Vài hôm sau, Khương Thượng vào chầu, tâu với Võ Vương:- Binh tướng đã kiểm điểm xong, xin Ðại vương ngự giá thân chinh!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa-Hồi 68 Hứa Trọng Lâm Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 68 Núi Thú Dương nghĩa sĩ cầm cương Vài hôm sau, Khương Thượng vào chầu, tâu với Võ Vương: - Binh tướng đã kiểm điểm xong, xin Ðại vương ngự giá thân chinh! Võ Vương hỏi:- Thượng phụ định bao giờ xuất chinh và việc nước giao cho ai coi sóc? Tử Nha tâu: - Tôi nhắm Táng Nghi Sanh là người đủ mưu trí, có thể đảm đương việc ấy. Võ Vương hỏi: - Còn việc binh bị trong nước thì giao cho ai?Phong Thần Diễn Nghĩa Tử Nha tâu: - Hoàng Cổn là tướng từng trải việc, có thể tin cậy được. Võ Vương nói: - Thượng phụ chọn rất đúng. Thế thì ta an lòng. Kế đó Võ Vương vào cung tâu với Thái Tỷ rằng: - Nay Tử Nha hội chư hầu tại Mạnh Tân để phạt Trụ, con phải thân chinh đến đó cho đủ mặt, chừng nào xong việc, con xin trở về gấp không dám trễ nải, và không dám trái lời di chúc của phụ vương. Thái Tỷ dạy rằng: - Thượng phụ đã được tiên vương ủy thác, mỗi con phải nghe theo lời thượng phụ mới được, vì thượng phụ là người mưu trí, lại từng trải. Nói rồi dọn tiệc tiễn hành. Rạng ngày Võ Vương và Khương Thượng kéo sáu mươi muôn binhthẳng đến trường đình thấy các vị đệ ngự đã sẳn sàng dọn tiệc đưa đón. Anh em chúa tôi ăn uống xong giã biệt lên đường, quan quân tiền hôPhong Thần Diễn Nghĩahậu ủng, tướng sĩ hăng say dưới cờ phạt Trụ. Lúc đó vào ngày hai mươi bốn năm thứ ba mươi của vua Trụ.Ðoàn quân qua khỏi núi Yên Sơn, đến núi Thú Dương bỗng gặp Bá Di,Thúc Tề chặn đường, không cho binh mã đi tới. Quân sĩ thấy hai người không khí giới, đứng cản đường không hiểu việc chi, mặt ngơ ngác. Bá Di và Thúc Tề nói: - Bây hãy báo với chúa công, hai ta là Bá Di và Thúc Tề xin ra mắt! Võ Vương và Tử Nha nghe bào đồng đến trước xem, và hỏi: - Hai vị đón đường nói chuyện chi? Bá Di và Thúc Tề hỏi: - Hiền hầu cùng ông Tử Nha kéo binh đi đâu vậy? Tử Nha thay lời Võ Vương đáp:Phong Thần Diễn Nghĩa - Vua Trụ vô đạo, chẳng sợ oai trời, làm hại muôn dân, giết tôi trung đãi kẻ nịnh, không kể đến giềng mối Thành Thang, coi chư hầu như cừu địch. Chúa công nay hội chư hầu nơi Mạnh Tân, đồng kéo đến Triều Ca vấn tội. Bá Di và Thúc Tề đồng nói: - Chúng tôi có nghe nói đạo làm người thì con không hài tội cha, tôikhông kể lỗi của chúa, Hễ chúa sai thì tôi gián, cha không phải thì con can, thà chứa đức cho cảm động lòng vua chứ nên lấy oai làm tội vua. Xưa Văn Vương vì một lòng thờ chúa nức tiếng nhân đạo, không có lòng tham quyền quý nên thiên hạ mới theo về, nay Võ Vương đem quân phạt Trụ, tỏ cho thiên hạ thấy mình thiếu đức, muốn chiếm đoạtcơ nghiệp Thành Thang, bao nhiêu tình cảm của thiên hạ đối với nước Châu ta trước kia sẽ vì thế mà mất hết. Hễ có nhân thì dân phục, thấtđức thì dân chẳng ưa. Xin chúa công nghe lời chúng tôi kéo binh trở về, kẻo sau này mang tiếng với thiên hạ. Võ Vương dừng ngựa làm thinh, Tử Nha nói: - Hai ông nói cũng phải, song ý kiến hai ông chưa được cầu xa. Sở dĩthiên hạ phục Châu là vì thấy chúa công ta nhân đức, có thể đem lại cho họ một đời sống thịnh vượng, ấm no. Nếu chúa công không đem đứcđộ mình trừ kẻ bạo loạn, cứu dân độ thế thì chẳng há ra chúa công ta đã phụ công thiên tử hay sao? Thiên hạ đang ra trong nước lửa, cố cầuPhong Thần Diễn Nghĩa cạnh người hiền đứng ra giúp vớt mà mình cứ tị hiềm bo bo giữ chút lòng trung nhỏ hẹp, thì sao gọi là nhân đạo. Tử Nha vừa nói vừa kéo Võ Vương đi.Bá Di và Thúc Tề thấy vậy vội nắm cương ngựa của Võ Vương níu lại và nói: - Con cãi cha là bất hiếu, tôi đánh chúa là bất trung. Tôi e đời sau làm nhơ tiếng hiền đức của chúa công, nên nhất định can ngăn, không cho chúa công làm chuyện ấy. Tả hữu nổi giận muốn đâm chết hai người ấy, Tử Nha không cho và nói: - Hai người này chính là nghĩa sĩ trên đời này phải trọng họ. Nói rồi truyền quân gỡ tay Bá Di và Thúc Tề ra cho Võ Vương qua.Khi Tử Nha kéo quân đến Kim Kê lãnh, quân thám thính thấy một đạo quân xông ra đón đường đàng trước có hai cây cờ đỏ, liền báo với Tử Nha:Phong Thần Diễn Nghĩa - Trước mặt có một đạo binh ngăn đón. Tử Nha truyền quân đóng trại và tìm kế đối phó. Nhưng chưa bao lâu đã có tin: - Tướng giặc dẫn binh đến khiêu chiến. Tử Nha không rõ đạo binh nào liền hỏi các tướng: - Có ai dám ra binh để biết tướng giặc ấy là ai không? Tả tiên phong Nam Cung Hoát xin đi. Tử Nha nhận lời và dặn: - Trận đầu phải giữ gìn cho chu đáo kẻo nhẹ uy quân ta. Nam Cung Hoát vâng lệnh kéo quân đi, vừa ra trước dinh thấy một tướng uy vũ phi thường, liền hỏi lớn: - Ngươi là ai mà dám kéo binh đến đón đường quân ta? Người kia đáp: - Ta là Ngụy Bôn. Còn ngươi là tướng gì và cử binh đi đâu đó?Phong Thần Diễn Nghĩa Nam Cung Hoát nói: - Ta là tiên phong của Khương Nguyên soái đem binh phạt Trụ cứu dân. Ngươi tài cán gì mà dám đón đườn nhân mã? Nói rồi chém một đao. Ngụ Bôn đưa thương ra đỡ. Hai tư ...