Danh mục

Phóng viên truyền hình

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 89.14 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chờ chiếc xe chở các vị khách đã lăn bánh, Thông mới lại gần Vân, nháy mắt: - Cà phê chứ? - Em đang quá chừng việc đây. Đâu rảnh như mấy ông đạo diễn! - Thì em còn cả đời để bận mà? Đi, xuống căngtin uống ly nước rồi về làm tiếp. - Không, kề cà là không kịp. Mai phải duyệt kịch bản “Kêu tài trợ” rồi. - Thì thôi… Làm việc túi bụi vậy coi chừng ế đấy cô em ạ! Tiếng ạ kéo dài của Thông như học trò tiểu học trước cô giáo cũng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phóng viên truyền hình Phóng viên truyền hìnhChờ chiếc xe chở các vị khách đã lăn bánh, Thông mới lại gần Vân, nháy mắt:- Cà phê chứ?- Em đang quá chừng việc đây. Đâu rảnh như mấy ông đạo diễn!- Thì em còn cả đời để bận mà? Đi, xuống căngtin uống ly nước rồi về làm tiếp.- Không, kề cà là không kịp. Mai phải duyệt kịch bản “Kêu tài trợ” rồi.- Thì thôi… Làm việc túi bụi vậy coi chừng ế đấy cô em ạ!Tiếng ạ kéo dài của Thông như học trò tiểu học trước cô giáo cũng không làm Vânchùn bước. Nở một nụ cười xin lỗi, Vân quay lưng, còn kịp buông lời tếu táo:- Thì ế rồi mà.Vân về phòng, mở máy ra và phút chốc cô đã nhập tâm vào bài viết đang dang dở.Tương đối yên tĩnh, chỉ có tiếng lách cách phát ra từ bàn phím và mái đầu Vânđang ngửng lên cúi xuống trước màn hình.Lúc cô dừng tay thì đã gần 12 giờ trưa. Cô tắt máy, đóng cửa phòng lững thữngxuống căngtin. Chị Hồng đon đả: “Sao đi ăn muộn thế em? Người ta ăn xong vềhết rồi”. Cô cười với chị, uể oải lấy chén đũa.Món cá kho hôm nay hơi mặn và rau cải xào dai quá. Cô cố nuốt để còn sức chiềuphóng xe hai chục cây số xuống xã. Kịch bản viết gần xong nhưng có vài chỗ lấncấn chưa ổn. Phải xuống kiểm tra lần nữa. Chợt nhớ lời anh Thông lúc sáng: “Làmviệc túi bụi vậy là coi chừng ế”.2. Vân được giao hai chương trình mỗi tuần, Măng non và Muôn mặt cuộc đời.Mỗi chương trình có cái hay, cái khó của riêng nó. Như Măng non, đầu tiên là phảivắt óc nghĩ ra ý tưởng. Điều này không dễ tí nào, vì làm lâu cũng hết vốn. Thiếunhi quanh đi quẩn lại cũng chuyện học chuyện chơi… Ý tưởng phải không trùnglặp, phải mang tính thời sự, lại phải có tính khả thi trong điều kiện kinh phí có hạn.Rồi xách xe chạy mù mịt, lên huyện xuống xã, có khi mò vào tận những hẻm hócxa tít. Gặp các bạn nhỏ, cô giáo nhà trường phụ huynh và cả lãnh đạo địa phươnghỏi chuyện. Khi có đủ dữ liệu rồi đêm về mới cặm cụi viết kịch bản. Nhiều khiphải hai, ba giờ sáng mới viết xong. Tiếp theo, khi kịch bản được duyệt rồi là tớixin xe, xin quay phim, liên hệ MC… Lại nói về MC, nếu là MC người lớn thìkhông khó. Còn đây là mấy đứa học trò. Chúng đang đi học nên cực kỳ khó khăn.Phải nhờ chúng lựa thời gian có thể, rồi Vân gọi điện xin phép cô giáo, nhà trườngvà cha mẹ… Nhiều khi trúng vào lúc chúng mắc kẹt chuyện kiểm tra hết chươnghay giữa học kỳ là đành phải hoãn. Nhưng lịch của Đài làm gì có “hoãn”. Vậy nênluôn phải có ý tưởng “dự trữ” và MC dự phòng. Nghĩa là nếu không làm được ởtiểu học thì phải làm ở trung học cơ sở, không làm được lớp bình thường thì phảitới trường bổ túc hoặc lớp tình thương, thậm chí là trường khuyết tật. Làm phóngviên là luôn phải nhớ câu “ứng vạn biến”.Mỗi chương trình Măng non lên sóng 20 phút tối thiểu cần tới bốn phóng sự, cónghĩa là bốn buổi ghi hình. Khi đã có hết trong máy rồi còn mất gần một ngày đểdựng nữa. Nếu có trục trặc gì, buổi dựng kéo dài tới chín mười giờ tối là chuyệnthường. Rất nhiều khi, dựng xong là Vân suýt xỉu bởi đã nhịn ăn mà còn quên cảuống nước trong mấy tiếng liền.Chương trình thứ 2 là Muôn mặt cuộc đời mà Vân thường gọi tắt là “Kêu tài trợ”.Đây là một chương trình mang nhiều ý nghĩa xã hội và nhận được sự quan tâm củađông đảo bạn xem đài. Vì nội dung nhằm chia sẻ với một số phận khó khăn cụ thểnào đó mà muốn giúp được thì phải kêu gọi sự ủng hộ của vài nhà tài trợ. Phải vậnđộng và liên hệ trước với họ để ngay khi quay hình là đã có. Khi chương trình phátsóng, sẽ có những tấm lòng hảo tâm ủng hộ tiếp theo. Làm chương trình này, Vâncòn luôn phải canh số điện thoại đặc biệt của chương trình để giải đáp và trả lờinhững tấm lòng xa gần quan tâm. Vân hết sức vui mừng với chương trình về béĐức Phước mang bướu vùng mặt được tài trợ lên tới cả trăm triệu. Nhiều người đủtiền mổ hoặc được mổ miễn phí… Và hơn cả tiền là những tình cảm ấm áp họ nhậnđược từ chương trình. Được vậy nghĩa là Vân phải tha hồ tất bật.Đài truyền hình chưa bao giờ ngưng một ngày không phát sóng, kể cả ngày lễ vàchủ nhật. Cũng có nghĩa công việc của phóng viên như Vân là chẳng nghỉ phépnghỉ lễ bao giờ. Muốn nghỉ thì phải làm chương trình dự trữ sẵn. Mà làm việc gìcòn khuất lấp được, đây là chương trình lên sóng, không người này thì người khácxem sẽ nhận ra chất lượng hay dở hằng ngày. Không thể hời hợt, không thể qualoa. Và cũng bởi Vân thực sự cảm xúc, tâm huyết với từng chương trình mình làm.Ngậm ngùi xót xa với những số phận mình muốn xã hội chia sẻ, rung cảm sâu sắctrước những tấm gương vượt khó của các em thiếu nhi vùng sâu vùng xa, hay daydứt trước một thực trạng sai lệch nào đó trong môi trường học đường… Tất cả đãkhiến Vân bị cuốn vào cơn lốc có tên là Đam mê, khiến cho chuyện hẹn hò yêuđương trở nên xa xỉ. Những nghề khác, hết giờ là hết việc. Nhưng nghề phóng viênthì không. Còn phải tích cực đọc, tích cực xâm nhập thực tế. Nếu không, Vân lấyđâu ra ý tưởng mà làm dài dài.Còn chuyện yêu? Không chỉ mình cô, trong đài của Vân nhiều chị lớn hơn mấytuổi cũng còn y ng ...

Tài liệu được xem nhiều: