng Toàn bỏ chạy vào trận, Tử Nha truyền giục trống,Phương Bậc nghe tiếng trống vội vã đuổi theo. Ðồng Toàn liền lên đài rung cây phướng đen , gươm đao trong gió bay ra, chặt khúc Phương Bậc đứt thành muôn đoạn . Ðồng Toàn truyền quân kéo Phương Bậc ra ngoài trận , lớn tiếng kêu các vì tiên Xiển giáo mắng lớn .- Quí vị đạo hữu cung Ngọc Hư có thi phép thì vào trận thi , tại sao lại sai một kẻ phàm tục vào trận cho uổng mạng . Tôi tưởng hành động như vậy thật không phải là kẻ đại nhân đại độ, không phải lương tâm của bậc chân tu . Nhiên Ðăng liền truyền Từ Hàng đạo nhân lãnh Ðịnh Phong châu vào phá trận. Từ Hàng tuân lệnh , tay cầm trái châu miệng hát : Từ ẩn Huyền đô biết mấy năm Ruộng dâu biển thắm đổi dư trăm Ðền vàng cung ngọc từng qua lại Phủ tía non hồng rảnh viếng thăm Mây bạc lừng phen êm ái cởi Núi xanh nhiều lúc thảnh thơi ngồiPhong Thần Diễn Nghĩa Nay đà được phép trường sanh ấy Chẳng muốn cho đời biết tiếng tăm Từ Hàng ca rồi nói với Ðồng Toàn :- Chúng ta gặp lúc nay phạm tội sát sanh rất nhiều , còn các ngươi là kẻ tiêu diêu vô sự, sao còn xuống hồng trần bày chuyện làm chi ? Ðồng Toàn nói :- Bởi các ngươi ỷ Xiển giáo cao kỳ , nên hằng khi dễ chúng ta, nên anh em chúng ta buộc lòng phải xuống núi lập trận thử tài cho thấp. Nếu đạo hữu thấy lòng mình cần cởi mở thì đừng vào trận làm gì, hãy để cho người khác chịu khổ não. Từ Hàng nói : - Người giữ mình không được, đừng lo đến thân ta.Ðồng Toàn nổi giận lướt tới chém một gươm, Từ Hàng đưa kiếm ra đỡ và khen : - Thật khá lắm.Hai người giao đấu với nhau một hồi, Ðồng Toàn bỏ chạy vào trận. Từ Hàng đuổi theo Ðồng Toàn chạy lên đài rung cây phướng đen, Từ Hàng lấy Ðịnh Phong châu giơ lên tới thì giông gió đều yên lặng. Hễ gió không thổi thì gươm giáo không bay . Từ Hàng liền lấy bình Lưu ly quăng lên, trong bình khói đen bay ra ngất trời, Từ Hàng sai Huỳnh Cân lực sĩ trúc bình xuống, khói đen chiếu vào người Ðồng Toàn, hút Ðồng Toàn vào bình ấy . Từ Hàng truyền Huỳnh Cân lực sĩ đem bình ra ngoài trận. Ðến trước mặt chư tiên.Phong Thần Diễn Nghĩa Từ Hàng nói lớn : - Tôi đã phá trận Phong Hầu rồi Vừa nói vừa lấy bình Lưu ly trút ra, thì thấy : Vớ giày áo mão còn nguyên vẹn Xương thịt, ruột gan đã nát tan Văn Thái Sư trông thấy nổi giận xách roi đến đánh. Huỳnh Long chân nhân bước ra can :- Văn huynh chở nóng giận, mười trận chúng tôi mới chỉ phá được ba, thắng bại chưa phân, sao đã vội dùng vũ lực .Bỗng nghe trong trận Hàn Băng nổi lên một tràng chuông. Vị tiên chủ trận nầy là Viên Giác bước ra nói lớn : - Văn Thái Sư, đừng tranh hành, cớ để mặ ...